XtGem Forum catalog
Hoàng thượng nói phải

Hoàng thượng nói phải

Tác giả: Tịch Quyên

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 322934

Bình chọn: 7.5.00/10/293 lượt.

u nháo, luôn là một trạng thái cao ngạo với một cặp mắt lạnh xem thường thế nhân, ngay cả đối với vị hôn phu hoàng đế là hắn cũng tuyệt không xu nịnh, trước kia thấy hắn là tỏ ra u oán, mà nay là luôn giả vờ lãnh đạm mạnh mẽ.

Hắn có thể nhìn ra, đây chính là một nữ nhân không thích hợp cho vị trí cung phi, thậm chí cũng không thích hợp thê tử của nam nhân; bởi lẽ nàng ta luôn muốn ngọt ngào, cũng không chịu cố gắng, không chịu trả giá, khinh thường mở miệng. Đó có thể là một đóa hoa di động luôn nở rộ nhưng làm sao có thể phát ra được mùi thơm? Mà nàng ta cứ muốn chuốc khổ nam nhân, nam nhân sẽ không bình tĩnh ứng phó nàng, quá mệt mỏi!

Lại nói đến ba sườn phi khác, đều là tiểu thư quan gia ngũ phẩm, trong đó Lưu phi phụ thân đã muốn cáo lão hồi hương, trong triều đã mất chỗ dựa vào; mặt khác Lâm Phi cùng phụ thân Dương Phi cũng không phải là quan đương triều, đều ở địa phương cả, trong triều không vô quyền vô thế, đương nhiên rốt cuộc bị Trương phi áp bức, ngay cả suyễn một hơi cũng khó.

Hắn đến nay chỉ có bốn hoàng nhi, đối với tình cảnh con cháu đầy đàn cũng không chờ mong, cho nên ở phương diện này cũng không tích cực sáng tạo. Bất quá sở dĩ con nối dõi như thế rất thưa thớt, hắn thì không quan tâm lắm nhưng hai người Trương phi cùng Vịnh Đông Cung nương nương luôn luôn tốn không ít lực đâu.

Đối việc nữ nhân quyết liệt tranh đấu với nhau, trước kia hắn sẽ vô cùng khổ sở lại tức giận muốn ngăn chặn, ảo tưởng mình có thể tạo ra một gia đình vương tôn hòa thuận sớm tối vui vẻ trong hoàng thất. Nhưng loại thiên chân ý tưởng này, sau khi làm Đông Cung thái tử, hắn đã hoàn toàn buông tha cho.

Hoàng thất chính là vực sâu tồn tại những điều nguy hiểm cùng phú quý, có người có bản lĩnh sẽ sống được phong cảnh, hưng gia vượng tộc càng không nói chơi; người không có bản lĩnh ư? Vốn là không nên gả tiến vào.

Hắn hiểu biết sáu vị thê thiếp kia, lại cô đơn cảm thấy như thế nào cũng nhìn không thấu thê tử trẻ tuổi mới thú vào hai năm nay – Minh Ân Hoa kia

Nàng không giống Ân Nhã, cũng không giống với những bá phụ, với vị đại tướng quân hay những người quyền cao chức trọng kia.Những đặc thù riêng biệt của Minh gia tựa hồ đều không thích hợp sử dụng ở trên người nàng…

Ở chung càng lâu, nghi hoặc càng nhiều.

Thật sự là một nữ nhân làm cho người khác phải phiền lòng.

Tâm tư suy nghĩ về đám thị thiếp xoay một vòng, rồi lại quay lại trên người Minh Ân Hoa. Ngón tay gõ nhẹ trên mặt bàn, thản nhiên nghĩ. Nàng sẽ cầu xin hắn nguyện vọng gì đây?

Chương 05 phần 1

Chương 5

Trong 5 ngày liên tục, Minh Ân Hoa duy trì lễ nghi quý tộc một cách hoàn mỹ, dáng người có chút rụt rè nhưng thần thái sáng láng, tinh lực vô hạn, từ sáng sớm đến hoàng hôn đã tiếp không ít phóng khách tại Bất Mã Đình. Nếu nhất định phải gặp, vậy thì cứ làm như thế đi. Minh Ân Hoa khi ra quyết định này, không phải là không cam chịu, nhưng nàng là Minh Hạ Cung, chức trách cùng nhiệm vụ, nàng không được phép quên.

Nàng nghĩ cứ liên tục như thế này chắc sẽ mệt mỏi không thể chịu đựng được, nếu không thì cũng phải choáng váng vài lần, nhưng không, thân thể của nàng luôn được Minh Thúy tận tâm chăm sóc.

Trước mắt là vị phóng khách cuối cùng. Bởi vì vị phu nhân này thân phận cực kì tôn quý nên Minh Ân Hoa không thể không cẩn thận. Theo quy củ tiếp kiến, ban đầu phải hàn huyên, ôn chuyện, phẩm trà, đàm kinh Phật… Rốt cục nửa canh giờ sau cũng bắt đầu nói đến chủ đề chính: chuyện hoàng đế ban ân.

Vị này chính là Minh lão phu nhân cao quý, là phu nhân của Tông Chủ đương nhiệm Minh Thận Dung, mà nghe đến cái tên Minh Thận Dung thì ai mà không biết, ông không chỉ là đại bá phụ của Minh Ân Hoa mà còn được quan viên đương triều xưng tụng là”Minh tướng”Tả Phó đại nhân.Vị thế của ông đối với quốc gia cũng như gia tộc đều hết sức quan trọng thế nên Minh Ân Hoa vạn vạn lần không thể chậm trễ.

Minh lão phu nhân không thường đến hoàng cung, cũng không phải là người thích bước chân ra khỏi cửa để ra oai với người nhưng thân lại là chủ mẫu của đại Minh gia, tự mình vững vàng quán xuyến mọi việc trong phủ gần bốn mươi năm, năng lực của bà tuyệt đối không thể khinh thường được. Sự kiện có thể làm cho bà phải tự mình xuất môn thế này chắc chắn chỉ có thể là việc đại sự của Minh gia.

“Nương nương chắc hẳn thời gian qua đã bị nhiều người quấy rầy, người tính xử lí sao với việc ban ân của Hoàng Thượng?”

“Ân Hoa sợ hãi, không dám hồ đồ suy tư nên vẫn chưa thể quyết định”. Minh Ân Hoa rũ mắt xuống, khiêm nhã nói.

“Người sợ là đúng. Như vậy tốt lắm, bá phụ người cùng phụ thân chỉ sợ người đắc thế rồi lại cư xử quá mức, không hiểu được đạo lý phúc họa tướng ỷ, người còn trẻ nên không biết được cuộc sống vô cùng phức tạp. Chỉ sợ tại đây người lại tỏ ra mình quá nổi bật, tư thái bãi khởi, không coi ai ra gì khiến làm, luôn muốn người ta phải hạ thấp mình thì không tốt lắm. Hoàng Thượng hiện tại sủng ái người, có thể là mới mẻ thú vị, về sau có lâu dài được không mới đáng suy nghĩ. Cho nên người không nên dễ dàng đem ân sủng này phân phát đi, sử dụng nó để thăng quan tấn