XtGem Forum catalog
Hợp Đồng Hôn Nhân 100 Ngày

Hợp Đồng Hôn Nhân 100 Ngày

Tác giả: Thượng Quan Miễu Miễu

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 3213491

Bình chọn: 9.00/10/1349 lượt.

he thấy tiếng thì đã biết ngay là ai, cũng đã đoán trước bà ta sẽ đến quậy.

Lâm Khiết Hồng không quan tâm bị mọi người lôi kéo, ngang ngạnh mà xông vào, tóc tai bù xù, xông đến muốn đánh Uất Noãn Tâm, cũng may bị các đồng nghiệp giữ lại.

Uất Noãn Tâm tỏ vẻ bình tĩnh, “thị trưởng phu nhân, có gì từ từ nói, đừng có động tay động chân!”

“Nói chuyện với đứa đê tiện như mày, tao chẳng có gì đáng để nói, tao cảnh cáo mày,không được nhận vụ kiện này, nếu không tao sẽ cho mày chết!”

“Mày là con nhỏ hồ ly tinh không biết xấu hổ, đồ đê tiên, cướp đoạt tất cả của Linh Lung, bây giờ còn giậu đổ bìm leo, muốn đưa con bé vào chỗ chết, mày còn là người không! Đồ chó không tim không phổi!”

“Xin bà làm cho rõ chút đi, Uất Linh Lung tự mình uống say rồi đụng chết người, liên quan gì đến tôi. Tôi chỉ làm chức trách của một người luật sư thôi, lên tiếng vì nhưng người dân thấp cổ bé họng trong xã hội, cho bọn họ một sự công bằng, không có gì đáng trách cả!”

“Con khốn! Mày chính là muốn hại chết Linh Lung mà!” Lâm Khiết Hồng khóc lóc gào thét, “con bé là đứa con gái duy nhất của tao, mày không thể làm vậy với nó!”Bà ta càng gào khóc thảm thương hơn, không ngừng mắng chữi, bỗng chốc quỳ xuống trước mặt Uất Noãn Tâm, cầu xin khàn cả giọng.

“Coi như dì cầu xin con, tha cho Linh Lung đi! Chỉ con ở trước mặt Ngũ thiếu nói hai ba câu, cậu ta nhất định sẽ giúp mà, đừng để Linh Lung phải chết……………….con bé là sinh mạng của dì…………… muốn chết, để dì chết thay con bé………..”

“Dì biết con hận dì, muốn gì thì cứ nhắm vào dì, Linh Lung vô tội…………….con giết dì đi, xin con tha cho con bé đi…………”

Uất Noãn Tâm hiểu rõ sự đau khổ của một người mẹ, nếu như bé Thiên phạm sai lầm, cô cũng sẽ làm như vậy. Nhưng, chị ta giết người là thật, làm như vậy sẽ công bằng khi đã phá vỡ hạnh phúc của hai gia đình sao?

Nghĩ đến tinh thần của hai người phụ nữ lúc chiều gần như sụp đổ, cô buộc mình phải vững lòng. “Xin lỗi bà, mời bà về cho! Vụ kiện này tôi đã nhận rồi.”

Pháp luật và tình người vốn có mâu thuẫn với nhau, cô chỉ mong không thẹn với lương tâm của mình, không có lỗi với cái danh xưng ‘luật sư’ thôi………..

Chương 304 : quyễn 7 : Không thể mất em!

Hai ba ngày liên tiếp Uất Noãn Tâm không yên lòng, ngay cả chọn đồ cho hôn lễ cũng không có hứng thú. Ngũ liên dẫn cô đến một quán coffee thư giãn, hỏi: “Em sao vậy? Vẫn còn không vui vì chuyện của Uất Linh Lung sao? Cô ta chẳng qua chỉ là một người ngoài, em cần gì phải buồn bực vì cô ta, mà phá hư không khí vui vẻ của hôn lễ sao?”

“Thật ra cũng không hẳn là buồn bực không vui, chỉ là………… cô ta dù sao cũng là người chị mang nửa dòng máu với em. Còn em nhận vui kiện này…………. thực sự cũng có chút cảm giác mình đang giậu đổ bìm leo.”

“Trong chuyện này, em không có sai, anh ủng hộ em!” Ngũ Liên nắm chặt bàn tay đang đặt trên bàn của cô, mỉm cười, “Uất Linh Lung uống say rồi đụng người ta, là lỗi của cô ta, em lên tiếng vì công lý, đòi lại công bằng cho người nhà của người gặp tai nạn, đây là thiên chức của luật sư, em không cần phải cảm thấy áy náy gì cả.”

“Thật sao?” Uất Noãn Tâm thở dài, “nói thì nói như vậy, nhưng trong lòng em vẫn cảm thấy lo lắng.”

“Ngốc à! Đứng nghĩ nhiều nữa. Em chỉ cần làm tốt chuyện của mình là đủ rồi. Em hiểu rõ chuyện gì đúng, chuyện gì là sai, không phải sao?”

Nghe những lời khuyên nhủ của anh xong, Uất Noãn Tâm mới nhẹ nhàng thở ra, gật đầu. “Có lẽ vậy, em không nên lấy sai lầm của người khác ôm chặt vào người, không ngừng tạo gánh nặng cho chính mình, còn làm cho người khác chịu khổ lây.”

“Anh không sao, anh chỉ lo lắng cho em thôi! Em đó, con người chính là quá hiền lành, cứ nghĩ thay cho người khác, để mình buồn phiền như vậy đó.”

“Em hình như thích tự rước phiền phức vào người mình, toàn đâm đầu vào ngõ cụt không.”

“Đây cũng chính là ưu điểm của em, anh chính là thích sự hiền lành của em.” Ngũ Liêm nghiêm túc nói. Có nhiều lúc, anh luôn cảm thấy, cô là thiên thần mà thượng đế đã ban cho anh, có một trái tim hiền lành nhất, thực sự rất khó tìm được. Ở trong cái xã hội hư vinh hào nhoáng này, là thứ vô cùng quý giá. Anh cam lòng đánh đổi tất cả, chỉ để giữ gìn nét hồn nhiên tốt bụng của cô.

“Em chỉ không muốn làm người ích kỷ, anh lại nói em tốt bụng đến như vậy.” Uất Noãn Tâm chọc anh, “thế nào? Ngũ thiếu chọn bạn gái, cũng phải nhìn vào nội tâm sao? Em tưởng anh chỉ nhìn đến vẻ mặt và vóc dáng thôi chứ.”

“Bổn thiếu anh đây là người khoe khoang đến vậy sao? Đương nhiên phải nhìn vào nội tâm rồi! Nếu như không quan trọng vẻ bên trong, anh cũng không đến em, không phải sao?”

Cô không vui, “đừng nói với em ngoại trừ lòng em tốt ra, em là một người không có gì nha? Em làm gì kém đến vậy chứ! Ít nhất cũng được coi là có sắc còn biết nấu cơm nha!”

“Bình thường thôi! Miễn cưỡng cũng có thể nhìn vừa mắt.”

“Vậy lúc em thử áo cưới, anh còn nhìn mãi đến không chớp mắt nha.”

“Anh nhìn áo cưới nha! Do em nghĩ quá nhiều rồi, cô bé!”

“Xế! Có ngon, anh kết hôn với cái áo cưới đi!” Cô xụ mặt lại, quay đầu đi không thèm nhìn anh, Ngũ Liên vội nhận thua, “được rồi được r