The Soda Pop
Học viện Glamour

Học viện Glamour

Tác giả: Iris Luu

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 322662

Bình chọn: 10.00/10/266 lượt.

ên quan đến việc này đâu! – Chàng trai lên tiếng, khuôn mặt khó chịu, đang cố gắng níu giũ cô gái.

-Không gì là không thể cả! Không đi thì không bao giờ biết! Tớ sẽ sang đó! Cậu cứ ở lại đây, bảo vệ Lâm Vi. Tớ nghĩ, mục đích của bọn chúng là Lâm Vi! Hãy cẩn thận với bọn chúng! – Cô gái quay gót.

-Bọn chúng?

-Chuyện này không phải chỉ là một người mà là nhiều người, hẳn là một tổ chức ngầm, âm thầm chống lại thế giới phù thủy của ta! – Cô gái quay mặt sang. Ở góc cạnh này, trông cô gái thật xinh đẹp, tựa như một bức tranh vể một mỹ nhân nơi xa xôi.

-Vậy……….đi cẩn thận! Luôn giữ liên lạc, nếu ở đây có chuyện gì, tớ sẽ báo cáo cho cậu!

Cô gái nhếch môi cười, nụ cười thật đẹp, thật lạnh, thật nhẹ nhàng. Quay chân bước đi, còn lại chàng trai ở trong phòng. Tay nắm chặc chiếc huy hiệu của kẻ mật danh đó. Kẻ có ý định cướp đi cô gái mà chàng trai đem lòng yêu mến, cướp đi…….một lần nữa.

____________________

Cốc…cốc….

-Ai đó? – Henry lên tiếng.

-Tớ! Lâm Vi! Tớ vào được chứ? – Tôi đứng trước cửa, tay vịnh nấm đấm cửa.

-Vào đi! – Nói rồi, Henry hóa giải phong ấn, tôi mở cửa rồi bước vào.

-Cậu đã khỏe hơn chưa? – Tôi ngồi bên cạnh giường Henry.

-Rồi! Tớ là ai mà không khỏe được chứ? – Henry vẫn thế, vẫn năng động đù là có việc gì xảy ra, vui tươi và tinh nhịch như một đứa trẻ.

Tôi nhìn Henry, cứ nhìn như thế như thể rất lâu rồi chưa được gặp vậy. Toi muốn ngắm nhìn cậu ấy lâu hơn nữa.

Chương 24: Chương Cú Điện Thoại Từ Khải Minh

Buổi tối hôm đó, Thái Ny ở lại dùng cơm với Henry. Tôi là một đứa hầu gái, làm sao lại có quyền ngồi ăn cùng.

-Henry! Cậu không cho Lâm Vi ăn cùng sao? – Thái Ny đặt bát cơm bừa xới xuống bàn.

-Cậu ấy là người hầu của tớ mà! Không ăn được đâu! – Henry đang ăn từng muỗng cháo trứng mà tôi nấu. Đó là món mà tôi rất thích ăn, do một sơ trong cô nhi viện từng nấu khi tôi bị bệnh. Tuy vị cháo tôi nấu không ngon nhưng trông Henry ăn rất ngon miệng.

-Dù sao cậu ấy cũng là bạn học của cậu mà! – Thái Ny lớn tiếng, chĩa cái giá xới cơm ngay mặt Henry, còn cậu bạn của tôi thì trợn hai mắt kinh ngạc.

-Được rồi! Thôi nào! – Henry cố chấn an cô bạn đang nổi điên lên. -Lâm Vi! – Henry gọi tôi. Như một tia chớp, tôi chạy ngay ra bàn ăn.

-Gì thế Thiếu gia! – Tôi cúi đầu, hành sự như một hầu gái gặp phải cậu chủ.

-Vào ngồi ăn cùng đi! – Henry chỉ tay vào chiếc ghế bên cạnh.

-Nhưng….. – Tôi ấp úng.

-Bảo ngồi thì ngồi đi! – Henry lại tiếp tục với các muỗng cháo ngon lành của mình, vừa ăn vừa nhoẻn miệng cười.

Tôi ngồi xuống ghế, mấy cô hầu khác dọn chén và đũa muỗng cho tôi. Bây giờ thì thấy hơi ngại rồi đó!

Tôi và Thái Ny cười nói với nhau suốt bữa ăn, đôi lúc Henry cũng chen vào vài ba câu nói hài hước khiến chúng tôi và mọi người cười rôm cả nhà.

Ăn cơm xong thì Thái Ny đi tắm, Henry thì trở về phòng, còn tôi thì cứ như hình với bóng của cậu ấy, đi đâu cũng theo, mà trừ nhà vệ sinh thôi.

-Lấy cho tớ ly nước táo! – Henry cầm trên tay một quyển sách, giờ tôi mới để ý là Henry bị cận, nhìn cặp kính bóng loáng toát ra vẻ sang chảnh của một thiếu gia nhà giàu.

Tôi vội xuống nhà lấy một ly nước táo mang lên. Đi nửa chừng thì gặp cô bạn Thái Ny của tôi.

-Đi đâu đây? – Vừa lau khô mái tóc ngắn xanh bích của mình, vừa quay sang hỏi tôi. Chiếc áo ba lỗ màu trắng âm sáng người để lộ một vòng em thon gọn, mảnh khảnh, nước da trắng ngần, chiếc quần thun thể thao màu xám trong thật năng động. Nhìn cậu ấy đúng là một cô gái xinh trai mà tôi từng gặp.

-Lấy nước cho Henry! – Tôi mở tủ lạnh lấy ra chai nước táo rồi rót vào một cái ly thủy tinh trên bàn ăn.

-Cậu không cần phải nghe lời như vậy đâu! – Thái Ny cũng lấy trong tủ lạnh ra chai nước suối, uống một hơi thì gần được nửa chai.

-Sao không nghe cho được! Cậu ấy thuê tớ mà! – Tôi đặt ly nước trên cái khay.

-Dù sao cũng là bạn bè của nhau! Làm thế thì hơi quá đáng! – Tôi và Thái Ny trở về phòng.

-Thôi! Đừng nói làm gì! Mà…..cho tớ hỏi nhé! – Tôi quay sang nhìn Thái Ny đang lau lau tóc mình.

-Ừ! Cứ hỏi thoải mái!

-Sao cậu biết nhà Henry vậy?

-Hi! Là bạn của nhau hồi còn học ở Anh!

-Oh! Apollo sao?

-Đúng vậy! Nhớ rõ lắm đó!

-Hihi! Nhưng….sao cậu lại chuyển về trường Glamour?

-Vì không thích học ở đó nữa nên chuyển về thôi! Bọn học sinh ở đó tăng động lắm! Đụng tới là đấu với đá, ngày nào mà không diễn ra trận đấu nào là như thể ngày đó cả trường như chết lặng! Về Glamour thì vẫn tốt hơn, ít gặp mấy cái chuyện phiền phức đó! Có nhiều thời gian đọc sách và làm mấy thứ mình thích! Mà Vân Du không kể cậu nghe sao? – Thái Ny bất chợt hỏi tôi.

-Không có! – Tôi lắc đầu.

-Thì giờ biết rồi! Mà con nhỏ nấm lùng đó thật là, không kể chuyện của tớ nhỉ! – Thái Ny ra vẻ tức tối cô bạn Vân Du.

Nói một hồi thì cũng đến phòng Henry.

Cạch…..

-Đi đâu mà lâu thế? – Henry đứng ngay cửa chằm chằm nhìn tôi, ánh mắt như nảy lửa.

Bốp….

-Đau! – Henry vò đầu, Thái Ny đã giáng một cú đấm thần thánh vào đầu Henry.

-Bạn bè nhau mà ra vẻ ông chủ à? – Thái Ny lớn giọng trợn mắt nhìn Henry.

-Thôi nào! -Tôi cố trấn an cô bạn đang nổi lửa của tôi.

-T