Dục Vọng Đen Tối

Dục Vọng Đen Tối

Tác giả: Thánh Yêu

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 328233

Bình chọn: 10.00/10/823 lượt.

Vũ chậm rãi nhả ra từng chữ, “Dung Ân, vốn dĩ hay tụ tập cùng đồng nghiệp, hôm nay, lại muốn vắng mặt?”

Một loạt ánh như tên bắn đổ dồn lên Dung Ân, Lý Hủy thế, vội vàng kéo tay áo , “Ân Ân, cùng , cậu cần lo, còn có mình mà”.

Thấy lời nào, Hạ Phi Vũ liền cười cười, vỗ tay, “Nếu đã chu bị xong, chúng ta lên đường thôi”.

Tất cả đồng nghiệp đều bừng bừng khí thế, khuôn mặt ai nấy cũng hân hoan, hào hứng, nơi như Cám Dỗ, phung phí rất nhiều tiền, nếu phải đãi ngộ của ng ty, ai lại có thể đến những nơi xa xỉ như vậy.

Hạ Phi Vũ đã đặt sẵn phòng bao, mọi người cùng nhau ăn cơm Tây, sau đó kéo thẳng đến Cám Dỗ.

Màn đêm dần buông xuống, sàn nhảy bày ra những tư thể quấn quít ng khai, phô diễn ham muốn, bầu khí như vậy, cho cùng là muốn mọi người có thể vứt bỏ nhân tính, phóng thích thú tính chôn giấu trong con người.

Có người cởi giầy để lại bên ngoài, vận đôi tất chân khêu gợi, dưới nền nhạc sống động, phô diễn những ệu nhảy tự do.

Lý Hủy trời sinh ham thích nhảy múa, bầu khí nhanh chóng cuốn hút nàng, nên cũng mau chóng gia nhập, chỉ còn lại độc Dung Ân, ngồi yên lặng ở trong góc.

Từ khe hẹp của cửa phòng bao, hành lang, gã đàn ông cao to và người phụ nữ mặc váy ngắn lướt qua liền dừng chân, ta khẽ đẩy cửa, vào trong, “Dung Ân, là sao?”

Dung Ân ngg đầu, chỉ trong tay người phụ nữ cầm ếu thuốc, mái tóc xoăn để buông xõa sau lưng, những đường cong cơ thể tạo nên dáng hình quyến rũ mà mê hoặc cùng ngang bướng, “Mị?”

“Không nghĩ tới sẽ lại gặp ”, ta chới với đôi guốc ười phân, tới trước mặt mọi người, “Cảm giác nhảy cùng chỉ như vừa mới hôm qua, người cộng tác cùng tại, cũng thể tìm được cảm giác như vậy, ra như vậy, quả đáng tiếc quá rồi”.

Lời vừa ra, khí xung quanh rơi vào im lìm, ánh Hạ Phi Vũ sáng ngời, “Cô , Dung Ân đã từng là người nhảy dẫn ở đây?”

“Những người này là bạn của ?”, ngón tay Mị khẽ gẩy gẩy ếu thuốc.

Dung Ân biết trả lời ra sao, ngờ có ngày bị vạch trần tại nơi này, ánh những người xung quanh rõ ràng trào lên giễu cợt cùng xem thường, Lý Hủy nhìn mọi người lượt, rồi ngồi xuống cạnh Dung Ân.

“Dung Ân, ngờ còn có chuyện như vậy”, Hạ Phi Vũ bắt đầu cợt nhả, “Chuyện xảy ra khi nào vậy, vì sao, thiếu tiền?”.

“À, tôi nhớ ra rồi”, người trong số hội bà tám cất tiếng , “Còn nhớ tấm ảnh bị phát tán qua thư ện tử ? Nói chừng ta và tổng giám đốc, cũng là quen nhau ở đây….”.

“Phải ?”, khóe miệng Hạ Phi Vũ nhếch lên, “Nói như vậy, cũng xem như tìm được kim chủ?”, (Ý chỉ ba cái lẳng lẳng lơ lơ xong r kiếm bọn đại gia dựa dẫm… hị hị…).

“Như vậy, các người rất xem thường người nhảy dẫn sao?”, Hồi lâu lời nào, Mị lúc này đột nhiên lên tiếng, đem đầu thuốc dúi vào cốc của Hạ Phi Vũ, “Đặc biệt là , tính toán cái gì?”.

Hạ Phi Vũ rõ ràng ng ra, biểu cảm gương mặt cứng đờ, “Cô cái gì?”

“Chúng tôi tự kiếm tiền, tự hưởng, mất mặt ở chỗ nào?”, tất thảy mọi người trong phòng, ánh ai nấy cũng đều bất thường, “Tôi cho biết, có cởi hết quần áo ra rồi nhảy múa, cũng ai thèm liếc nhìn”.

“Cô….”, Hạ Phi Vũ nghiến răng tức giận, tay chỉ thẳng mặt đối phương, “Làm sao, chính bản thân làm chuyện xấu hổ, còn cho người khác ?”

Hai người đấu khẩu qua lại, lúc này, Dung Ân vội vàng đứng dậy, hiểu rõ gia cảnh của Mị cũng tốt, làm nhảy dẫn ở đây là

———

Nam Dạ Tước cởi áo khoác, choàng lên vai Hạ Phi Vũ, anh chậm rãi cởi cúc tay áo, nét mặt bình thản, nhưng đáy đã bắt đầu nổi lên trận cuồng phong cuồn cuộn đầy hiểm nguy có thể tàn sát bất cứ ai, “Người liên quan, nhắm , quay lưng lại”.

Những người vây quanh hiểu được tình hình, chẳng năng gì, vội vã tránh .

Hai tay Hạ Phi Vũ gắt gao túm lấy cổ áo khoác của Nam Dạ Tước, bước cũng dám tách khỏi anh.

Người đàn ông tiến về phía trước, Hạ Phi Vũ bên cạnh gấp gáp túm lấy tay anh, “Tước, anh đâu, đừng bỏ lại em…..”.

Cô trong anh, chưa từng hoảng loạn đến vậy, chính anh cũng chưa từng động đến , vì muốn giữ gìn được nguyên vẹn, kiêu ngạo cùng lãnh đạm của đã được vây bủa hoàn toàn bằng sợ hãi, anh nắm lấy tay , dắt về phía những người đàn ông.

“Ai sai các người?”

“Là…..”, Người đàn ông cân nhắc, nhưng cũng dám mạo phạm đến Nam Dạ Tước, “Là Mị, người nhảy dẫn ở đây”.

Một tay Nam Dạ Tước túm lấy cổ áo đối phương lôi về phía mình, tay phải nắm thành quyền, cú đấm hung hăng nện lên mũi ta, tiếng sụn mũi bị gãy thậm chí còn nghe dduocj rất rõ ràng, nhưng người đàn ông vẫn chưa buông tha, tiếp tục đánhngừng, rồi quẳng người đàn ông dường như chỉ còn nửa mạng, hấp hối mặt đất.

“Người phụ nữ của ta, các ngươi cũng dám động đến, ngày hôm nay, các người động đến ấy, ta sẽ cho các ngươi sống bằng chết”.

“Tước thiếu xin tha mạng, phải chúng tôi…..Nếu như sớm biết, chúng tôi có mượn được gan hùm cũng dám…..”

Nam Dạ Tước lách qua mấy người ngã quị, đến người đàn ông cầm đầu, anh túm lấy cổ áo ta, lôi về phía trước, sau đó hướng về mấy người phía sau, “Các người theo ta, còn ngươi, tìm người nhảy dẫn đó đến đây, mang ta đến sảnh , đừng hòng nghĩ có thể sống sót bỏ trốn….”.

Bàn tay Hạ Phi Vũ run rẩy, anh giọng an ủi , “Đừng sợ, ai động đến em, tôi sẽ khiến người đó phải trả giá!”


XtGem Forum catalog