Polly po-cket
Ê! Nhỏ tóc bím

Ê! Nhỏ tóc bím

Tác giả: Miri2409

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 324381

Bình chọn: 8.00/10/438 lượt.

ó ngay sau khi xác định đc “mục tiêu”,ngay lập tức hàng chục con mắt đổ dồn về phía nó làm nó ngại ngùng chạy lại úp mặt vào người anh nó cái rụp chốn né những ánh mắt kia.

– sao em lại ở đây? Chẳng phải giờ này em phải ở bệnh viện với ba mẹ sao? – anh nó ngạc nhiên.

– ba mẹ hôm nay phải trực đêm, có một chú đáng thương lắm chú ấy bị thương nặng nên ba mẹ phải ở lại chữa cho chú ấy- nó nũng nịu – à chị Yến đưa em đến đây – nó đưa mắt về phía một người con gái tầm tuổi anh nó.

– cảm ơn Yến vì đã đưa em mình tới đây nhé – anh nó mỉm cười.

– ừm không có gì, mình có lớp học thêm nên đi trước nhé – cô gái có dáng dấp thật xinh đẹp và duyên dáng chào anh nó rồi đi.

– Anh hai thích chị Yến nhé, em mách mẹ – nó nhí nhố làm trò.

– lại đây, lại đây – anh nó kéo nó lại cù lét làm nó van nài hết cả nước mắt….. vì cười 😂😅

– hư hết tóc em rồi, bắt đền hai – nó nhõng nhẽo ăn vạ.

– đâu? đưa đây để hai tết tóc lại cho nào! hai mới học được kiểu mới đẹp lắm nhá.

– thật chứ? hai là số một – nó ngoan ngoan ngồi im để cho anh nó tết tóc.

– Xong! đẹp không? – anh nó kéo nó về phía cái gương gần đó.

– ah đẹp quá! anh hai của em là giỏi nhất – nói rồi nó cười tít mắt làm bọn con trai trong lớp cứ ngẩn ra muốn lại gần véo má nó nhưng đều bị anh nó đuổi đi hết 😅.

***********

….. Ở một góc lớp, một tên con trai đứng nhìn với ánh mắt không mấy thiện cảm

” đẹp cái mốc xì! xem ra tôi cũng có điểm hơn anh, để xem ai tết tóc đẹp hơn” – tên con trai đó nghĩ thầm với bộ mặt cao ngạo nhưng cũng có chút háo thắng trẻ con. Có lẽ cũng vì vậy mà khi về nhà, tên con trai đó lôi hết mấy cô người làm ra dạy nó tết tóc, rồi lại thêm một đám người nữa bị tên đó lôi ra làm “vật thí nghiệm” cho “tài” tết tóc của cậu.

*************

Một tháng sau, ngày anh nó đi thi đấu cũng đến, anh nó vẫn đến lớp võ như mọi ngày để chuẩn bị đi thi đấu duy chỉ có một điều là không như mọi ngày – nó! – vâng, hôm nay ba mẹ nó phải dẫn thực tập sinh đi thực nghiệm nên điều tất yếu là nó lại bị “đẩy” cho anh nó.

– mày trông hộ tao con bé nhé, chỉ đến chiều thôi, tao thi đấu về sẽ đãi mày – sau khi “bàn giao” nó cho người bạn mà anh nó tin tưởng nhất thì anh nó mới an tâm đi thi đấu.

*Nửa tiếng sau*, người bạn mà anh nó “tin tưởng nhất” đã ngủ mất xác, cũng phải, hiếm lắm mới có một ngày thầy đi vắng nên trò ở lại sẽ “mọc đuôi tôm” thôi vả lại hôm nay thầy dạy thế còn cho giải lao lâu hơn mọi khi.

Nó vẫn ngoan ngoãn ngồi chơi búp bê một mình.

– ê nhóc tóc bím!! lại đây anh bảo! – một tên con trai quắc nó lại, tất nhiên chẳng ai xa lạ chính là cái người đã tập thắt bím suốt buổi chiều chỉ để thắng anh nó.

– Anh.. anh gọi em ấy ạ? – nó ngơ ngác ngoan ngoãn chạy lại phía tên con trai đó.

– ừ, lại đây anh tết tóc cho, kiểu mới luôn, đẹp cực – tên con trai đó dụ dỗ.

– thích quá hihi, anh tết cho em với – nó khoái trí ngoan ngoãn xoay lưng lại ngồi im cho tên con trai đó tết tóc, từ bé đến giờ việc nó thích nhất là được tết tóc, không hiểu tại sao nhưng sau khi được tết tóc tâm trạng nó sẽ vui lên hẳn.

** gần một tiếng sau **

– Xong! cuối cùg cũng xong, mình giỏi quá mà! – tên con trai “tự sướng” như thể vừa cứu được cả thế giới.

– sao vậy nhỉ?- thấy cô bé vẫn ngồi im không động tĩnh nên tên con trai tính chồm dậy coi xem sao.

** phịch ** – con bé đã ngủ từ lúc nào, nó ngả người ra sau vào ngay người tên con trai đó làm cậu đứng hình, thậm trí cậu còn không dám thở, “nhẹ nhàng thôi nhẹ nhàng thôi, à mà sao mình phải nhẹ nhàng chứ?! nhưng….. tại sao mình lại muốn cứ như thế này thôi? phải, cứ như vậy thôi” – cậu con trai muốn thời gian ngừng trôi, ngắm nó ngủ * thịch thịch thịch*, tim cậu không còn làm chủ được nữa, cứ như không còn là của cậu nữa.

– VŨ TUẤN ANH! CẬU LÀM GÌ VẬY HẢ? – một giọng nói quen thuộc cắt ngang, là anh nó.

Anh nó mau chóng bế xốc nó lên giấu vào lòng bỏ đi, thật vậy, nếu có thể thì anh nó thật sự muốn giấu nó vào túi áo.

Ở góc lớp, tên con trai đó vẫn ngồi thừ ra như vậy, tim cậu vẫn thế, vẫn cứ loạn cả lên….

Trở về với hiện tại…..

Hôm nay ba mẹ nó lại phải trực đêm nên hai anh em nó “tự túc”.

Nó thì nấu ăn còn anh nó sẽ rửa bát, lịch trình đã được lên sẵn bởi mama iu dấu với tờ giấy note dán ở tủ lạnh. Dù không thường nấu ăn nhưng nó nấu rất khá, chắc thừa hưởng từ mẹ ^^ .

* kính kong…. kính kong..*

Tiếng chuông cửa reng lên

– để em ra mở cửa, hai trông hộ em chảo sườn – nó nhanh chóng nhào ra cửa, **cốp** oạp, nó đụng đầu vào cách cửa tủ của kệ bếp, ban nãy nó mở ra lấy gia vị nhưng quên đóng ” ahhh ahhhhhhhhh” – nó hét thất thanh rồi ngồi thụp xuống ôm đầu.

– ngốccc!!!!!!! đâu đưa đây hai coi – anh nó kéo hai tay đang ôm chặt trán ra.

– hơ hơ… không sao đâu hai, hai ra mở cửa đi – nó giữ rịt lấy trán nhất quyết không chịu buông. Mặt anh nó biến đỏ rồi bỏ đi, có vẻ anh nó giận lắm.

Còn nó nó bỗng ngồi thừ ra, mặt thoáng buồn và suy tư.

*cạch* – nó nghe thấy tiếng đóng cổng nên nhanh chóng đứng dậy tắt bếp và lấy lại vẻ mặt bình thản.

– ah, chị Yến! – nó reo lên

*giới thiệu chút nhé : Chị Yến là bạn thanh mai tr