
lời:
“Đừng cố tỏ ra không quan tâm đến lời tôi nói khi anh đang cảm thấy nghi ngờ điều đó là đúng. Anh có thể không tin tôi nhưng hãy tự mình kiểm chứng điều đó”
Kim Ngưu ngây người, anh buột miệng:
“Bằng cách nào”
Hoa Dung mỉm cười:
“Trong thế chiến này chắc chắn Song Tử sẽ không muốn anh tham gia vào thế chiến để giảm bớt áp lực về binh lực của thế giới ánh sáng. Tôi không nghĩ là mình đoán sai đâu”
Endback
Kim Ngưu đã suy nghĩ rất nhiều về chuyện giữa anh và Song Tử sau khi nghe Hoa Dung nói. Dù thực lòng là không tin nhưng trong đầu anh lúc nào cũng có một cái gai không thể nào xóa được.
Chính vì trong lòng đã có mối nghi hoặc nên ngay khi Song Tử nói rằng không muốn anh tham gia vào thế chiến, anh đã không chần chừ mà quy kết rằng cô thật sự muốn anh đầu hàng và tình yêu giữa hai người bấy lâu thực ra chỉ là một ván cờ, một vở kịch mà tất cả đều do bản thân cô dàn dựng.
Nhưng hôm nay, khi ngồi tại đây, để suy nghĩ kĩ hơn về tất cả. Kim Ngưu mới nhận thấy rằng anh đã sai quá nhiều, lẽ ra anh không nên nóng vội như vậy, lẽ ra anh nên suy nghĩ chín chắc hơn, lẽ ra anh không nên tin Hoa Dung và lẽ ra anh nên tin tưởng vào tình yêu của Song Tử, không nên chia tay cô.
Tất cả có quá muộn khi anh nhận ra ?
Thiên Yết và Xử Nữ đem binh đi trấn áp đội quân bóng đêm do Huyền Lam dẫn đầu đang tiến phá ngôi làng Virgon.
Điều mà Xử Nữ không thể nghĩ tới chính là anh lại đối mặt với Y Tâm và cô đang dẫn đầu binh đoàn bóng đêm truy sát tất cả những người dân trong làng.
“Em …”
Y Tâm nhìn Xử Nữ, nửa lo sợ, nửa ngượng ngập, cô xoay đầu, cố lãng tránh ánh mắt của anh đang nhìn về phía cô.
Xử Nữ ngỡ ngàng:
“Em là người của bóng đêm sao ?”
King of Light cử em và một vài thiên thần hạ trần để quan sát nhất cử nhất động của Hắc Ma. Biết là anh ở đây nên em mạo muội ghé qua
Lời nói hôm đó, anh vẫn chưa quên, là em nói dối sao ? Tại sao em lại làm vậy chứ Y Tâm ?
Sau khi dẹp tan binh đoàn bóng đêm và săn sóc những người bị nạn lại làng Virgon, Thiên Yết mới lại gần chỗ Xử Nữ đang ngồi.
“Không gì chứ Xử Nữ”
Xử Nữ thẫn người:
“Vì Y Tâm mà tớ và Nhân Mã chia tay, đến giờ tớ mới được biết rằng cô ấy là người của bóng đêm”
Thiên Yết thở dài:
“Có lẽ là do Hắc Ma đã cố tình sắp đặt, hắn ta biết mối quan hệ giữa cậu và Nhân Mã rất mật thiết lại thêm việc cậu từng có tình cảm với Y Tâm, hắn đã sắp xếp tất cả để mọi người phải rời xa nhau, trong chuyện này cả cậu và Mã Nhi cả Y Tâm kia cũng là con cờ của hắn ta thôi”
Xử Nữ đập tay vào trán:
“Là do tớ, tớ đã không chịu giải thích cho Mã Nhi mà lại im lặng chấp nhận lời chia tay đó”
Thiên Yết lắc đầu:
“Điều bây giờ cần làm không phải là ngồi đây tự trách mà là nên nghĩ xem tìm cách gì đó thông báo với các cô ấy việc làm của Hắc Ma. Chắc chắn hắn ta không chỉ dừng lại ở đây. Tớ không mong suy nghĩ của tớ là đúng.
Quay lại cung điện bóng đêm thời điểm trước khi Cự Giải xảy ra chuyện …
Hắc Ma và Hoa Dung đang bàn tính kế hoạch trong thế chiến sắp tới:
“Với con cờ Tiên Cầm trong tay, ta tin rằng chiến thắng sẽ đến với chúng ta rất dễ dàng, không có gì đáng ngại đâu”
Hoa Dung tỏ ra chưa tin tưởng vào điều đó:
“Liệu chúng ta có quá đắc thắng khi chỉ dựa vào một mình ả ta đã vội kết luận rằng chiến thắng đã nằm trong tầm tay ?”
Hắc Ma cười lớn:
“Đây thực sự chỉ là việc trong tầm tay thôi, lẽ nào King of Light có thể tàn nhẫn đến nỗi đánh bại cả con gái mình hay sao và cả tên Thiên Yết nữa, dù gì cô ta cũng là em gái hắn ?”
Hoa Dung lắc đầu:
“Nhưng tôi vẫn chưa tin chắc vào điều đó đâu, chiến thắng dường như vẫn còn rất mơ hồ, rất khó nắm bắt”
Hắc Ma vừa chuẩn bị định nói gì đó nhưng rồi hắn lại xoay sang cửa phòng hét lớn:
“Là ai, mau bước ra cho ta”
Hắc Ma tung chưởng về phía bóng dáng cô gái đứng ngoài thềm cửa, cô gái ngã sóng soài dưới đất, khóe môi đã tươm máu.
Hắc Ma gằn giọng:
“Ngươi thật to gan, dám đứng đây nghe lén chuyện của ta sao ?”
Cô gái hất hàm:
“Ngươi tưởng chuyện của ngươi tốt lành lắm sao ? Chỉ là những thủ đoạn đê hèn hòng mưu hại người do ngươi và ả ta nghĩ ra thôi”
Chát… Lần này là cái tát của Hoa Dung dành cho cô gái đó.
“Im miệng của ngươi đi trước khi ta kết liễu ngươi”
Cô gái vẫn đầy khí khái:
“Ta chẳng sợ gì mà phải im lặng. Có giỏi thì giết ta đi”
Hoa Dung tức giận:
“Ngươi …”
Hắc Ma tỏ ra điềm tĩnh:
“Ngươi vẫn nhớ rõ tất cả sao ?”
Cô gái lạnh lùng:
“Ngươi tưởng phép thuật của ngươi có thể xóa đi kí ức của ta sao ? Vậy thì ngươi lầm rồi”
Hắc Ma:
“Ta mặc kệ ngươi còn nhớ hay là không, chỉ cần ngươi còn ở cung điện bóng đêm ngày nào thì ngươi vẫn là thuộc hạ của ta”
Cô gái hét lên:
“Ta thà chết chứ không muốn làm thuộc hạ cho các ngươi, lũ tàn độc”
Ngay khi Hoa Dung định sấn tới chỗ cô gái thì Hắc Ma đã vội ngăn lại:
“Dừng lại nào, ả ta vẫn còn là một quân cờ tốt cho ta trong thế chiến này, hãy sử dụng xong quân cờ này đến khi trở thành vô dụng thì dù ngươi muốn giữ ta cũng không đồng ý đâu”
Hoa Dung nhếch môi:
“Vậy thì để ngươi sống sót cho đến lúc đó vậy”
Dù nói là tha nhưng cô gái cũng đã phải chịu đả thươ