Polaroid
Học sinh chuyển lớp

Học sinh chuyển lớp

Tác giả: Ôn thần

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 326835

Bình chọn: 10.00/10/683 lượt.

I,cái chân đau bắt đầu hành hạ,tôi toát mồ hôi ướt cả áo-Con trai gì mà yếu xìu-bậc đàn chị không thèm quay lại nói với ra sau lưng.Thú thật ,lúc đấy tôi chỉ muốn cầm cái bảng chiếu phang bà một cái cho hạ họa.Sáng gặp giặc nam ,bây giờ gặp cướp nữ.Rẽ qua 2 lớp,bà chìa tay đỡ lấy cái bảng chiếu cuộn tròn,nở nụ cười mê hoặc chìa tay ra-Cảm ơn nhé em bé dễ thương-Cười cứ như kiểu dụ dỗ ấy-Dạ,không có gì-Khẩu phật tâm xà,trong bụng tôi đang muốn chà đạp bà đâyXong nhiệm vụ tôi định quay xuống tầng trệt.Bà chị đằng sau hình như chưa muốn tha cho tôi.-Ê,cậu bé-Gì hả chị,còn gì nữa chị nhờ nốt đi,úp úp hoài-Hà hà,cậu bé đa nghi người nhận hậu quá.Chị muốn hỏi chân tay thế kia thì chủ nhật đá được không đây.Tôi hơi bất ngờ vì hồi xưa tới giờ,2 lớp chọn khối 10 nằm tách biệt ở góc tầng trệt,chẳng bao giờ được các bậc anh chị ghé thăm,vì theo anh tôi,nó chỉ là nơi của lũ chíp hôi.Thế mà giờ danh tiếng của tôi đã vang lên cái tầng I nơi khối 11 đang trấn thủ thế này.-Sao chị biết ạ-Tôi băn khoăn vừa lo sợ bà đọc được tên với lớp trên cái bảng hiệu rồi lừa bóc lột sức lao động của tôi-Hà hà,có gì mà chị không biết,thôi cậu bé dễ thương về lớp đi.Tôi đứng chết trân nhìn bậc đàn chị nhí nhảnh tung tăng đi vào lớp.Trên cửa bảng hiệu 11A2 hiện ra rõ mồn một.À,tìm hiểu đối thủ kĩ ghê.Không mộng mơ nữa,tôi tọt xuống tầng trệt gấp.Ở lại đây lỡ đâu lại gặp ngáo ộp hay cắc ké khóa trên nó ra chơi thấy tôi chắc nó dí cóc cho bể đầu mất.Canh me thầy vừa ra khỏi lớp,tôi đi vào lớp ngay.Trên bảng sĩ số vắng 0.Thầm cảm ơn thằng L lớp trưởng chí cốt.Đỡ trực nhật một ngày,sướng rơn-Mày bị sao đấy ,chó cắn à-N.đen hỏi han,đúng là buổi sáng đen toàn tập,vào lớp gặp ngay thằng hắc bì nhân.-Chó nào cắn,tao mới bị mày cắn xong đây-Tôi đáp trả tình cảm ngày mới-Chắc vượt rào vào trường bất thành-P.mập ngồi vuốt cằm suy đoán-Heheh,dù sao tao còn leo được rào mà-Tôi xỏ cái thân hình nó-Ơ,cái ..đệt.-P,mập tức khí xung thiên.Tôi tọt ngay,ở lại nó đè chết,mình hạc xương mai không thể đem lót cho xe lu được.An vị tại cái bàn nhăng nhít hình vẽ do tôi là tác giả,hít một dài thở phào tai qua nạn khỏi.Bỗng nhiên ai đó khều vai tôi,chẳng cần ngoái lại.-Để tao yên-tôi lên tiếng,đang muốn nghỉ ngơi mà phá hoàiVẫn thằng khốn nạn đó khều tay,tôi quay lại không quên-Phá hoài,tao đấm cho ….Miệng tôi cứng lại,thằng khốn nạn ấy chẳng phải là nam,là D.Nhìn vẻ mặt nàng tươi tắn hơn,rạng rỡ hơn.Đúng là tia nắng ấm buổi sang đây mà.-Chân T bị sao vậy?-Nàng ơi là nàng-Không,sáng mới bị muỗi cắn đó,con muỗi to ghê,to như con H vậy-Tôi xỉa sang con bé,tội nghiệp,đang ăn bánh mì thì bị sặc-Ông có tin giờ tôi đốt ông không?Tôi xua tay cầu hòa,gì chứ con gái nhéo bao giờ cũng đau thấu xương,tím cả da chứ chẳng chơi-Chân thế thì chủ nhật có đá được không?-D dịu dàng hỏi-Ơ??-Ơ cái gì thế thần mộng du?-À không,chẳng qua là chưa biết thôi,hi vọng nó lành sớm để còn đá chứBất ngờ rằng,hôm nay đã có hai người hỏi tôi cùng 1 câu hỏi.1 từ người quen,1 từ người lạ.Trùng hợp là họ

như chẳng cần nhìn vào tôi đi đứng kiểu gì cũng có thể biết là chân tôi đau hay không.Cứ y như kiểu tôi lệch 1 cm họ cũng bảo là không cân đối ấy.Bỗng nhiên tôi chợt nhớ về bà nữ tặc cướp cạn hồi sáng.Cũng phải công nhận,đó là một cô gái xinh xắn đấy chứ.Đọc tiếp Học sinh chuyển lớp – chương 18 CHAP 18:GẶP LẠI NỮ TẶCThời gian chờ đại đến chủ nhật dài lê thê.Hôm nay đã là thứ sáu,với tôi lúc ấy phải là còn tới hai ngày nữa .Nhưng trong khoảng thời gian mòn mỏi ấy,tôi cũng có chuyện để mà giết thời gian với bà chị nữ tặc hai hôm trước.Tôi hôm ấy cũng như thường ngày,đi học muộn,chui rào.Cũng canh me cờ đỏ để dùng lại chiêu bài hôm trước:múc nước.Đi đêm lắm cũng có ngày gặp ma,và ông bà ta còn tặng thêm câu không nên múa rìu qua mắt thợ.-Lén lén,lút lút làm gì,vào thẳng đi cho rồi!Giọng nói này tôi ngờ ngợ đã gặp đâu đó.Đừng nói là….Quả thật y chóc tôi đoán,bà nữ tặc đang đứng bên cạnh cửa sổ lớp tôi trực sinh hoạt đầu giờ.Tôi phải bái phúc bà cái khoản có mắt sau lưng thần diệu này.-Dạo này cờ đỏ sao toàn người đẹp không vậy?-Buông lời nịnh nọt ,và con gái thường chết bởi cái tai mà:-Có câu khác không em trai?-Bà nữ tặc thản nhiên như không,-Là sao hả chị?-Chị nghe câu này nhiều rồi,em trai còn câu nào khác không?-Vẫn giọng đều đều,bà chị không thèm nhìn tôi với nửa con mắt nữa.-NNT,lớp 10a11,thôi chị ghi đi chứ mất công em nịnh quá-Tôi chơi ván bài lật ngửa,đằng nào đi muộn nhiều rồi,bị một lần thì con may chán.-Vào lớp đi ông tướng,tôi tha thêm lần này và không có lần thứ ba đâu nhé!-Lần này tôi mới nhìn được trọn vẹn khuôn mặt của nữ tặc này,và nhìn một cách đàng hoàng,không phải lấm lấm lét lét nữa.Nữ tặc có khuôn mặt không có gì là đặc biệt,chỉ là dễ nhìn.Nhưng ấn tượng nhất là đôi má lúm trên khuôn mặt khi bà nhìn tôi và cười.Răng khểnh lộ ra.Duyên dễ sợ.Không sắc sảo so với D,không hiền dịu hẳn như Ngữ Y,đó là sự tổng hòa cho cả hai.Nhưng vẫn nổi bật lên một sự cuốn hút riêng,khiến người đối diện như bị hớp hồn.Tôi đang bị hớp hồn khi đứng với bà chị này.Nếu ai đó nhìn thấy cảnh này thì chắc ch