Polaroid
Dục Vọng Đen Tối

Dục Vọng Đen Tối

Tác giả: Thánh Yêu

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 327414

Bình chọn: 7.5.00/10/741 lượt.

ạ Phi Vũ càng thêm tò mò. Cô ta nhìn chằm chằm Dung Ân, muốn từ trong mắt cô tìm ra điều gì: Diêm Việt, tên anh ta là Diêm Việt.

Sắc mặt Dung Ân tái nhợt, cắt không còn giọt máu, kinh ngạc, khó hiểu, hi vọng, hoang mang… Tất cả những biểu hiện đều tập trung trên khuôn mặt nhỏ nhắn của cô.

Câu trả lời của Hạ Phi Vũ không khác gì sét đánh giữa trời quang, khiến Dung Ân hoảng loạn.

Lý Hủy ngồi phía trước thấy Dung Ân có biểu hiện khác thường liền đứng dậy, nhẹ nhàng đến bên cạnh Dung Ân kéo kéo tay áo cô: Ân Ân?

Ở đâu? Buổi họp báo diễn ra ở đâu?

Ngữ điệu quyết liệt khiến Hạ Phi Vũ cảm thấy khó chịu, cô ta quơ quơ tấm thiệp mời trong tay: Cô biết cũng chẳng để làm gì, muốn vào được nơi đó, cô phải có cái này, cả công ty cũng chỉ có mấy tờ, à, trong phòng tổng giám đốc cũng có, nhưng những hoạt động vô nghĩa như thế này có lẽ anh ấy sẽ không đi…

Nhìn thấy Hạ Phi Vũ kiêu ngạo đi ra ngoài, Dung Ân không quan tâm đến điều gì khác, muốn đuổi theo cô ta.

Ân Ân! Lý Hủy chạy theo cô đến cửa, kéo cô sang một bên: Cô điên rồi ư, nếu việc này bị tổng giám đốc biết được, cô chắc chắn sẽ không được yên, thật không hiểu trưởng phòng Hạ có ý gì nữa.

Lý Hủy, cô không hiểu, hôm nay tôi nhất định phải nhìn thấy người đó. Nếu anh ấy thật sự là Diêm Việt, cô có rất nhiều điều muốn nói, muốn hỏi anh.

Ân Ân cô cứ từ từ đã. Lý Hủy vỗ vai cô hạ giọng nói: Loại giấy mời như thế này phòng hành chính cũng có, cấp trên cũng có nhiều người không thích tham gia những hoạt động kiểu này, để tôi đi hỏi, nếu phòng hành chính còn, tôi sẽ xin giúp cô.

Thật sao?

Thật, dù sao cũng không có ai biết, chỉ cần cô đừng gây ra chuyện gì ở đó là được.

Quả nhiên Lý Hủy quen biết rất rộng, chưa đến mười phút cô ấy đã lấy được thiệp mời: Đây này, dù sao công việc của cấp trên rất bận rộn, thời gian lại quý giá, nên họ cũng thường cử nhân viên đến tham dự thay. Đúng rồi, Ân Ân… Trông cô như thế này tôi cảm thấy rất lo lắng, hay là để tôi đưa cô đi?

Không cần đâu, tôi không sao. Dung Ân cầm chặt tấm thiệp mời trong tay: Cô đừng lo lắng, tôi đi đây.

Dựa vào địa chỉ trên tấm thiệp, Dung Ân gọi tắc xi tới đó. Lúc đến nơi cả căn phòng đã chật kín người, nhân viên lễ tân tươi cười thân thiện nói: Vị trí của Nghiêm Tước là ở hàng ghế đầu tiên, để tôi dẫn cô đến đó.

Ôi, không cần. Dung Ân đứng ở cửa: Để tôi tự đi là được rồi.

Vừa bước vào, Dung Ân đã nhìn thấy Nam Dạ Tước và Hạ Phi Vũ đang ngồi cạnh nhau trên hàng ghế đầu, bên cạnh họ còn có mấy người quản lý cấp cao khác. Dung Ân tìm một vị trí kín đáo ngồi xuống. Cô cố gắng không để mình bị phát hiện.

Đúng giờ, buổi họp báo bắt đầu, mãi đến khi cả căn phòng vỗ tay ầm ầm, Dung Ân mới định thần lại

Một loạt các nghi thức dài dòng, đầu tiên là phát biểu của các thành viên trong hội đồng quản trị. Dung Ân biết, người đàn ông trung niên ngồi ở chính giữa trên kia là bố của Diêm Việt, Diêm Thủ Nghị.

Thời gian nêu câu hỏi của các phóng viên trôi qua vừa tẻ nhạt, lại buồn chán.

Một tay Nam Dạ Tước chống lên trán, thần sắc có chút không kiên nhẫn.

Chẳng phải anh ghét nhất là những hoạt động kiểu này sao? Tôi cứ tưởng anh sẽ không tham dự. Hạ Phi Vũ nghiêng người đến gần Nam Dạ Tước ghé vào tai anh nói nhỏ.

Dở hơi mới muốn đến những nơi như thế này, Nam Dạ Tước khoanh hai tay trước ngực, trên khuôn mặt đẹp trai hoàn hảo, sự kiên nhẫn đã sắp hết: Tôi muốn biết tân tổng giám đốc của tập đoàn Viễn Thiệp sẽ có bộ dạng như thế nào.

Đây là điều duy nhất khiến anh cảm thấy hứng thú.

Hạ Phi Vũ nhớ lại vẻ khác thường của Dung Ân lúc trước, kết hợp với câu trả lời của Nam Dạ Tước là có thể đoán ra được. Vẻ mặt cô ta tối sầm, ngồi thẳng người lên.

Kính thưa quý vị, sau đây, tôi xin giới thiệu tân tổng giám đốc của tập đoàn Viễn Thiệp, ngài Diêm Việt!

Trong nháy mắt, tất cả đèn trong khán phòng đều tập trung đến một vị trí. Dung Ân lo lắng nhìn về phía cửa ra vào trên sân khấu. Nam Dạ Tước lúc này cũng đã cao ngạo ngẩng đầu lên.

Một người đàn ông mặc âu phục còn rất trẻ xuất hiện, khuôn mặt tuấn tú nhưng lạnh lùng, mái tóc ngắn màu đen khiến tinh thần anh ta càng thêm phấn chấn. Anh ta đi đến chỗ Diêm Thủ Nghị trong vòng vây của mấy vệ sĩ, ánh sáng máy chụp ảnh lóe lên liên tục, mỗi một biểu hiện của anh ta đều được ghi lại.

Xin chào các vị phóng viên bằng hữu, tôi là Diêm Việt, tân tổng giám đốc của tập đoàn Viễn Thiệp.

Chỗ ngồi của Nam Dạ Tước có thể quan sát được tốt nhất, sau khi nhìn thấy rõ ràng khuôn mặt của anh ta, vẻ mặt điềm tĩnh của Nam Dạ Tước có chút biến hóa, anh thản nhiên theo dõi tiếp những hoạt động sau đó của buổi họp báo.

Khuôn mặt kia không phải là Diêm Việt. Dung Ân ngồi ở hàng ghế sau, tâm trạng cô lúc này vô cùng hỗn loạn, không biết là nên vui hay nên buồn.

Mà hơn hết đó là nỗi thất vọng và không thể hiểu nổi.

Thế nhưng, càng nhìn kỹ, cô càng cảm thấy có điều gì đó không thích hợp. Người đàn ông đó, không chỉ có đôi mắt màu hổ phách giống Diêm Việt, mà ngay cả cách nói chuyện, từng động tác cử chỉ đều giống anh ấy như đúc. Lúc Diêm Việt cười, anh ấy thường nhếch môi bên phải, kh