Polaroid
Hợp Đồng Hôn Nhân 100 Ngày

Hợp Đồng Hôn Nhân 100 Ngày

Tác giả: Thượng Quan Miễu Miễu

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 3213894

Bình chọn: 8.5.00/10/1389 lượt.

âm cô thôi. Nhưng anh vẫn khăng khăng muốn như vậy, hết cách rồi!

…………

Hai người đi đến viện an dưỡng quân đội.

Ngũ Chấn Quốc đang ngồi trên ghế sofa đợi hai người, sống lưng thẳngtắp, vẻ mặt uy nghiêm, đoán không ra tâm trạng của ông. Ngay tức khắclàm cho Uất Noãn Tâm có áp lực quá lớn, Ngũ Liên vỗ vai cô, để cô bớtcăng thẳng.

“Ông nội, đây là đồ ăn dinh dưỡng cháu mua cho ông.”

Món quà nhỏ, đương nhiên không đủ để tỏ rõ lòng kính trọng, nhưng cũng có thể bày tỏ được chút ít. Nhưng ông chẳng thèm liếc nhìn nhìn NgũLiên, nên làm cho Uất Noãn Tâm có hơi thất vọng.”

Chú Đức vội vàng gạt bỏ bầu không khí lúng túng, nhận lấy đồ.

“Ông nội, sức khỏe của ông gần đây….”

Ngũ Chấn Quốc làm động tác im lặng. “Tôi vẫn chưa đồng ý hôn nhân củahai người, trước hết đừng có tùy tiện gọi tiếng ông nội! Có thể gọi hay không, vẫn còn là một ẩn số, để tránh sau này tự rước lấy nhục!”

Ngũ Liên cười đùa. “Ông nội, không phải ông đã đồng ý rồi sao?”

“Ông chỉ nói suy nghĩ, không nói đồng ý.” Ngũ Chấn Quốc tức giận. Ôngvốn dĩ cân nhắc đồng ý, nhưng bị Nam Cung Vũ Nhi quậy một trận, mớibiết người phụ nữ này lắm mưu mô đến vậy, hoàn toàn không xứng là cháudâu của Ngũ gia, phải để cho cô ta biết Ngũ Chấn Quốc ông đây không phải dễ gạt đến vậy, biết khó mà rút lui sớm.

“Ông nội……”

“Cháu câm mệng!”

Uất Noãn Tâm đè tay Ngũ Liên lại, ý bảo anh đừng chọc ông giận nữa.

“Xin lỗi ông, Ngũ tư lệnh, tôi đã biết!”

“Cô muốn gả cho Ngũ Liên, là vì gia đình của nó, tiền của nó phải không?”

“Không phải ạ! Cháu bị tấm chân tình của anh ấy làm lay động! Cháu đãtừng kết hôn, còn có con với người khác, cháu không xứng với anh ấy,cho nên vẫn luôn từ chối. Nhưng sau năm nay, anh ấy đối xữ với cháu rất tốt, cháu cảm động, cho nên mới lấy hết can đảm chấp nhận anh ấy!”

Ngũ Chấn Quốc hừ. “Nói còn hay hơn hát!”

Người đàn bà dối trá! Dùng những lời mồm mép này lừa gạt Ngũ Liên sao?

Ông nhìn không ra, bông hoa bị vùi dập này có chỗ nào tốt! Đáng để Ngũ Liên vì cô ta quậy túi bụi, thậm chí mấy lần còn đòi cắt đứt quan hệvới Ngũ gia.

“Cô biết, Ngũ gia chúng tôi không thể dễ dàng chấp nhận một người phụnữ. Cô muốn kết hôn với Ngũ Liên, trước hết phải thông qua thử tháchcủa tôi!”

“Thử thách sao?”

“Bắt đầu từ nửa tháng sau, cô mỗi buổi sáng bảy giờ đến đây, cho đến tối mới được về, tôi tự có sắp xếp!”

Ngũ Liên nói giúp cô. “Nhưng Noãn Tâm còn đi làm………”

“Nếu như cô ta cho rằng công việc quan trọng hơn cháu, cuộc hôn nhân này, không có cũng được.”

“Ngũ tư lệnh nói đúng, ngày mai cháu sẽ đến đúng giờ.”

Ngũ Liên đành chịu. Anh biết công việc luật sư này có ý nghĩa gì vớicô, anh không muốn cô vì mình mà nhân nhượng phải làm theo một cáchcưỡng ép.

“Anh sẽ bảo Lâm Mạt đón tiểu Thiên giúp em.”

“Ông không nói cháu được giúp cô ta!” Thái độ của Ngũ Chấn Quốc kiênquyết. “Cô về trước đi, tôi còn có chuyện muốn bàn với Ngũ Liên.”

“Vâng!” Uất Noãn Tâm nở nụ cười với Ngũ Liên, đứng dậy rời khỏi. Anh muốn đuổi theo, bị Ngũ Chấn Quốc gọi lại.

“Ông nội, không phải ông đã đồng ý với cháu rồi sao? Sao đến lúc này lại đổi ý chứ?”

“Ngũ Chấn Quốc ông đây nói một là một, chưa hề đổi ý. Ông chẳng quachỉ muốn thử thách cô ta, không lẽ như vậy ông cũng không có quyền làmsao? Nếu như ông không hiểu rõ nhân cách của cô ta, làm sao yên tâm đểcô ta bước vào Ngũ gia.”

“Cháu đã biết cô ấy bảy năm rồi, cháu hiểu rất rõ cô ấy là người như thế nào!”

“Cháu hiểu rõ, cũng sẽ không bị ma ám, vì cô ta chống đối với ông!”

“Cho dù như thế nào, người cháu muốn, chỉ có mình cô ấy. Cho dù ôngđồng ý hay phản đối, cuộc hôn nhân này, cháu đã quyết định rồi.”

Bỏ lại câu đó, Ngũ Liên không thèm để ý đến những lời khuyên của NgũChấn Quốc, không quay đầu lại mà bỏ đi thằng, làm ông tức đến sôi máu,cây gậy đầu rồng dọng xuống vang lên tiếng “oang oang”.

“Tức chết tôi mà, tức chết tôi mà! Cái nghiệp chướng này!”

Chú Đức vội an ủi. “Tư lệnh, ông đừng tức giận, cậu chủ chỉ nhất thờinhìn không ra thôi…… sức khỏe quan trọng hơn.” Lần này, cậu chủ quảthật quá đáng. Có như thế nào, cũng không thể không để ý đến sức khỏecủa tư lệnh chứ!

Uất Noãn Tâm đang đón xe, phía sau vang lên tiếng gọi của Ngũ Liên. Có hơi bất ngờ. “Sao anh lại ra đây? Tư lệnh không phải có chuyện muốnnói với anh sao?”

Chương 273 : quyễn 6 : Một nhà ba người

Ngũ Liên nhún vai buông lỏng hai tay, dáng vẻ lông bông, vẻ mặt chẳng sao cả. “Nói tới nói lui cũng mấy câu kia, nghe đến nổi muốn chai hếthai lổ tai, rồi cũng ra ngoài. Vẫn là đi theo em có vẻ vui hơn.”

“Cử xử như vậy không hay đâu, tư lệnh đã không vui rồi, đừng chọc ông giận nữa, sức khỏe ông không được tốt đó.”

“Gọi tư lệnh nghe xa lạ quá, anh nghe thấy mà khó chịu, cứ gọi là ông nội đi.”

“Anh không nghe ông nói, không được gọi là ông nội sao? Em làm gì có cái tư cách đó.”

“Gì chứ? Giận à! Người già hay giở tính cáu kỉnh, đừng để ý! Anh nóiem có tư cách, thì em có tư cách. Người lấy em cũng không phải ông anh,mà là anh!”

Uất Noãn Tâm nở một nụ cười. Anh luôn có cách làm cho cô vui, mộtgiây trước cảm xúc rõ ràng rất chán nản. Nhưng chỉ vì một câu nói