Snack's 1967
Đứa trẻ đến từ thiên đường (2PM, T-Ara, JangWoo, L, Seung Ho)

Đứa trẻ đến từ thiên đường (2PM, T-Ara, JangWoo, L, Seung Ho)

Tác giả: lyann1216

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 325585

Bình chọn: 8.00/10/558 lượt.

ng cho. Nói chung với hai tên con trai thì đây là một căn bếp khá gọn gàng và sạch sẽ ( một tuần không biết nấu cơm được mấy lần ). Chợt cô khựng lại, với tay lấy khung hình trên đầu tủ lạnh mà cô vừa làm đổ khi đóng cửa tủ, mắt cô bỗng thấy cay cay. Là hình cô và anh chụp cùng bức tượng đôi tình nhân tự tô trong lần hẹn hò đầu tiên. Anh vẫn giữ bức hình này sao ? Lại còn để nó ở đây nữa.

– ” Em có nhớ không ? Chúng ta đã cùng nhau tô bức tượng đôi tình nhân, thế mà lóng ngóng thế nào lúc về anh lại làm vỡ mất. ” – Cảm nhận có luồng hơi ấm bao quanh mình, nhưng nhất thời đang mải chìm trong đoạn kí ức mà đầu óc chưa phán đoán ra sự lạ. Cứ ngỡ mình lại đang bị quá khứ xâm chiếm mà sinh ra ảo giác.

CHAP 33 – PART 2 (3)

Nhưng sao ảo giác này thật quá. Rất ấm…

_Flashback_

Một đôi trai gái đang hì hụi cùng nhau tô bức đôi tình nhân. Xung quanh là lũ trẻ con cũng đang sơn sơn tô tô siêu nhân, mèo máy. Cô gái thi thoảng oai oái la khi chàng trai tô lệch màu, hay khi chàng ( cố tình ) quẹt màu lên tay cô rồi nhân cơ hội mà cầm tay chùi chùi. Bức hình chụp họ cùng thành phẩm được một chàng Tây tốt bụng chụp giúp.

Thế nhưng có một việc đã xảy ra. Ba hôm sau, chàng trai đột nhiên đứng trước mặt cô gái với vẻ mặt khổ sở đến tội…thú nhận việc lỡ tay làm bể mất bức tượng. Ái dà, tất nhiên suốt một tuần liền có người tìm đủ mọi cách khiến ai kia nguôi giận. Cô gái ấm ức

– ” Bức tượng vỡ nhanh chóng như vậy có phải tình yêu cũng dễ đổi thay như thế không ? ”

– ” Sẽ không mà, cho đến khi ngừng đập trái tim này cũng sẽ mãi không bao giờ thay lòng. Người anh yêu chỉ có một. ”

– ” Có gì để đảm bảo anh sẽ chỉ yêu mình em ? ”

– ” Nếu anh có thay lòng, em cứ việc lấy trái tim này mà ném nó đi. Vì…nó thuộc sở hữu của em. Ham Eun Jung ”

_Endflash_

Đoạn kí ức chấm dứt cũng là lúc cô nhận ra hơi ấm kia không phải là do cô tưởng tượng. Là thật. Đích thực là có một vòng tay đang bao quanh cô từ phía sau. Thì ra có ai đó đã choàng tỉnh và đứng sau cô từ lúc nào. Giọt nước mắt không kìm được khéo lại rớt trúng tay ai đó.

– ” Sau đó em đã giận anh suốt một tuần liền…em có…Junggie à, em…sao em lại khóc…Em không sao chứ ? ” – Ai đó đang thì thầm nhắc lại chuyện xưa bỗng giật bắn khi giọt nước ấm nóng chạm vào da thịt,tuy nhiên vẫn ôm chặt không rời tay. Dù người đang sốt nóng nhưng cảm tưởng như nhiệt trong người cũng không bằng giọt nước nhỏ bé kia

Cơn nghẹn ngào chợt im bặt nơi cổ họng. Vòng tay ôm từ phía sau thêm siết chặt như sợ cô sẽ vùng ra bất cứ lúc nào. Mà đúng thế thật, ngay lập tức cô vùng vẫy nhưng vòng tay ai đó không hề suy suyển. Taecyeon cất giọng khàn đục của người ốm thì thầm

– ” Xin em…chỉ một phút thôi. Hãy cho anh chút sức mạnh có được không …”

Không đáp trả, cũng thôi vẫy vùng, Eun Jung đột nhiên trở nên yếu đuối. Lí trí có chút lung lay theo làn hơi ấm và nhịp thở nặng nhọc của ai đó. Không hay chút nào, cô không muốn vòng tay kia buông rời.

– ” Đừng khóc…đừng khóc khi không có anh ở bên. ”

– ” … ”

– ” Xin lỗi em…Trái tim này chưa bao giờ thay đổi…Chưa một lần…Những lời ngày đó không phải là nói suông đâu…Trái tim Ok Taecyeon chỉ có mỗi…”

Chưa kịp để anh nói hết câu cô bất chợt vùng mạnh ra, khuôn mặt vừa kịp khô nhìn thẳng vào anh lạnh lùng – ” Xin lỗi, hình như anh nhầm lẫn gì rồi. Em không hiểu nãy giờ anh nói gì, tại có gì đó bay vào mắt…và…lần sau đừng tự tiện ôm em như thế. Chúng ta không là gì của nhau cả. Xin lỗi em về đây ”

Nói đoạn cô chạy thật nhanh về, thầm mong sao anh không thấy bờ vai rung lên từ phía sau của mình. Lần đầu tiên, cô cảm thấy chán ghét cái trò vờ mất trí của chính mình.

Nichkhun và Ji Yeon mới đi ăn ( mừng chiến thắng ) về thấy Eun Jung chạy ra khỏi nhà, Eun Jung đang khóc. Ji Yeon lập tức chạy theo Eun Jung về nhà, cô đang rất lo lắng cho unnie mình. Nichkhun cũng vội chạy vào nhà và thấy Taecyeon đứng ngây dại trong bếp, mắt không rời khung hình trên nóc tủ lạnh. Anh đang nhắc lại lời cô một cách chua chát – ” Chúng ta không là gì của nhau ư ? Bụi bay vào mắt em ư ? Eun Jung à ! Tại sao em lại cứng đầu như thế chứ ? Anh sắp phát điên lên rồi đây em biết không. Thà em cầm lấy tim anh mà ném đi chắc cũng dễ chịu hơn lúc này. ”

Nichkhun đặt một tay lên vai Taecyeon, anh khẽ thở dài. Đúng là người tính không bằng trời tính, họ vui mừng quá sớm rồi.

Thì ra Taecyeon đã sớm tỉnh ngủ. Do không dám tin hay là sợ nên cứ vờ nhắm mắt như thế. Anh