XtGem Forum catalog
Hàng xóm hắc ám

Hàng xóm hắc ám

Tác giả: Tát Không Không

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323180

Bình chọn: 7.00/10/318 lượt.

thở không ra hơi, suýt chút té xuống: “Cái gì?”

“Chỉ là bạn gái một ngày.” Liễu Bán Hạ giải thích: “Trong nhà lại bắt đầu xếp đặt việc đi xem mặt rồi, thực sự không muốn chịu cực hình, đành phiền cô giúp tôi che đậy.”

“Không được không được, nhiệm vụ quá khó khăn, anh có lẽ tìm người khác đi.” Tôi khéo léo từ chối.

Liễu Bán Hạ chầm chậm bước tới, cầm tay tôi, đặt lên bên miệng, hôn nhẹ: “Nhưng, cô là người phụ nữ tôi yêu thích nhất.”

“Xin nhận sự yêu mến.” Tôi rút tay, cứng miệng cười: “nhưng vẫn là xin mời đi chỗ khác tìm người.”

Liễu công tử kế này không thành lại dùng kế khác, anh ta nhìn quanh trang phục cửa hàng, chầm chậm nói: “Những bộ quần áo này rất khác, Chúc tiểu thư có ý muốn trở thành cửa hàng cung ứng thời trang cho tạp chí của chúng tôi không?”

Bạc, bạc, rất nhiều bạc đang bay quanh trước mắt.

Mưu kế thật thâm độc.

Tôi nuốt nước bọt: “Điều kiện chính là làm bạn gái anh một lần?”

”Không sai,” Liễu Bán Hạ nói: “Tôi bảo đảm, chỉ một bữa cơm, sau đó tôi sẽ tìm lý do nói chúng ta đã chia tay.”

Người chết vì tiền, chim chết vì thức ăn, nhất định không thể làm khó đồng tiền.

Tôi bất chấp đạo lý, phẩm hạnh, liêm sỉ, sung sướng gật đầu: “Được, mặc cả xong.”

Chọn ngày không bằng ngẫu nhiên, chắc sợ tôi đổi ý, Liễu Bán Hạ quyết định hôm nay đưa tôi về nhà.

Tôi gửi tin nhắn cho Trang Hôn Hiểu, nói tối nay có việc, kêu anh ấy tự mình giải quyết bữa tối, sợ anh ấy nổi giận, tôi trực tiếp tắt máy, không để ý tới anh ấy nữa.

Nói là ăn bữa cơm, nhưng lại mất của tôi cả một ngày để chuẩn bị. Liễu Bán Hạ hình như đặc biệt không hài lòng với bề ngoài của tôi, đưa tôi đi cửa hàng danh tiếng thử trang phục, mua giày, lại đi làm đầu, sau đó mời người trang điểm, cho tới khi biến tôi thành tiểu thư khuê các, mới mãn nguyện gật gật đầu.

Đợi mọi việc xong xuôi, thời gian cũng hòm hòm, tôi ngồi trên xe anh ta, chạy về hướng nhà anh ta.

Trên đường không nói năng gì cũng vô vị quá, tôi liếc đúng thời cơ, hỏi: “Anh và Mộ Nhị thế nào rồi?”

Ai ngờ vấn đề chọn lại không ổn, ánh mắt Liễu Bán Hạ tối đi, một lúc sao mới thấp giọng nói: “Cuối cùng cậu ấy vẫn không chọn tôi.”

“Bỏ đi,” Tôi an ủi: “Khắp nơi chân trời không còn hoa thơm ư? Anh có thể tìm thấy người khác, đừng đau lòng.”

“Sao tôi phải đau lòng?” Liễu Bán Hạ nhìn tôi một cái, đôi môi mỏng, khóe miệng nhếch lên, cong thành nụ cười mỉm: “Tôi vẫn chưa buông tay.”

Tôi bĩu môi, vậy thì chúc anh thành công vậy…. tuy cơ hội mù mịt.

Nhà Liễu Bán Hạ là một biệt thự độc lập, nằm phía ngoại ô, cảnh sắc tĩnh mịch. Đang đầu xuân, màu xanh tươi mới, nhìn xa, cảnh xuân kiều diễm.

Vừa bước vào phòng, liền có người giúp việc bước nhanh tới đón áo khoác của chúng tôi. Sau đó, Liễu Bán Hạ kéo thẳng tôi vào phòng khách, chỉ thấy một ông lão ngồi trước lò sưởi, âu phục giày da, chăm lo khá đẹp, xem ra thời trẻ cũng đẹp trai. Có điều, tuổi tác lớn rồi, con người vẫn vô cùng hấp dẫn…… một cô nàng trẻ tuổi đang ngồi trên đầu gối ông, hai người “đánh nhau” rất say sưa.

Hình dáng cô nàng đó rất đẹp, eo thon chân dài ngực đầy, gương mặt nhỏ đó, oái, sao nhìn quen thế… nghĩ ra rồi, đây chẳng phải người mẫu bằng phẳng Kiệt Tây Khả gần đây rất nổi. Đúng không?

Oa, lại chìm trong siêu mẫu, ông già này thật không đơn giản.

Liễu Bán Hạ ho nhẹ một tiếng, thu hút thành công sự chú ý của họ, hai người đứng dậy, chỉnh lại quần áo, cứ như việc gì cũng chưa xảy ra, trở lại trạng thái bình thường rất nhanh.

“Ông ngoại, đây là bạn gái cháu – Chúc Thảo Nhĩ.” Liễu Bán Hạ bắt đầu giới thiệu: “Thảo Nhĩ, đây là ông ngoại anh, và bạn gái mới ….. của ông.”

Ông già vẫn rất nhiệt tình, giơ tay ra với tôi: “Chúc Thảo Nhĩ, hoan nghênh tới chơi.”

Tôi nở nụ cười, đang định giơ tay ra bắt, một giọng nói vang lên từ đằng sau: “Anh cả, em và Hôn Hiểu nghe nói anh có bạn gái rồi, liền đặc biệt về coi, người đẹp ở đâu rồi, nhanh cho chúng em xem đi.”

Nghe xong, máu huyết toàn thân tôi đông cứng lại.

Chầm chậm quay đầu, thấy Chu Mặc Sắc vẻ mặt kinh ngạc, còn có Trang Hôn Hiểu vẻ mặt âm u khó đoán.

CHƯƠNG 14

Chương 14: Anh ấy nói, anh phải mầm thịt em

Hóa ra Liễu Bán Hạ, chính là “kẻ si tình” vì người yêu đầu ra đi ngoài ý muốn mà mê muội làm việc, không suy nghĩ tới việc chung thân đại sự của nhà Trang Hôn Hiểu.

Nhưng sao tôi biết được chứ, khi mới đi xem mặt, mẹ chỉ nói cho tôi biết Liễu Bán Hạ là “nhà doanh nghiệp trẻ, nhà chỉ kiếm ít hơn nhà in tiền có chút chút.” Sau đó anh ta tới tìm tôi, cũng vì việc của Mộ Nhị, nào có cơ hội hiểu hoàn cảnh của anh ta.

Vì vậy, xét nguyên nhân sâu xa mà nói, tôi chẳng có lỗi quá to lớn.

Nhưng, có người không nghĩ như vậy.

Ví dụ, Trang Hôn Hiểu ngồi đối diện tôi, vẻ mặt vô cảm, lặng lẽ ăn cơm.

Anh lạnh nhạt nhìn tôi chăm chú, sau đó gắp miếng thịt bò tươi ngon, bỏ vào miệng, nhai kỹ, chậm rãi, nhai kỹ.

Tôi cảm giác, anh không phải đang ăn miếng thịt đó, mà đang cắn tôi…. Dạ dày của tôi bắt đầu chứng co giật do bị khủng bố.

Hết lần này tới lần khác, Chu Mặc Sắc có suy nghĩ muốn xem kịch hay ngồi thẳng người, nụ cười đểu cáng hỏi: “Chúc tiểu thư,