Kế Hoạch Làm Bố

Kế Hoạch Làm Bố

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 325485

Bình chọn: 7.00/10/548 lượt.

khi vợ kiêng cử? Hay là một thói quen để trút bầu tâm sự?

– Cả ba.

– Tôi có thể giúp được gì anh không?

– Không.

– Vậy à?

– Thế cô cũng không có gia đình hay sao mà ngồi ở đây?

– Tôi vẫn độc thân.

– Vậy à?

Kỳ Tuấn nhìn Phương My thêm một chút, anh buộc miệng nói:

– Cô vẫn giữ cá tính như lúc xưa.

– Lúc xưa, anh có biết tôi à?

– Cô giả vờ trông tệ quá.

Phương My vẫn mỉm cười nhìn Kỳ Tuấn, anh chàng uống hết ly rượu rồi nói:

– Tôi cam đoan cô đã nhặt được tấm danh thiếp của tôi hôm trước. Và tôi chắc chắn cô sẽ không quen người có cái tên là Thái Kỳ Tuấn. Người học dưới cô hai lớp ở trường trung học ngày xưa.

Phương My chỉ im lặng còn Kỳ Tuấn thì vẫn nhìn Phương My bằng ánh mắt hằn hộc. Anh chàng nói trong giận dữ:

– Tôi không quen chơi trò chơi trốn tránh. Tại sao cô vẫn làm như không quen biết tôi? Hay là cô cảm thấy cô làm gì đó có lỗi với tôi?

– Kỳ Tuấn. Anh bình tĩnh lại đi ! Ở đây là chốn đông người, anh là kẻ đã có vợ đấy. Thôi hành xử như thế đi !

– Cô …

Cả hai dừng cuộc nói chuyện khi thấy phần lớn những người ngồi trong bar tập trung lại sàn nhảy và vỗ tay hào hứng như đang cổ vũ một ai. Tuấn và My cũng cố dạt vào dòng người xem đó là ai? Không tin vào mắt mình, Minh Thư đang say sưa tới hết người đàn ông này tới người đàn ông khác, khiêu vũ một cách say mê, điên cuồng và trong trang phục cực kỳ sexy. Phương My thốt lên:

– Trời, cô Minh Thư !

Kỳ Tuấn như sôi máu lên, anh chàng tức giận lao vào kéo Minh Thư ra. Minh Thư giật tay Kỳ Tuấn:

– Làm gì vậy? Tôi đang vui chơi mà.

– Cô điên à? Cô nhảy một hồi lọt đứa nhỏ ra luôn bây giờ.

– Này thằng kia, mày là ai dám dành bạn gái với tao hả?

– Không nhảy thì tránh ra đi. Chỗ bọn tao vui chơi.

Hai gã đàn ông vỗ vai Kỳ Tuấn, trong khi Minh Thư vẫn tiếp tục định trở lại sàn. Kỳ Tuấn vung tay đấm thẳng vào mặt hai tên đang nhảy với Minh Thư những cú đánh knock-out trực diện hoàn hảo. Kỳ Tuấn hăng máu lên đập một chai bia và nắm trong tay mảnh chai vỡ:

– Đứa nào muốn nhảy với vợ tao nữa? Bước ra đây !

Ai cũng nhìn khá run với vẻ mặt của Kỳ Tuấn rồi từ từ giải tán hết. Kỳ Tuấn quay lại nhìn Minh Thư, anh kéo tay cô :

– Về thôi !

– Bỏ tay ra đi. Anh đi được thì tôi cũng đi được.

– Nhưng bây giờ tôi về thì cô phải về.

Kỳ Tuấn vác Minh Thư lên vai, Tuấn quay lại nhìn Phương My. Cô nói:

– Cô ấy say rồi, anh chăm sóc cô ấy cẩn thận nhé !

– Tôi biết cách chăm sóc vợ tôi. Khỏi cần cô lo !

Cả hai cùng lên xe về nhà, Minh Thư ngồi bên cạnh Kỳ Tuấn, nhìn vẻ mặt tức tối của anh, cô lấy làm hả dạ lắm. Bởi vì cơ bản cô đã làm Kỳ Tuấn không thể kiềm chế được. Tức là sức quyến rũ của cô đã có được kết quả có lợi. Trong khi đó, Kỳ Tuấn thì vẫn dán chặt mắt mà tập trung lái xe, trong đầu thì nghĩ về cuộc nói chuyện với Phương My.

Phương My? Người con gái đó là ai mà ảnh hưởng đến Kỳ Tuấn như vậy?

Chap 35:

Bất cứ ai trong đời, một khi đã trải qua tình yêu, mối tình đầu đời luôn để lại những ký ức ấn tượng và khó quên nhất, có thể là vui, cũng có thể là buồn. Nhưng đối với họ, bao giờ tình đầu cũng là hồi ức khó quên nhất. Có ai chỉ yêu một lần mà có được hạnh phúc mãi mãi với người mình yêu. Không nhiều người như thế, đa phần những ai dạn dĩ trong tình yêu đều đã có ít nhất những lần tan vỡ với thứ tình cảm thiêng liêng nhất của con người.

Thuở bé, được bao bọc như một hoàng tử bé, dĩ nhiên bạn bè đối với Kỳ Tuấn là một khái niệm xa xỉ. Được đi học trường tư thục đắt tiền nhưng Tuấn không có lấy một người bạn, bởi vì chẳng ai lại muốn chơi với thằng kể cả vấp té cũng khóc đến nỗi ướt cả áo. Hở tí là chạy lại méc ông vệ sĩ cao to luôn giám sát từ lúc vào trường cho tới lúc ra về. Kể cả con gái cũng không cho Kỳ Tuấn chơi cùng dù chỉ là trò chơi gia đình của những bé gái. Lớn hơn một chút, Tuấn ngày càng cô đơn và lạnh lùng, tuy cậu vẫn còn tính cách nhút nhát và yếu đuối nhưng Tuấn đã hình thành tính cách khó ưa ở bên ngoài, trông cậu lúc nào cũng khó đăm đăm, làm gì, chơi gì cũng chỉ một mình cậu.

Đến một ngày, Tuấn khóc, khóc rất to, không phải chuyện bị dành đồ chơi hay là bị cô lập nữa. Lần đầu Tuấn đánh nhau ở trường tiểu học, cậu đã cô đơn chống lại cả một tốp học sinh. Cậu đã thắng vì sự kiên cường và tính sắt đá của một đứa trẻ cô đơn tôi luyện. Tuấn không rơi một giọt nước mắt nào dù vết thương có nặng tới đâu, nhưng khi bọn nhóc kia đã bỏ chạy, Tuấn đã đứng đó khóc nức nở. Đơn giản bởi vì, dù là một kẻ yếu đuối thấp hèn hay là một kẻ ngạo nghễ trong chiến thắng, Tuấn vẫn mãi mãi là một cậu bé cô đơn.

Một chiếc khăn mùi soa, một bàn tay đã nắm lấy bàn tay của cậu và lau nước mắt cho cậu. Tuấn nhớ rất rõ cậu không ngước lên nhìn ngay gương mặt đó là ai, mà chỉ kịp nhìn thấy cái bảng tên: Trần Phương My, lớp 3A, rồi sau đó ôm chặt lấy người đó mà khóc òa. Phương My chính là người đầu tiên mang lại cho Tuấn khái niệm yêu thương, quan tâm, chia sẻ. Nhờ có cô bạn trên cậu 2 lớp ở bên cạnh, Tuấn đã có thể biết cười, biết chia sẻ, yêu thương. Tuy Tuấn không tìm được người bạn thân thiết nào nữa nhưng cậu vẫn vui vẻ đến trường những ngày sao


Insane