XtGem Forum catalog
Hào môn đoạt tình: Bảo bối, em đừng mong chạy thoát!

Hào môn đoạt tình: Bảo bối, em đừng mong chạy thoát!

Tác giả: Thịnh Hạ Thái Vi

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 326934

Bình chọn: 7.00/10/693 lượt.

ng trách được, anh lại có thể không để ý gì mà nói nhà Mộ Dung chính là nhà của cô, không trách được tất cả mọi người đều cho rằng thời gian qua cô chỉ đi du học mà thôi, anh trấn an người của toàn thế giới, duy chỉ có lừa một mình cô!

“Tình Tình…”

“ Đừng chạm vào tôi, tôi ghét anh, ghét anh! Tại sao lại muốn gạt tôi? Anh rốt cuộc còn có bao nhiêu chuyện gạt tôi nữa?” Từng chữ từng câu đều là bất mãn và lên án.

“Tình Tình, nhìn anh.” Hai bàn tay thon dài của anh nắm thật chặt hai vai của cô khiến cho cô không thể động đậy, trong đôi mắt anh có rất nhiều cảm xúc: “Nói cho anh biết, chẳng lẽ em không có chuyện gì gạt anh sao?”

Anh đã biết cái gì rồi? Đầu óc của Tình Tình đang cuồng loạn rốt cuộc cũng tạm thời bình tĩnh lại.

Có phải anh đã biết chuyện đứa nhỏ rồi hay không? Sao có thể chứ? Nhưng theo trình độ Thẩm Diệu Dương và anh cấu kết với nhau làm việc xấu lâu như vậy thì anh thật sự sẽ không biết sao?

Hơn nữa, mấy năm vừa qua anh cũng đã từng đến San Francisco. Tình Tình chợt nhớ tới lời của Thái Chi Lan nói hôm đó.

Nếu như anh đã sớm biết chuyện đứa nhỏ, vậy tại sao vẫn luôn không có lộ diện? Phải chờ hai năm sau dùng phương thức này để ép cô trở lại?

Nếu như anh thật sự biết cô có con, thì anh có biết thời điểm cô mình sinh con khổ cực ra sao không? Anh có biết một mình cô vào buổi tối đã khóc bao nhiêu lần không? Anh có biết, lúc con của bọn họ chào đời cô đã hi vọng đến cỡ nào rằng có thể cho anh biết bọn họ đã có một đứa bé? Anh có biết, khi con trai lần đầu tiên biết ngồi, biết bò, biết đi cô nóng lòng muốn chia sẻ với anh ra sao không?

Nếu anh sớm đã biết rõ tất cả, hiện tại tại sao lại dùng giọng như vậy để chỉ trích cô? Cô thật đã chịu đủ rồi!

“Mộ Dung Trần, tôi muốn ly hôn với anh!” Tình Tình dùng sức cắn xuống cổ tay của anh, khi anh thả ra liền đẩy anh ra bỏ lại những lời này sau đó lập tức chạy đi.

“Tình Tình…” Bà xã đã chạy, đương nhiên là phải đuổi theo, nhưng điện thoại trên mặt bàn lại không thức thời vang lên, anh không suy nghĩ, một bên ấn nghe, một bên đuổi chạy ra bên ngoài.

“Mộ Dung Trần, Tiết Tinh Tinh nhập cảnh phi pháp rồi. Bên người cô ta có mang theo sát thủ, mấy ngày nay các con phải cẩn thận một chút, đừng để Tình Tình chạy ra ngoài.”

Mộ Dung Trần không nghĩ tới mục đích mà Tiết Thiệu Trạch gọi điện thoại tới lại là vì chuyện này! Mẹ con Tiết Tinh Tinh năm đó bị Tiết Thiệu Trạch vận dụng quan hệ ném ra nước ngoài, ai có thể ngờ được cô ta thế nhưng lại cấu kết với phần tử hắc đạo, trở thành người tình được sủng ái nhất của đại ca hắc đạo ở Ấn Độ.

Mục đích trở lại lần này của cô ta nhất định không đơn thuần. Vậy Tình Tình…

“Cha, con cúp trước.” Vừa nghĩ tới một khả năng, Mộ Dung Trần trong lòng chợt lạnh. Lập tức cúp điện thoại của Tiết Thiệu Trạch, vừa vội vã chạy đến cửa thang máy, nhưng đáng chết là Tình Tình đang sử dụng thang máy này. Liền nhanh chóng mở ra thang máy khác đi vào.

“Anh hai, lập tức điều động tất cả nhân viên bảo an cùng bảo vệ ngăn Tình Tình lại.” Không chờ Mộ Dung Nghiên chất vấn, Mộ Dung Trần đã trực tiếp cúp điện thoại.

Không có ai nhìn thấy lúc này tay đang cầm điện thoại di động của anh đang run lên.

Lao vào thang máy, Tình Tình không dự liệu được nguy hiểm đang từng bước tiến đến gần mình, vẫn đang đắm mình trong bi thương và khổ sở.

Mộ Dung Trần từ một thang máy chuyên dụng khác đi ra ngoài, thấy Tình Tình đang muốn lao ra cửa công ty, lúc này, bước chân của thiếu gia nhà Mộ Dung vẫn luôn luôn ưu nhã thế nhưng lại mất đi thong dong thường ngày: “Tình Tình, không được đi.”

Anh lớn tiếng gọi, nhưng Tình Tình lại không để ý đến anh mở cánh cửa kia ra…

Mọi chuyện xảy ra trong nháy mắt. Đồng thời trong lúc tiếng súng vang lên, máu trong người Mộ Dung Trần nghịch chuyển, không có một tia do dự liền trực tiếp chạy về phía cô, bảo vệ cho cô. Anh ôm lấy cô rồi vội vàng xoay người, đem cô đẩy té nhào xuống đất.

Đạn bắn nát kính thủy tinh, còn vô số tiếng súng vang lên liên tục, Tình Tình lập tức mất hết tất cả lý trí, sợ hãi nhìn người đàn ông đang gắt gao bảo vệ mình trong ngực, sau khi dừng lăn lộn, cô luôn miệng hỏi: “Mộ Dung Trần, anh có sao không?”

Những người đó nổ súng liên tiếp như vậy chính là muốn đưa bọn họ vào chỗ chết, mặc dù anh đã ôm cô lăn lông lốc vài vòng, nhưng rốt cuộc không biết có bị thương ở đâu không?

Đám cận vệ của tập đoàn Mộ Dung đã qua huấn luyện nghiêm chỉnh nên khi tiếng súng đầu tiên vang lên liền vọt ra, kịch liệt bắn trả.

Tình Tình không có ý định quản xem bọn họ đang làm khỉ gió gì, ai thua ai thắng, chỉ lo lắng cho người đàn ông đang ôm lấy mình không biết có việc gì không: “Mộ Dung Trần, Mộ Dung Trần, anh trả lời em đi.”

Tiếng gọi của cô trở nên vừa vội lại loạn, nhưng anh lại không hề có phản ứng gì.

Bàn tay nhỏ nhắn sờ vào lau lưng của anh, không ngờ tay lại thấy ươn ướt, tim, đột nhiên hẫng một cái, đây là, đây là… Gương mặt của cô trong nháy mắt trở nên trắng bệch.

“Mộ Dung Trần, ai cho anh ôm lấy em như vậy?” Cô nghẹn ngào, đau lòng đến không thể thở được, nước mắt trong một giây kế tiếp trà