XtGem Forum catalog
Hãy nhắm mắt khi anh đến

Hãy nhắm mắt khi anh đến

Tác giả: Đinh Mặc

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323263

Bình chọn: 9.5.00/10/326 lượt.

i làm tình trong phòng ngủ. Thế đã được chưa?”

Rời khỏi phòng của Bùi Trạch, Bạc Cận Ngôn và Giản Dao quay về phòng Vương Uyển Vi.

Bạc Cận Ngôn chỉnh lại hình ảnh vừa ghi được từ các phòng khác. Lúc Bùi Trạch nói đến câu “làm tình”, Châu Tần trầm lặng trong giây lát, sau đó anh ta nhắm mắt, tựa hồ thở một hơi dài rồi tựa vào thành ghế, giơ hai tay ôm mặt. Còn Lâm Vũ Huyên đột nhiên biến sắc mặt, Thẩm Đan Vi vẫn nở nụ cười chế giễu như cũ.

CÂU CHUYỆN NHỎ SỐ 7: VAI DIỄN

Kể từ sau vụ án Vương Uyển Vi, những lúc phá án cần “dựng lại hiện trường”, “mô phỏng hiện trường”, “thể hiện vai diễn”…Giản Dao đều đóng vai người chết, dầm mưa dãi nắng vô cùng cực khổ. Còn Bạc Cận Ngôn phần lớn đóng vai hung thủ, vừa thoải mái vừa nhẹ nhàng.

Một ngày, Phó Tử Ngộ không nhịn nổi, phê bình Bạc Cận Ngôn: “Tại sao toàn là cô ấy làm việc nặng nhọc, còn cậu đứng một bên chỉ huy, nhân tiện giết người? Chẳng công bằng tí nào cả. Cậu đúng là không có phong độ.”

Bạc Cận Ngôn chau mày nhìn Giản Dao: “Em muốn làm hung thủ không?”

Giản Dao: “Đương nhiên muốn, nhưng vụ án quan trọng hơn, em không sao đâu.”

Bạc Cận Ngôn điềm nhiên gật đầu: “Ở vụ án tiếp theo, em đóng vai hung thủ, còn tôi là nạn nhân.”

Một thời gian sau đó lại có vụ án mới. Là vụ án cưỡng hiếp giết người.

Hiện trường rất lộn xộn, hai bên xảy ra cuộc vật lộn vô cùng kịch liệt. Hung thủ khống chế nạn nhân giãy giụa dữ dội, hai người từ trên giường lăn xuống đất, từ phòng ngủ ra ngoài phòng khách. Cuối cùng XXOO trên bồn rửa mặt.

Thế là…

Bạc Cận Ngôn nằm im trên giường, Giản Dao ra sức đẩy người anh nhưng anh bất động. Cô lại đẩy một cái, anh vẫn không nhúc nhích.

Bạc Cận Ngôn nhẫn nại một lúc, cuối cùng lật người đè Giản Dao xuống dưới thân: “Để tôi làm thì hơn.”

Lăn đi…lộn lại…

Cuối cùng, Bạc Cận Ngôn đặt Giản Dao lên bồn rửa mặt, cúi đầu nhìn cô, ánh mắt tối thẫm.

Giản Dao: “Đã kết thúc chưa? Có vấn đề gì không? Liệu có tìm ra manh mối không?”

Bạc Cận Ngôn bất chợt buông tay, quay người đi ra ngoài.

Không có vấn đề gì. Chỉ là trận vật lộn vừa rồi hơi kịch liệt, nhưng cảm giác rất tuyệt. Anh cần hạ nhiệt ngay lập tức. Để đến buổi tối, anh sẽ cùng người nào đó lại tiến hành nghiệm chứng một lần nữa.

CHƯƠNG 29

Bên ngoài trời mưa xối xả, tiếng mưa rơi ào ào. Ngôi nhà sáng đèn càng trở nên tĩnh mịch. Gió lạnh từ ngoài cửa sổ thổi vào, nhưng không thể khiến sự nóng ruột trong mỗi con người nguội bớt.

Tất nhiên, người nóng ruột chắc chắn không bao gồm Bạc Cận Ngôn. Anh duỗi thẳng chân ngồi trước màn hình giám sát, thưởng thức biểu cảm của mọi người trên màn hình.

“Tiếo theo đến lượt Châu Tần?” Giản Dao vừa hỏi vừa vắt nước ở gấu váy. Để màn dựng lại hiện trường càng chân thực, cô mặc bộ váy màu xanh lam tương tự Vương Uyển Vi hôm xảy ra vụ án, thể hiện tinh thần kính nghiệp. Tuy nhiên, trông cô cũng rờn rợn.

“No, không cần thiết.” Bạc Cận Ngôn gối hai tay sau gáy, khóe mắt anh ẩn hiện ý cười lạnh nhạt: “Những gương mặt này đã nói cho chúng ta biết tất cả. Điều tôi cần nghiệm chứng đã có đáp án. Lola*, em không phải chạy đi chạy lại nữa.”

Giản Dao ngẩn người. Vừa rồi anh tung ra vật chứng là chiếc hoa tai ngọc trai, đồng thời ép Bùi Trạch và Tiền Dục Văn thay đổi lời khai, thừa nhận bọn họ “làm tình”, mục đích cuối cùng là xem phản ứng của những người khác?

Ở hình ảnh đang dừng lại trên màn hình, Châu Tần tựa vào thành ghế sofa, hai tay ôm mặt. Lâm Vũ Huyên mím chặt môi, sắc mặt rất khó coi. Thẩm Đan Vi nở nụ cười chế giễu, ánh mắt trầm mặc.

Giản Dao đang chăm chú quan sát, trước mắt đột nhiên xuất hiện một bàn tay đàn ông cầm khăn tay màu xanh thẫm.

“Tóc em.” Anh nói ngắn gọn.

“Cám ơn anh.” Giản Dao cầm lấy khăn tay.

Cô tỉ mỉ lau mái tóc dài. Bạc Cận Ngôn nhìn chằm chằm vùng trán cô. Trên làn da trắng ngần như ngọc, tóc mái ướt đẫm tựa hồ ngọn cỏ mềm mại bết chặt vào trán cô.

“Em không thấy khó chịu sao?” Anh nhìn cô bằng ánh mắt kỳ lạ.

Nghe câu không đầu không cuối của anh, Giản Dao nhìn anh bằng ánh mắt nghi hoặc. Sau đó, Bạc Cận Ngôn đứng dậy, đi đến trước mặt Giản Dao, lấy chiếc khăn trong tay cô.

Anh nhìn Giản Dao mấy giây, cô cũng đối mắt anh.

Không phải anh định lau khô tóc cho cô đấy chứ?

Bộ não vừa vụt qua ý nghĩ này, Bạc Cận Ngôn đã giơ tay lau tóc Giản Dao.

Vùng trán xuất hiện xúc cảm mềm mại, giọt nước đọng trên làn da từ từ biến mất, khiến Giản Dao cảm thấy rất dễ chịu sảng khoái. Chiếc khăn tay có mùi hương nhẹ nhàng, là mùi của chất vải cotton và một chút nhiệt độ cơ thể ấm nóng của người đàn ông.

Bạc Cận Ngôn cúi đầu nhìn Giản Dao. Gương mặt anh lộ vẻ ngạo mạn, viết rõ câu: “chuyện cỏn con này em cũng làm không xong”. Tuy nhiên, ánh mắt anh rất chăm chú, ngón tay dài dừng ở tóc mai Giản Dao, di chuyển trên gò mà của cô. Thỉnh thoảng, đầu ngón tay chạm vào tóc, trán và tai cô.

Giản Dao bắt đầu nóng bừng mặt. Làn da bị anh đụng chạm dường như hơi ngưa ngứa.

Người đàn ông này…Rốt cuộc anh lau tóc cho cô với tâm trạng như thế nào?

Có phải giống biểu cảm của anh, chỉ vì cô làm không tốt nên anh mới ra tay giúp đỡ?

Nhưng người