XtGem Forum catalog
Hán Sở Tranh Hùng

Hán Sở Tranh Hùng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 328354

Bình chọn: 7.00/10/835 lượt.

ư và nói :

– Tôi là quân Sở, bị quân Hán bắt được nơi mặt trận những tưởng bỏ mạng, ngờ đâu vào dinh Hán lại gặp Trương Lương bảo tôi đem thư này về trình lão Ðại vương.

Hạng Bá tiếp thư, mở ra xem. Trong thư viết :

“Cố hữu Trương Lương kính dâng thư Ðại quan Tư mã họ Hạng.

Từ độ giao du, đến nay cách biệt. vương tôi lúc này ở lại Hán, không phải vì quyến luyến công danh, mà vì Hán vương là người đại nghĩa, không nở rời . Cây hiền lòng chim ưa thích, chẳng lẽ lại đậu trên cành lại không tiếng hót.

Nhân hôm nọ, Bá vương định giết Thái công làm kế lui quân Hán. Nhưng Hán vương đóng quân ở đây, lui về đâu được ? Quân Hán không lui, Bá vương tất giết Thái công . Thiết tưởng, để Thái công chết chẳng nhưng danh dự của Bá vương bị mất, mà tình Tần, Tấn giữa ngài và Hán vương hứa trước kia nơi Lam Ðiền vì thế mà tổn thương. Sau này trong tình thông gia còn mặt nào nhìn thấy nhau.

Ấy vậy Lương tôi xin gởi thư này đến ngài, nếu khi nào Bá vương sắp sửa giết Thái công, xin ngài cố gián, khiến cho Thái công được nhờ đức tôi sinh Hán vương khỎi tiếng bất hiếu , ân nghĩa vẹn toàn. Nếu ngài đồng ý, xin phúc thư để an lòng mong mỏi của Hán vương và Lương tôi. Ða tạ ”

Hạng Bá xem thư xong, nói :

– Mày đã đem thư cho Trương Tử Phòng, tất mày là một tên tâm phúc dưới trướng.

Tên quân nói :

Nêu Ðại phu có thư trả lời, tôi xin tan lòng, giữ cẩn mật.

– Hạng Bá hậu thưởng tên quân và viết phúc thư trao cho hắn, giấu vào mình, đoạn sai tả hữu đưa đến tận dinh Hán.

Tên quân vào yết kiến Trương Lương thuật lại mọi việc, và trao thư Hạng Bá lên.

Trương Lương mở ra xem. Thư rằng :

” Tiểu đệ Hạng Bá phục thư Trương hiền hữu.

Xa cách bấy lâu, lòng mong nhớ chẳng cùng. Nay được mấy lời dạy bảo, lẽ nào dám chẳng quân. Song Bá tôi thiết nghĩ : Giải binh cầu hòa là sự lợi ích giữa hai nước.

Thái công bấy lâu ở đây, được tôi trông nom, không đến nỗi cực khổ lắm. Tuy nhiên, nếu không giao hòa Thái công mong gì trở về được .

Tôi tuy tận tụy giải cứu song chỉ là cái kế nhất thời . Gần đây, tả hữu đều khuyên can Bá vương giết Thái công, tôi chỉ e đến khi cơn giận, thì khó ai ngăn cản nổi , vì vậy hiền hữu nên lưu tâm định liệu “.

Trương Lương xem thư xong mừng rỡ, trọng thưởng cho tên quân ấy, và sai ghi công vào sổ bộ để chờ khi tuyển dụng.

Nhắc lại Hạng vương sau khi nghe lời Chung Ly Muội, thân hành dẫn đại binh đến trước dinh, bày thành trận thế, rồi sai khiêng một vạc dầu lớn để ở trước trận, đem Thái công đặt lên thớt, khiến quân tuyên bố rằng :

– Nếu quân Hán không mau lui về, Thái công sẽ bị mổ ruột, bỏ vào vạc dầu tức khắc.

Hán vương được tin ấy, bàn với quần thần, rồi vỗ ngựa ra trước trận nói :

– Ta cùng Bá vương đều ngoảnh mặt về phía Bắc, thờ vua Hoài vương, và cùng kết nghĩa làm anh em với nhau. Vậy cha ta cũng tức là cha của Bá vương. Nếu Bá vương luộc cha ta, xin cho ta một bát nước luộc với.

Nói xong, tươi cười như thường, không tỏ chút gì đau đớn.

Hạng vương nổi giận mắng :

– Ðồ súc sanh, coi hiếu đạo như trò đùa, còn biết gì liêm sỉ.

Liền khiến quân đem bỏ Thái công vào vạc dầu.

Hạng Bá vội bước ra can :

– Phàm những kẻ đã nặng tình nước tất nhẹ tình nhà. Ngày xưa vua Ðại Võ là bậc thánh nhân, có cha là Cổn, vì trị thủy không thành nên bị vua Nghêu giết, thế mà Ðại Võ vẫn cứ trị thủy. Trong ba năm trời, ba lần đi qua cửa mà không ghé vào nhà thăm. Nay Hán vương không hề nhắc đến Thái công, coi tình cha con nhẹ hơn tình nước. Nếu Ðại vương có giết Thái công cũng chẳng ích gì cho chiến cuộc, mà lại mang tiếng với xã hội, nhân quần. Chi bằng Ðại vương hãy thu binh về dinh, rồi tính kế khác để bảo vệ cái uy vũ muôn đời.

Hạng vương theo lời Hạng Bá, truyền chỉ không giết Thái công, và thu quân về trại.

Hôm ấy, hai bên không giao chiến.

Hán vương về đến dinh, khóc òa lên, nói :

– Thái công tuy tạm thời khỏi chết nhất thời, nhưng vẫn không về nước được, ta thật là một tội nhân trong thiên hạ.

Trương Lương nói :

– Nếu muốn Thái công về nước thì phải giảng hòa.

Nay bên Sở đang thiếu lương, yếu thế, cầu hòa rất dễ.

Hồi 36

Cắt Hồng Câu, Lưu, Hạng giảng hòa

Hội Cổ Lăng, Hán Sở tái chiến

Hán vương nghe Trương Lương nói đến việc giải hòa để đưa Thái công về nước liền hỏi :

– Ai có thể qua Sở thương thuyết được việc này ?

Hán vương vừa hỏi dứt lời, có một người bước ra tâu :

– Hạ thần xin lãnh trách nhiệm ấy.

Hán vương xem lại thấy đó là Hầu công.

Hầu công vốn người Lạc Dương, gặp lúc nhà Tần loạn lạc, không chịu ra làm quan, từ nhỏ đã có sẵn khí phách, và có tài nói giỏi, được dân chúng trong vùng mến phục . Sau đó, nhân lúc Hán vương đem quân đánh Sở, đi qua Lạc Dương, Hầu công dẫn bọn Ðổng Công, Tam lão vào vết kiến. Nay thấy Hán vương muốn sai người sang Sỡ giảng hòa, Hầu công ra nhận trách nhiệm ấy.

Trung Lương nói :

– Hạng vương tính nóng như lửa, không đủ kiên nhẫn ngồi nghe lời phải trái. Hiền công sang đó, nếu lỡ một lời nói không hợp, chẳng những tánh mạng Thái công không an toàn mà còn làm nhục đến mệnh vua, xin Hiền công nghĩ lại.

Hầu công nói :

– Tiên sinh nói như vậy chẳng là