
chọn cô nàng bất trị này.– Tạm nghỉ 15 phút, chút nữa chúng ta sẽ tập tiếp _ Ân xoa xoa thái dương, anh tức lộn ruột lên, anh thật sự ko biết phải làm thế nào thì 2 người mới chịu hợp tác với mình.– Ân, hay là mình đổi vai công chúa đi….._ một bạn cùng lớp tới hỏi ân.– Ko cần, cứ giữ nguyên vậy đi_ Ấn cắt lời ngay. Anh dứt khoát ko chịu thua đâu....________ Sau khi tập kịch xong______Lâm về nhà một mình với chiếc xe đạp trên con đường quen thuộc. Thực ra Linh nói là về chung với cô nhưng cô lại ko thích ….làm kì đà cản mũi Linh vs Bảo. Cô khẽ thở dài, vừa đi vừa nghĩ mien man về mọi thứ, Ko hiểu sao dạo này cô cứ hay có cảm giác bất an khó chịu, cô đặc biệt cảnh giác với 2 học sinh mới chuyển vào đó, cô thấy hình như họ đang cố tiếp cận cô…….-Thưa mẹ, con mới về_ Lâm đẩy cửa bước vào.-A, lâm, về rồi ak, vào đây có bạn con tới chơi nè._ Mẹ Lâm cười tươi rói khi nhìn thấy Lâm-… ” Hử, ai vậy nhỉ”_ Lâm bước tới gần hơn, cái dáng người quen thuộc đó…_ Phong, anh làm gì ở đây vậy hả?– Lâm_ Phong quay đầu lại nhìn cô, giọn run run , đôi mắt long lanh như cún con ” cứu với”, xem ra anh đã bị mẹ Lâm tra tấn lỗ tai ko ít.– Ây dà, cậu ta qua mua bánh nên mẹ kêu cậu ta vào đây tám chuyện luôn, dù sao cũng là “con rể” tương lai mà.-Mẹ à, mẹ đang làm Phong khó xử đó.– Có gì mà phải khó xử chứ. A, đợi tí để mẹ ra tiếp khách._ Mẹ Lâm đứng lên rời khỏi đó tới chỗ của các khách hàng mới bước vào.-Có chuyện gì thế, mua bánh thì đi ngay, còn ở đây làm cái gì._Lâm quay sang hỏi Phong-Bị mẹ cô giữ lại chứ bộ, ak, mà tôi muốn hỏi mai cô rãnh ko, đi ăn với tôi._Phong bây giờ mới lộ rõ, thì ra kiếm cớ mua bánh để tìm Lâm.– Mai tôi bận rồi._Lâm từ chối ngay-Lâm , sao vậy mai là chủ nhật, con đi đi_Mẹ Lâm đã đưa bánh cho khách từ lúc nào và vô tình nghe được “lời hẹn” của con rể bị từ chối.– Mẹ ak, mai Thuần Khanh của con về, con phải chờ chứ, sao có thể đi đucợ._ Lâm bắt đầu lộ rõ gương mặt chờ đợi.” What, Lâm ko đi chơi với mình vì chờ một tên con trai”…. Sốc.– ” Mẹ ơi” , Thuần Khanh là ai thế._ phong cười, muốn biết đó là 1 tên con trai như thế nào mà được Lâm yêu thích dữ vạy ( cả tui cx thích nhá)– À_ mẹ Lâm cười, hiểu được , ghé sát vào tai Phong nói khẽ_ Đó là một nhân vật trong bộ truyện tranh mà nó nghiền đó, đừng dễ nooie cơn “ghen” thế chứ con rể.– Con…con….ko có ghen_Phong chối phắt.– Cái gì, cái gì mà ‘ghen’_ Lâm thắc mắc, cô thấy khó chịu khi Phong vs mẹ cô cứ xì xầm to nhỏ mà ko cho cô biết.– Ko có gì, hì hì_Mẹ Lâm cười, lộ rõ vẻ nham hiểm_ À, mà Lâm, sắp đến sinh nhật con rồi phải ko.– À à, cũng gần rôi – Lâm tính hẩm ngày trong miệng.– Hử, khi nào mà nói gần vậy Lâm_Phong ngạc nhiên, anh quên béng việc hỏi sinh nhật cô là ngày nào.– 31 10 _ Lâm đáp cụt lủn.– Hả, vậy là gần rồi, mà cô sinh trúng lễ hội Haloween ak– Ngày đó, mẹ sẽ tổ chức một bữa tiệc nhỏ cho con,, con rể cũng tới nhé.– A, dạ… cũng muộn rồi, con xin phép về trước ạ_ Phong nhìn đồng hồ, đứng lên cúi đầu chào mẹ Lâm rồi ra về_ Lâm, tôi về nhé.– Ukm, đi đường cẩn thận ko bị xe tông chết đó_ lâm rủa.– Ư, cô đang nguyền rủa tôi bị xe tông đấy ak_ Phong hiểu ẩn ý trong câu nói của Lâm thì nổi đóa lên, bộ cô muốn anh tử mạng ak ( đâu, nói anh cẩn thận rồi mà)Lâm ko đáp lại, chỉ cười.– Mẹ, con lên lầu đây.– Uk_ Mẹ Lâm cười với cô, đợi cô đi khuất dạng , khuôn mặt bà lại trở về với vẻ mặt nghiêm túc xen lẫn lo lắng, khẽ lẩm bẩm trong miệng ” Lâm, ngày con tròn 17 tuổi, con sẽ biết được sự thật, sự thật về cha con, về thân thế của con và cả………mà mẹ đã dấu suốt 17 năm qua…. Lâm, xin lỗi con, sau ngày 31-10 đó, có lẽ con sẽ ko thể sống cùng mẹ được nữa……….” CHƯƠNG 34: LỄ HỘI VĂN HÓADanh sách các gian hàng của các lớp 11– Lớp 11a1: Nhà ma.– Lớp 11a2: quán cà phê đảo ngược kịch bạch tuyết và bảy chú lùn– Lớp 11a3: Quán ăn ” mì tôm”– Lớp 11a4 : Tư vấn tình yêu kịch romeo và Juliet– Lớp 11a5 : Bói toàn.– ………...– Này qua thử lớp 11a2, cà phê đảo ngược, nghe tên thú vị quá.– Ukm, nghe nói có nhìu hotboy mới chuyển về đó.– – amp;%&%#&&%Lớp 11a2 – quán cà phê đảo ngược-Xin chào, mời quý khách vào_ Linh nhẹ nhàng chỉ chỗ cho khách. Hôm nay cô buộc tóc cao lên, mang một cái áo thun cổ sơ mi, 1 cái quần jean kiểu con trai, mang giày thể thao ( đồ mượn của Lâm), mặc dù ăn mặc như vậy nhưng ở cô vẫn toát lên vẻ dịu dàng như bình thường.Khi khách bước vào ( thức chất là các thành viên lớp khác). Đầu tiên họ sẽ trợn ngược mắt, đứng ngẩn ra trong vòng 5s, sau đó lập tức những tiếng cười kinh thiên động địa ầm ầm giáng xuống., họ cười như bị điên ( hơi quá #.#), có người cười đến chảy nước mắt, người thì cười đến đau cả bụng chạy vào toilet , dù là lệ phí vào toilet là 10k ( thực ra toilet bị lớp 11a2 thuê rồi nhé) nếu ko……… là “tè” ra quần. Nói tóm lại một câu là, vào lớp 11a2 thì chỉ có nươc cười đến chết chứ ko có ăn uống được gì sất.Lí do là vì……….các bạn nam phải mang váy nói thêm, váy phải ngắn tới đầu gối nhé, áo phải có ren hoặc nơ, tóc của con trai dù ngắn cũng phải buộc nơ hoặc kẹp hoa ( ko thì phải đi mượn tóc gỉa), mặt đánh hồng, môi đánh son đỏ chót như như … ( ko bik