XtGem Forum catalog
Giấc Mơ Ngọt Ngào

Giấc Mơ Ngọt Ngào

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323195

Bình chọn: 8.5.00/10/319 lượt.

sau trường học :

– Cậu muốn gì cứ nói đi… Ở đây không có người thứ ba đâu

– Anh thực sự đang nghĩ gì vậy ?

– Nghĩ gì là nghĩ gì ? Cậu đang hỏi tôi việc gì đó ?

– Chuyện của anh và Thiên Thiên !!

– À !! Chuyện của tôi vả Thiên Thiên thì sao nhỉ ? Có liên quan gì đến cậu à ?

– Không ! Nhưng tại sao anh thích Thiên Thiên rồi lại còn qua lại với những người con gái khác ? Anh không sợ làm cô ấy tổn thương hay sao ?

– Thích ? Tổn thương ? Nó nói cho cậu biết tôi là người yêu của nó à ?

– Đúng vậy !

– Vậy thì đúng thế ! Tôi là người yêu của nó…nhưng cũng có khối người khác yêu tôi… Phải đáp trả lại họ chứ… đâu thể phụ lòng họ được….

– Vậy ! Anh coi Thiên Thiên là cái gì chứ ?

– Là cái gì à ? Để suy nghĩ xem….. mà thôi gì cũng được… nếu không còn gì nữa anh phải đi ….. Bye chú em !!!!

“Không thể như thế được ! con người này không xứng đáng để cậu yêu… tôi sẽ giúp cậu lấy lại công bằng !!!”

– Anh dám làm tổn thương cô ấy ! Tôi không tha cho anh đâu

Hắn quát lên làm cả không gian cũng phải rung chuyển. Dường như mọi sự chịu đựng của Thiên Thiên, mọi sự tức giận của hắn đã bùng nỗ…. Vừa dứt câu hắn nhào tới túm lấy cổ áo của Thiên Vũ và đấm thẳng vào mặt anh ta một đòn thật mạnh.

Bất ngờ trúng đòn không kịp trở tay, máu từ mũi của Thiên Vũ bắt đầu chảy ra …. Dường như không thể nói chuyện đàng hoàng được nữa. Hắn giờ đây như một con trâu xổng chuồng không gì có thể giữ hắn lại, không có gì có thể ngăn chặn cơn tức giận của hắn ngay lúc này.

Lấy tay quẹt ngang vết máu trên mặt mình, Thiên Vũ cũng nhào đến đáp trả lại cho hắn một đòn…… Thế là hai người nhảy bổ vào nhau để hạ sát đối phương !! Hai người này đều có võ bên người nên đánh nhau rất ngang ngửa không thể nào hạ gục đối phương được… Nhưng Thiên Vũ có vẻ chiếm ưu thế hơn vì từ nhỏ Thiên Vũ cũng đã lăn lộn giang hồ cùng với Thiên Thiên nên khả năng ứng phó của Thiên Vũ cao hơn hắn….. qua một thời gian khá dài hai bên vật vả, cuối cùng hắn cũng đã không thể thắng được anh ta nhưng Thiên Vũ cũng không còn chống cự thêm được nữa. Cả hai buông lỏng mình xuống nền cỏ xanh mượt…..

– Tại sao lại đến tìm tôi ? vì Thiên Thiên ?

– Tại vì không muốn cô ấy đau lòng và khổ sở ! Cô ấy là một con ngốc ! Không biết tranh giành bất cứ thứ gì đáng lẽ là của mình !

– Vì thế cậu giành lại tôi cho nó !

– Đúng vậy !

Nghe xong câu trả lời của hắn Thiên Vũ vội đứng dậy và bỏ đi….. nhưng trước khi đi Thiên Vũ quay lại nói với hắn một câu :

– Nếu như thật sự có người ngốc ! Thì không ai ngốc nghếch và ngu xuẩn như cậu !

Thiên Vũ nói xong thì thoắt bỏ đi….. vẫn như lần trước…. nhanh như một cơn gió, bước đi cuốn theo tất cả những chuyện vừa xảy ra……Hắn bước xuống gần bờ sông ngồi đấy…. suy nghĩ về những lời Thiên Vũ vừa nói và suy nghĩ về nó !

Khi hoàng hôn buông xuống….. hắn cảm thấy mình dường như đã thoải mái hơn, nhẹ nhỏm hơn nên có thể trở về nhà……Vừa bước vào nhà thì đã gặp nó đứng ngay trước cửa :

– Trời ơi ! Xảy ra chuyện gì thế ? Cậu làm sao vậy nè ?

– Không có gì ?

– Cậu đánh nhau với ai vậy ?

– Thiên Vũ !!!!!

– Trời ! Sao vậy ? Cậu với anh ấy có chuyện gì mà phải đánh nhau ?

– Tôi đến tìm anh ta để giành anh ấy lại cho cậu…… cậu thật ngu khi không biết giữ hạnh phúc cho bản thân mình…. Có phải cậu ngu đến mức nhìn thấy người mình yêu đi với người con gái khác mà vẫn chịu đựng và cười nói vui vẻ được sao?

– Thôi vào nhà đi !

– Cậu đúng là đại ngu !

Nét mặt của hắn đầy vẻ tức giận, một vài giọt nước mắt ngu ngốc của hắn thấm ướt hai hàng mi….. hắn tức vì nó, vì nó và vì hắn….. nó nhận thấy được hắn đang quan tâm nó …..Nó bước đến bên cạnh hắn :

– Cậu ngốc quá ! Cho dù có bao nhiêu cô gái ở bên cạnh anh ấy thì anh ấy vẫn thương tôi nhất !!!!

– Tại sao cậu lại nghĩ như thế ?

– Cậu ngu quá ! Lâm Thiên Vũ……………Là con của bà dì …….là “ANH TUI ĐÓ” hiểu chưa ngốc!

CHAP 9 : KẾ HOẠCH ĐIÊN RỒ

===============

Hắn tự nhiên thấy bị hố hố, thì ra họ không phải bồ bịch gì hết. Bây giờ hắn thấy vui vui, mùa xuân đã trở lại. Kể ra bị thương vậy cũng đáng. Nó lấy gòn lau sạch khuôn mặt bầm tím của hắn, rồi lấy thuốc sức lên nhẹ nhàng. Hắn nhìn nó lo lắng cho mình thấy hạnh phúc ghê, nhoẻn miệng cười.

– Bị thương vậy mà còn cười. Khùng. Kì này ê mặt hotboy rồi

– Cũng đáng mà – hắn lại cười, bao nhiu u ám bay hết

– Ráng chịu đau nha, sức thuốc rát lắm á.

Rồi nó nhẹ nhàng chậm gòn lên từng vùng sưng đỏ, bầm tím. Sao tự nhiên nó thấy cái mặt hắn với mặt nó ngày càng gần. Hắn đang đưa mặt tới nó. Tim nó đập nhanh quá, mún nhảy ra ngoài lun rùi. Mắt nó mở trân trân còn hắn thì nhắm mắt laị và…… rầm, hắn ngã chỏng queo còn nó thì chạy vô bếp từ lúc nào hok bit. Lát sau nó trở ra thì hắn cũng đã an tọa lại trên ghế, cái mặt quê ơi là quê.

– Nãy giờ quên, có nấu cháo nà, ăn đi cho nóng – nó cười hiền

– Đút nha – hắn nũng nịu

– Chời, vừa phải thôi, nhõng nhẽo như con nít

– Tui bị vầy vì ai?

– Ai mượn, tui có bỉu đâu.

– Tính trốn trách trách nhiệm hả ?

– Hứ! anh hùng ai lại trốn. Đút thì đút.

Nó múc muỗng cháo lên, thổi thổi rùi đút cho hắn, y chang mẹ đ