
ang đi xuống góc lớp- nơi nó đang ngồi.
Cô giáo tức tím tái mặt định lôi cổ hắn xuống phòng giám thị thì hắn nở một nụ cười, chỉ vào chỗ bên cạnh
nó:
– Em có thể ngồi đây được không ạ?
Cô giáo ngây người. Quá đẹp. Một chàng hoàng tử trong mơ, giấc mơ tưởng chùng không thực hiện
được.
Mái tóc chàng màu vàng, như ánh chiều tà kết hợp với đôi mắt màu xanh ấy, chàng là kết tinh của những
thứ hoàn mỹ trên đời này, là ánh nắng sưởi ấm vạn vật trong mùa đông giá rét. Và chàng là hoàng tử của
thiếp( Ặc! mẹ ơi)
– Đông cứng 5 phút rồi- Hắn nhìn đồng hồ. Bà cô già này định đóng băng thì cũng để hắn ngồi đã chứ, rồi
muốn đông cứng bao lâu thì tùy.
– Ehèm! Vì em là học sinh mới nên tôi tha cho! Không có lần sau đâu đấy!- Cô giáo bào chữa.
– Em không hỏi cái đó! Cái em hỏi là em có thể ngồi đây được không ạ?
– Thôi được rồi! Em cứ ngồi đó đi! Các em mở giấy ra, chúng ta làm kiểm tra Văn 15′.
– Hui! Không ngờ anh cũng có sức hút đối với phụ não cơ đấy- Nó đa đếu hắn.
– Em đang ghen đấy hả VỢ IU?- Hắn nhấn mạnh 2 tiếng đó vì biết thể nào nó cũng giận tái mặt. Đúng là nó giận tái mặt thật, nhưng cũng
chẳng chịu thua:
– Anh đang thực hành từ bụng ta suy ra bụng người đó hả?
– Cô..
-Jen và Shin mở giấy ra nào!-Cô nhắc nhở Con nhỏ đáng ghét! Dám quyến rũ chồng pà. Đừng mơ nhé! Bà là bà không để mi làm vậy
đâu( Ói toàn tập).
Thế là nó không thèm cãi nhau với hắn nữa, mở giấy và bắt tay vào làm. Nó làm hì hục, làm trước ghi tên
sau nhưng mới được vài giây thì bị phá rối.
– Jen ơi! Đổi chỗ cho tớ đi- Một con nhỏ thì thầm.
– Biến- Nó lường nhỏ đó.Nó ghét nhất là bị phá đám khi làm bài nên không thèm thương lượng hết.Nhỏ kí im
bặt! Không dám nho nhe tý gì, cái đầu vẫn phải giữ chứ!
Còn hắn ngồi xoay bút, nhìn cái đề bài mà ngán ngẩm. Liếc sang thấy nó đang chăm chú làm bài bỗng đầu
hắn hiện ra cái bóng đèn.
– Hết giờ các em thu bài đi.
Nó hoàn thành xong bài kiểm tra xuất xắc, liếc nhìn hắn cười một nụ cười chế giễu rồi bĩu môi, hắn chỉ cười
đáp lại.
– Này! Bà làm được không?- Nhỏ Sunny nhăn nhó- Tui làm dở ẹc à!
– Bà hỏi câu rõ thừa, cái câu kia nói cũng rõ thừa- Nó tự hào và còn chọc ghẹo nhỏ bạn thân nữa.
– Con nhỏ này, đi chết đi- Nhỏ quay mặt lên, tức xì khói mất.Lại nhìn thấy Sa liền bắt chuyện:
– Nè! Bà nghĩ bà được bao nhiêu điểm?
Sa chỉ hơi liếc mắt rồi buông 1 câu:
– Hơn bà.
Nhỏ á khẩu, không hỏi gì thêm.Còn muốn bị 2 đứa nó nói đểu hay sao mà còn hỏi với han.Tuyệt giao!
Tuyệt giao!( Vậy thôi chứ cái này như cơm bữa)
Nó chứng kiến cái cảnh đó, ôm bụng cười lăn lộn không để ý bài mình đã thu từ bao giờ,chắc lúc đang chém
nhỏ.
– Bây giờ là tiết ôn tập1 Các em tự ôn, ô sẽ chấm bài.
– Yeah!!!!!!!!!- Cá lớp reo hò, tuy vậy chứ họ ôn thật nhưng họ là con số lớn hơn 2 và nhỏ hơn 10.( giỏi gì zdậy trời)
– Sao cái mặt như bánh bao nhiu thế kia? Không làm được à? Sao không bảo tui, tui nhắc cho- Nó nhìn hắn
đắc thắng.
– Đang sợ- Hắn đáp gọn lỏn.
– Sợ gì cơ- Nó làm khuôn mặt ngơ ngơ hỏi hắn.
– Sợ cao hơn em.
– Này! Anh ơi! Bây giờ mới có 7h15 mà anh đã muốn mơ rồi à?
– Nếu anh hơn điểm em thì em iu tính sao?
– Cái nếu đó bị bãi bỏ.
-Vậy thì nếu anh hơn điểm ,em iu phải làm 1 đièu anh sai khiến nhé?- Hắn cười đểu đểu hỏi nó.
– Ok đi bấy bì!
Đến giờ trả bài, cả lớp xôn xao tiếng khóc tiếng cười, tiếng kêu cũng có nữa. Nhìn khung cảnh này giống
như một…bệnh viện…tâm thần quá.
– Anh iu ơi! Anh iu chuẩn bị gọi chị đi, nhẹ nhàng thôi mà nhỉ? -Nó cười nham hiểm, phải gọi 1 đứa con gái bằng tuổi bằng chị thật đúng là điều sỉ nhục lớn nhất của 1 đứa
con trai.
– Thế hả em iu? Thế sao bài em có một con không to lù lù thế kia?- Hắn đá đểu lại.
Nó nhìn xuống bài mình, nụ cười trên môi tắt ngấm. Tại….sao bài của nó không lấy 1 chữ? Hay là mình viết
bút thần kì? Nó lục lọi bút vết thử mấy trang, ra mực rất đều, rất đẹp.Vậy thì tại sao?Đang vò đầu bứt tai thì nó nhơ lại lúc con nhỏ kia và cả nhỏ Sunny nữa. Chắc chắn là tên đó nhân lúc con
nhỏ kia đã tráo đổi bài, nó lại còn nắn nót từng chữ viết vào bài của hắn nữa chứ, Và nhân lúc nó đá đểu
nhỏ Sunny thì hắn tráo đổi lại. Biết thế mình ghi tên ngay từ đầu còn hơn. Nhưng cái khốn là ở đời không có
từ biết thế?
– Thế nào em iu?- Hắn nhẹ nhàng hỏi.
AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA
Hôm đó cả trường bị nhiễu sóng mạng, điện thoại cũng bị mất sóng vì không rõ nguyên do( eo ui chị ý hét
kinh khủng quá)
Shin 1-1 Jen
Chap 4(tiếp):Một ngày sống trong địa ngục!
Lúc tan học nó kêu mấy nhỏ bạn về trước vì biết thừa rằng cái tên đang đợi trước cổng thể nào cũng khiến
nó mất mặt mà xem cho nên tốt nhất là càng ìt người càng tốt, mà nếu có ai biết nó sẵn sàng thủ tiêu để
bịt đầu mối. Cho nên, sau khi tống mấy con bạn ra khỏi trường nó thư thái đi xuống canteen gọi vài món để
giết thời gian.
– Con nhỏ đó hôm nay làm sao thế nhỉ? – Nhỏ Sunny vừa đi vừa thắc mắc.
-Dậy thì- Sa vừa đi vừa cầm quyển sách, không bỏ lỡ một giây một phút nào để phát triển trí não.Cho nên
lúc Sunny bị đóng băng thì nhỏ vẫn bước đều đều,