
cũng thích uống – Thúy vẫn không ngừng đá xoáy Quân
– Còn em thì cho em 1 li sinh tố bơ nhé – Tùng gọi .
Chị phục vụ vừa đi khỏi , Quân vẫn không ngừng nhắc Thúy :
– Xong vụ này , là tôi chả nợ nần cô gì nữa đâu đấy .
– Còn tùy vào thái độ của anh như nào đã chứ , biết điều thì tôi tha không thì ………..
Quân phụng phịu , 2 tay chắp lại vái lấy vái để :
– Con lạy mẹ , mẹ buông tha cho con . Mẹ cháo hành con như thế chưa đủ à .
– Mẹ có làm gì con đâu mà cháo với chả hành – Thúy cười .
– Nhưng …………..
Chị phục vụ bê nước ra , cắt ngang câu nói của Quân . Tùng thấy mọi việc đang theo đà thuận lợi , nó giả vờ nghe điện thoại rồi tìm cách đánh bài chuồn , bỏ Thúy ở lại với Quân .
– Mà tôi hỏi thật , sao anh lại thích ngồi uống ca cao 1 mình . – Thúy chăm chú đợi câu trả lời từ Quân
– Thì tôi cũng đã bảo : Tôi thích thế còn gì .
– Ai chẳng biết . Ít nhiều cũng phải có lí do .
– Thì …. ngồi 1 mình nhìn ra ngoài kia , tôi có thể cảm nhận được cuộc sống đang diễn ra nhộn nhịp và sôi động như nào còn hơn là suốt ngày ru rú ở nhà chơi game .
– Trông anh như thế mà tâm hồn rộng mở gớm nhỉ .
– Trông tôi làm sao ?
– Không giống người hay tự kỉ cho lắm . Thúy cười tươi .
Từ cái lúc xảy ra đâm xe đến giờ , chưa bao giờ Quân nhìn kĩ khuôn mặt Thúy đúng hơn là Quân chưa bao giờ nhìn thẳng vào khuôn mặt bất kì 1 người con gái nào , luôn là thế . Cái thói nhát gái thành mãn tính của nó báo hại nó 16 tuổi đầu vẫn chưa có 1 mảnh tình vắt vai . Nó bắt đầu để ý Thúy kĩ hơn nhưng cũng chỉ ở mức độ lén lút : Phải nói là Thúy khá dễ thương , với mái tóc dài được làm xoăn , nếu phải so sánh với những đưa khác thì Thúy không xinh bằng nhưng trong mắt nó , ít nhất là lúc này : Thúy rất đẹp . Nó bắt đầu cười tủm tỉm nhiều hơn , không khó chịu khi phải nói chuyện với Thúy như trước . Có vẻ như , Quân đã thay đổi cách suy nghĩ về Thúy .
Đưa Thúy về , Quân vẫn không quên nhắc lại lời đề nghị mà nó từng thỏa hiệp :
– Tôi hết trách nhiệm rồi đấy nhé , giờ là tôi chả nợ nần gì cô nữa đâu đấy .
– Ai bảo anh . Bữa trà sữa hôm nay chỉ là đền chỗ thuốc men mà thôi , thế còn cái xe của tôi đang hỏng thì anh định chuồn à .
– Ơ…. ! Thế giờ tôi còn phải làm gì thì cô mới vừa lòng đây – Quân nhăn nhó .
– Đơn giản thôi ấy mà , xe tôi hỏng thì bây giờ anh phải có trách nhiệm lai tôi đi học . Ngày 2 ca : Sáng và chiều .
– Cái gì . Quân trố mắt . Lai … lai đi học nữa á ?
– Chứ còn gì ? Xe hỏng thì tôi đi bộ đi học à .
– Sao zời lại đày đọa con thế này , cô có biết là tôi không quen dậy sớm không .
– Kệ anh chứ , tập dậy sớm đi . Bằng không thì vác xe của tôi mà đi sửa .
– Sao cô toàn gây khó dễ cho tôi thế nhỉ , mà cô học trường nào ?
– Lê Hồng Phong .
– Cái gì ? Xa thế , lại còn qua cầu nữa chứ .
– Thế tóm lại là anh có làm không hay để tôi vác xe ra cho anh đi sửa đây .
– Thì ….. thì …..
– Không thì thiếc gì hết , bắt đầu từ 6h sáng mai anh phải có mặt tại đầu hẻm này đấy . Không đến thì đừng có trách .
Nói rồi , Thúy che miệng cười rồi đi thẳng bỏ lại Quân vẫn đang ngẩn ngơ đằng sau . 6h sáng phải có mặt , đồng nghĩa là 5h rưỡi nó phải dậy , với 1 thằng chuyên cày game ban đêm thì 4-5 giờ mới đi ngủ là chuyện bình thường . Nhưng giờ phải dậy từ 5h thì trả khác gì đánh đố cả . Quân quyết định đêm đó không ngồi chơi game như mọi hôm nữa , nó đi ngủ sớm đặt chuông báo thức . Chỉ vì 1 đứa con gái , Quân đã thay đổi chóng mặt đến nỗi ông bà già nó còn không tin nổi vào mắt mình .
– Sao hôm nay mày đi ngủ sớm thế hả con ?
– Chán chơi thì con ngủ thôi !
– Mai thảo nào cũng có bão to à xem .
Nó nhoẻn cười , rồi đeo phone vào nghe nhạc cho dễ ngủ .
5h rưỡi sáng hôm sau , tiếng chuông báo thức reo lên inh ỏi . Nó quơ tay tắt vội đi toan định ngủ tiếp , nhưng sực nhớ ra 1 việc vô cùng quan trọng nên nó bật dậy . Ngáp dài 1 cái , lấy tay dụi dụi mắt cho tỉnh ngủ , nó lật đật bò dậy xuống nhà vệ sinh làm thủ tục hàng ngày . 5h kém 20 , máy nó báo có tin nhắn , vừa mặc quần áo nó cầm vội chiếc điện thoại lên xem tin nhắn của ai . Là của Thúy : Đồ con rùa , dậy chưa , qua đi . Tôi mà bị muộn học thì đừng trách . Nó rep lại :” Thưa mẹ trẻ , con chuẩn bị đi rồi đây ” . Thúy nhắn lại : ” con ngoan ” kèm theo cái icon cười lăn lộn =))
Chương 4
6h kém 5 , Quân đã có mặt ở con hẻm nhà Thúy thì đã thấy Thúy đứng đợi nó từ bao giờ rồi . Thường thì Thúy là chúa lề mề nhưng khi có Quân , Thúy lại xuất hiện sớm hơn thường lệ . Đúng là tình yêu có khác , làm thay đổi tất cả mọi thứ .
– Sao ra sớm thế , chưa 6h mà – lần này Quân chủ động bắt chuyện .
– Tôi đâu có như anh , hẹn 2h mà 2h5 mới tới .
– Gớm , xét nét kĩ thế . 5p mà cũng cằn nhằn .
– Chính vì thế anh mới không có người yêu là đúng rồi .
– Thế như nào thì mới có người yêu được ?
– Ít ra không hoạnh họe nhiều như anh . – Thúy vênh mặt nguýt Quân 1 cái .
– Cái đồ ….
– Đồ gì ? Thúy 2 tay chống nách hỏi .
– Đồ bà gìa khó tính . Quân cười như nắc nẻ
Thúy nhéo mạnh Quân 1 cái vào sườn làm nó giãy nảy lên . Nó cười nhăn nhó :
– Giờ tôi cũng hiểu vì sao mà cô không có người yêu