Hợp Đồng Hôn Nhân 100 Ngày

Hợp Đồng Hôn Nhân 100 Ngày

Tác giả: Thượng Quan Miễu Miễu

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 3214193

Bình chọn: 9.00/10/1419 lượt.

y giờ cô ta đột nhiên thay đổi ý, có phải không?”

“Là cô chọc cô ấy khóc? Chết tiệt! Cô lại giở trò gì đây hả?”

“Chuyện đó anh không cần quan tâm, tóm lại, chuyên tôi làm được anh không thể làm được, anh nên cảm ơn tôi. Các người mấy giờ lên máy bay?Tôi còn rất nhiều việc cần phải sắp xếp.”

“Điều này, cô không cần thiết phải biết!”

“Anh muốn qua cầu rút ván sao? Anh đã quên chuyện anh từng đồng ý với tôi sao?”

“Xin lỗi, bổn thiếu trước giờ rất dễ quên, nói chưa bao giờ giữ lời. Qua cầu rút ván, còn là chuyện rất bình thường, để cô thất vọng rồi.” Anh trực tiếp ngắt cuộc gọi . Sau này, anh không muốn đến xỉa và có liên quan gì đến người đàn bà độc ác này nữa.

………….

“Ngũ Liên, Ngũ Liên , Alo! Alo? Đáng chết! Dám giở trò bịch bợm với tôi. Anh cho rằng anh không nói, tôi sẽ không biết sao? Chờ đó đi!.” Nam Cung Vũ Nhi vội vàng chạy đến nhà bếp, bảo đầu bếp hầm canh, bỏ thêm chút ‘nguyên liệu’, tự mình mang đến công ty Nam Cung Nghiêu.”

“Em lại đến rồi, có hoan nghênh không?”

“Đương nhiên!” Bởi cãi nhau với Uất Noãn Tâm,nên cảm đêm Nam Cung Nghiêu ngủ không ngon, cả người tiều tụy, tinh thần uể oải không phấn chấn.

“Anh xem, sắc anh của anh rất kém đó, mau uống canh đi, bồi bổ lại, bằng không sẽ không đẹp nữa đâu.”

“Cám ơn em!” Lòng Nam Cung Nghiêu lơ lửng mà uống canh, nhận thấy Nam Cung Vũ Nhi dường như muốn nói gì đó: “Có chuyện gì à?”

“Có một chuyện, em không biết có nên nói với anh không….” Nam Cung Vũ Nhi muốn nói rồi lại thôi, ấp a ấp úng. “Buổi sáng, Noãn Tâm gọi điện thoại cho em….”

Anh lập tức căng thẳng giữ lấy cô. “Cô ấy nói gì?”

“Cô ấy nói lời chào tạm biệt với em, hình như muốn bỏ đi với Ngũ Liên. Nghe giọng điệu, có cảm giác như đang bỏ trốn…. Chúng ta muốn gặp cũng không gặp được! Nhưng em không chắc chắn, cũng có thể cô ấy chỉ ra nước ngoài du lịch!”

Cô muốn bỏ đi? Cùng Ngũ Liên? Nam Cung Nghiêu càng nghĩ càng hoang mang, không để ý đến Nam Cung Vũ Nhi, tông cửa xông ra ngoài.

Ánh mắt của Nam Cung Vũ Nhi dừng lại trên chén canh gà, lộ ra một nụ cười thâm sâu.

Xem lần này, còn không thể chỉnh chết cô không?

………..

Hành lý của Ngũ Liên đã đặt ở trước cửa, quay người chạy qua giúp Uất Noãn Tâm. “Chết tiệt, bên trong em chứa bao nhiêu đồ vậy? Nặng chết tôi rồi.”

Cô tỉ mĩ đếm đi đếm lại. “Quần áo, giày dép, túi xách, bàn chải đánh răng, kem đánh răng, thuốc, mặt nạ, sách, còn có….”

Anh hết nói nổi. “Em tính di dân à?”

“Anh cũng không phải không biết đồ ở nước ngoài rất mắc, có thể mang tất nhiên phải mang rồi. A! Trong tủ lạnh còn một ít đồ ăn, để tôi đi lấy.”

“Em đợi đây đi, tôi đi cho!” Để cô ai, ai biết cô có ôm luôn nguyên cái tủ lạnh đi không.

Uất Noãn Tâm tranh thủ kiểm tra lại coi có bỏ sót gì không, thì cửa thang máy đột nhiên mở ra.

Một dáng người tàn bạo của Nam Cung Nghiêu vọt ra ngoài……..

Chương 246 : quyễn 5 : Mạnh mẽ chiếm đoạt

Uất Noãn Tâm nhíu mày lại, vẻ mặt chống đối. “Anh đến đây làm gì? Tôi không muốn nhìn thấy anh!”

Vừa nhìn thấy bên cạnh cô có hai cái vali, lửa giận của Nam CungNghiêu cháy ‘phừng phật’ trên đầu, lớn tiếng chết vấn. “Em muốn cùng cậu ta đi đâu?”

“Không liên quan đến anh! Anh đi đi!”

“Sao lại không liên quan đến anh! Em là người phụ nữ của anh!” Lửagiận của Nam Cung Nghiêu xông đến tận trời mà tuyêt bố quyền sở hữu của mình, giật lấy cái vali, bá đạo ra lệnh: “Không có sự cho phép của anh, chỗ nào cũng không được phép đi.”

“Buông ra, trả hành lý lại cho tôi…..” Uất Noãn Tâm cướp lại cái vali, cũng tức giận. “Anh dựa vào cái gì để quản tôi hả? Anh cút về quản Nam Cung Vũ Nhi là được rồi. Tôi đi đâu, không cần anh cho phép.”

Lần đầu tiên cô nói những lời quyết liệt này với mình, Nam Cung Nghiêu sững người, sau đó càng tức giận hơn.

Cô dám vì Ngũ Liên, đối xữ với mình vậy sao?

“Tóm lại anh không cho phép, đi theo anh!” Anh túm thẳng lấy cô, côsống chết giữ chặt tay vịn cầu thang, gào to. “Ngũ Liên…. Ngũ Liên cứutôi!”

“Buông tay ra!”

Tiếng cảnh cáo truyền đến, hai mắt của Nam Cung Nghiêu đỏ ngầu quayđầu lại, đối mặt với vẻ mặt âm u nguy hiểm của Ngũ Liên, kéo Uất NoãnTâm ra phía sau người mình.”

“Chuyện này không liên quan đến cậu!”

“Chuyện của Noãn Tâm, cũng là chuyện của tôi!” Ngũ Liên với khí thếlàm người khác khiếp sợ mà đến gần. “Tôi nói anh buông tay ra, có nghekhông hả?”

“Muốn chết!” Nam Cung Nghiêu lười tốn nước bọt với anh, xông thẳng lên trước, đấm đá lẫn nhau.

Hai người giống như hai con dã thú đấu đá nhau, đánh đến anh sống tôi chết!

Uất Noãn Tâm không thể ngăn được, chỉ có thể đứng một bên lo lắng. “Nam Cung Nghiêu, mau dừng tay lại! Anh dừng tay!”

Ngũ Liên lật người lại, áp đảo Nam Cung Nghiêu xuống đất, nệm một đấmvào mặt anh. Tay anh mò được một cái bình hoa, đập thẳng vào sau gáycủa Ngũ Liên, một đòn ngay chỗ quan trọng, làm anh ngất xỉu tại chỗ.

“Ngũ Liên….” Uất Noãn Tâm muốn chạy qua kiểm tra vết thương của anh,lại bị Nam Cung Nghiêu túm chặt, liều mạng giãy dụa nhưng không thoátđược. “Buông tay…….. anh mau buông tay…. đồ khốn!”

Cứ vậy bị anh kéo thẳng vào trong thang máy, cô cầu cứu bảo vệ, anh ta lại


XtGem Forum catalog