
Hợp Đồng Hôn Nhân 100 Ngày
Tác giả: Thượng Quan Miễu Miễu
Thể loại: Truyện dài tập
Lượt xem: 3213252
Bình chọn: 8.00/10/1325 lượt.
, gấp gáp xông ra ngoài tìm Uất Noãn Tâm. Nhưng cả một ngày cũng không có chút tin tức gì, hơn nữa do uống nhiều rượu, làm cho cơ thể anh trở nên cực kỳ yếu đuối. Mỗi một bước đi, đều lảo đảo nghiêng ngã, bước đi không vững.
Còn chưa đi đến cửa, đột nhiên nghe thấy tiếng chuông từ bên ngoài vọng vào.
Không lẽ là cô sao?
Mắt anh chợt sáng lên, kích động đến nỗi máu sôi sục lên, cố gắng xông ra ngoài.
Ngay phút giây nhìn thấy Uất Noãn Tâm đó, anh mừng như điên, nhào đến ôm lấy cô. “Em rốt cuộc cũng quay về rồi! Em rốt cuộc cũng đã quay về!”
Hai tay của Uất Noãn Tâm buông lỏng xuống, không hề ôm lại anh. Cô cảm thấy mình rất dơ bẩn, rất ghê tởm, không có tư cách để ôm anh.
Ôm cô rất lâu rất lâu, Ngũ Liên mới buông cô ra, vội vàng hỏi cô: “Hôm qua em đã đi đâu vậy? Có phải Nam Cung Nghiêu đã bắt em đi? Anh ta có làm gì em không hả? Tên cầm thú đó đã làm gì em rồi hả?”
Nhìn thấy cả người và ánh mắt của cô đều ngây dại, anh gấp gáp kiểm tra cơ thể của cô, nhưng lại bị cô dùng sức đẩy ra, lảo đảo lùi về sau vài bước.
Cô vội vàng gào to, “em không sao!”
“Noãn Tâm….”
Khuôn mặt tiều tụy của anh làm cho cô không dám nhìn thẳng, quay mặt đi, nắm chặt tay lại đè nén nước mắt. “Không phải Nam Cung Nghiêu bắt em đi, mà do em tự bỏ đi.”
Ngũ Liên không dám tin mở to hai mắt, “em nói gì hả? Chính em tự bỏ đi sao? Không! Anh không tin!”
“Đó là sự thật! Bởi vì đột nhiên em thấy hối hận, không có dũng cảm kết hôn với anh. Cho nên, em chọn cách bỏ đi.”
“Không thể nào! Lúc anh đi, rõ ràng em vẫn còn tốt mà, làm sao có thể bỏ đi chứ? Nhất định là Nam Cung Nghiêu, chính anh ta uy hiếp em đúng không? Anh ta rốt cuộc đã làm gì em hả, em nói anh nghe đi! Đừng lừa gạt anh nữa!”
“Em không có gạt anh! Em không muốn anh bị liên lụy, không muốn liên lụy nhà họ Ngũ, không muốn hại anh chỉ còn hai bàn tay trắng, cho nên em phải bỏ đi!”
“Nhưng em đã hứa với anh, cho dù xảy ra chuyện gì, cũng sẽ ở bên anh mà.”
“Đúng vậy! Lúc đó em đã nghĩ như vậy. Nhưng ngay giây phút thực sự kết hôn, em mới ý thức được, em không thế ích kỷ như vậy. Em không có cách nào mở to mắt nhìn anh vì em rơi vào cảnh khốn cùng, em không muốn em trả thành tai họa của anh.”
Uất Noãn Tâm ép buộc mình phải nói những lời trái lương tâm đó.
Cô biết rõ như vậy sẽ làm cho anh rất đau khổ rất tuyệt vọng, nhưng đứng ở góc độ khác mà nói, cô càng không bằng lòng để anh nhìn thấy đoạn phim ghê tởm đó, điều đó như lấy cả mạng anh rồi! Cũng sẽ làm cho nhà họ Ngũ phải xấu hổ.
Nhưng sự thật tàn nhẫn đến nỗi khiến người ta khó có thể chấp nhận được, lời nói dối mới là cách giải quyết tốt nhất.
Ngũ Liên lắc đầu, “anh không tin, lời em nói, anh một chữ cũng không tin, em không phải là người như vậy…………… nhất định là do Nam Cung Nghiêu có phải không? Nhất định là anh ta!”
“Bất kể anh có tin hay không, đó là sự thật. Xin lỗi anh, xin anh hãy tha thứ cho sự yếu đuối của em, em không có cách nào ở bên cạnh anh được.”
“Anh biết em nhất định có nỗi khổ riêng, anh không em ép, anh để cho em có thời gian suy nghĩ kỹ lại có được không? Chúng ta tạm thời đừng nói chuyện này nữa được không?”
Ngũ Liên gấp gáp đến nỗi khóe mắt đỏ ửng, nói chuyện cũng lộn xộn. “Anh, anh về trước đây………….. chúng ta trước hết hãy bình tĩnh lại đã. Có lẽ, có lẽ do em quá mệt rồi, mới nói như vậy, có chuyện gì, đợi sau khi suy nghĩ kỹ rồi, chúng ta hẳn nói sau.”
Đầu của anh rất hỗn loạn, trái tim cũng rất đau, vốn không có cách nào nói chuyện với cô, đành phải chọn cách rời khỏi.
Anh đẩy cửa bỏ đi, sức của cả người Uất Noãn Tâm trong chớp mắt bị rút hết, nằm la liệt trên ghế sofa, rơi nước mắt.
Từ đầu đến cuối cô không rõ, cái ngày đáng ra phải là ngày cô vui vẻ nhất, tại sao lại trở thành cơn ác mộng đáng sợ nhất?
Chương 322 :Quyễn 7 : Hai người đàn ông đấu đá lẫn nhau
: Hai người đàn ông đấu đá lẫn nhau
Ngũ Liên chạy thẳng đến phòng làm việc của Nam Cung Nghiêu, cũng không quan tâm đến một đám người đang chặn lại ở phía sau, đá vào cửa phòng làm việc. Anh đang vô cùng bình thản ngồi giải quyết các văn bản, khóe miệng khẽ nhếch lên, tâm trạng rất tốt. Ngẩng đầu lên, ung dung liếc anh ta một cái, chầm chậm nói một câu. “Cái cửa này của tôi rất quý giá, đá hư rồi cậu phải đền đấy!”
“Tôi thấy đầu anh bị đá hư rồi, đáng ăn đòn.”
Nam Cung Nghiêu liếc mắt nhìn Hướng Vi, cô đóng cửa lại rồi đi ra ngoài, trong lòng lo lắng không yên.
Từ sau khi biết Uất Noãn Tâm ly hôn với tổng tài, tái giá vào nhà họ Ngũ, trong lòng cô không có một giây nào được yên ổn. Nghĩ đến lần trước Ngũ Liên ra tay với tổng tài tàn nhẫn như vậy, trong lòng vẫn còn sợ hãi, lúc nào cũng lo sợ anh ta sẽ quay trở lại, không ngờ chuyện cô lo lắng nhất đã xảy ra rồi.
Hai người đàn ông vì một người phụ nữ trở thành như thế nào, chuyện có đáng sợ hơn nữa cũng có thể làm được. Để hai người ở trong đó, thật không an toàn. Vội vàng gọi bảo vệ, luôn chờ đợi ở bên ngoài, để tránh xảy ra chuyện như lần trước.
“Gần đây tôi rất bận, muốn gặp tôi, phải hẹn trước.” Nam Cung Nghiêu nhìn anh, nở nụ cười xấu xa, bên trong còn có chứa chút