Insane
Khắc tinh ở đâu đến

Khắc tinh ở đâu đến

Tác giả: Tứ Nguyệt

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 322635

Bình chọn: 7.00/10/263 lượt.

ngay cả nhai cũng không thèm nhai.

Nhìn dáng vẻ này của hắn, Thu Y hơi không đành lòng.

Aiz! Dù sao cũng do mình nhặt được, nàng luôn hơi thiên vị hắn, coi như hắn thật sự có lỗi, thấy hắn tìm mọi cách để nàng tha thứ, có phải nên tha thứ cho hắn không?

Hơn nữa, cho tới bây giờ chưa ai đối tốt với nàng như vậy, ngoại trừ mẹ.

Nhưng mẹ và nàng đều là nữ, mẹ con liên tâm là chuyện bình thường, hắn lại không có quan hệ gì với nàng. Nàng cũng chỉ là ân nhân cứu mạng hắn mà thôi.

Nhưng mà nàng vừa mới nghĩ như vậy lại nhìn thấy bóng dáng quen thuộc phiátrước ngó đông ngó tay giống như đang tìm cái gì, vừa thấy nàng, ngay lập tức hắn thi triển khinh công đi đến.Khinh công để hắn lạm dung vậy sao? Giáo chủ Ma Giáo! Thu Y tức giận nghĩ, nhưng thấy hắn vội vàng lại vui vẻ chạy vội đến chỗ nàng, trong lòng vẫn không tự chủ được thấy hơi cảm động.

“Đi dạo phố à?” Tự Long Hồn cười như hoa đào bay trước gió xuân, xao động lòng người, thần hồn điên đảo.

Thu Y đã nhìn rất nhiều nam nhân, hoa mỹ nam hiện đại nữ tính, cũng không tránh khỏi nai con chạy loạn.

Nếu nói hình dạng trẻ con của hắn ngây thơ đáng yêu giống tiểu tinh linh, bây giờ nhất định cực kỳ khác, biến thành yêu tinh câu hồn người rồi.

“Thế nào? Từ khi nào chủ tử quản hành tung một đầu bếp nhỏ như ta?”

Nói thật, nàng cố ý nói như vậy để trêu chọc hắn, vì từ lúc hắn gặp lại nàng, chưa bao giờ để mất hành tung của nàng.

Cũng vì ngày ngày như chó con dính phải kẹo mạch nha, cho nên hôm nay nàng được nghỉ ngơi hai ngày ắt hẳn nên len lén chạy ra ngoài.

Không nghĩ hắn tìm được nàng nhanh như thế.

Dù thật là bạn bè, cũng đâu cần bám dính lấy nàng? Hình như hắn rất sợ một giây kế tiếp nàng sẽ biến mất.

Cũng không ngẫm lại xem lúc trước là ai bỏ trốn khiến người ta tìm không thấy!

Quả nhiên như Phật gia nói, trong lòng có Phật, thấy người chính là Phật, trong lòng có quỷ, sẽ cảm thấy mỗi người đều là quỷ. Hắn cực kỳ sợ một ngày nào đó nàng sẽ rời nhà ra đi; mà điều này, có lúc chính nàng cũng không nắm chắc.

“Hôm nay ta được nghỉ, nếu như chủ tử cần người phục vụ thì mời tìm người khác.”

Hắn không để ý giọng điệu lạnh nhạt của nàng, dịu dàng cười với nàng, sau đó đến gần cầm lấy tay nàng. “Không sao, hôm nay ta đi cùng nàng.”

Nàng nhíu mày, cũng không nghĩ nhiều đáp lại, “Trước kia muốn ngươi đi dạo phố với ta, không phải ngươi nói đây là chuyện chỉ có nữ nhân mới thích thôi sao?”

Nghe nàng nói vậy, chỉ thấy trên khuôn mặt tuấn mỹ của hắn tràn đầy vui vẻ, “Y Y còn nhớ rõ chuyện lúc trước của chúng ta sao?”

Vừa nghĩ tới thời gian đó mình bị lừa, trong lòng Thu Y không cảm thấy thoải mái, mặt xụ xuống ngay lập tức.

“Ta quên rồi.”

Đáy mắt hắn thoáng qua vẻ khó chịu, nhưng vẫn cầm chặt tay nàng không thả.

Dù sao nàng cũng không hất tay hắn ra, đối với hắn mà nói đây đã là rất chuyện hạnh phúc rồi.

Dọc theo đường đi, Thu Y giống như một cô bé hiếu kỳ,đông xem một chút, tây sờ một chút, mặc dù trước kia ở trấn Đông Nhật nàng cũng rất thích đi dạo phố, nhưng so sánh với chợ ở Kinh Thành, đồ vật đẹp mắt chênh nhau quá nhiều.

Lúc này, ánh mắt của nàng rơi vào một người bán kẹo hồ lô, Tự Long Hồn cũng phát hiện ra. Ngay lập tức hắn đi đến, sau đó mua được cả cây.”Y Y, ta biết nàng thích ăn cái này. . . . . .”

“Ai nói? Lúc đó là muốn mua cho ngươi ăn.” A! Lần này khẳng định hắn hiểu lầm ý nàng.

Quả nhiên, hắn một tay cầm cả cây kẹo hồ lô, một tay cầm tay nàng, cười đến thật hạnh phúc nói: “Ta biết ngay Y Y hiểu ta nhất.”

Sao lại có người nhìn nàng thâm thuý như vậy, sáng ngời như vậy, đáy mắt thoả mãn như vậy sẽ khiến người ta chết chìm trong sự dịu dàng đó mất.

Hơn nữa, vẫn chỉ có lúc nhìn nàng dời khỏi, ánh mắt nhu tình như nước này lập tức chuyển biến thành sát khí lạnh nhạt khó có thể lại gần. Đặc quyền này khiến nàng thấy thụ sủng nhược kinh, sợ nếu thật sự có một hôm nàng biến mất, có phải hắn sẽ phát điên?

Nghĩ đến đây, Thu Y cảm thấy mình và hắn nên giữ khoảng cách là tốt nhất.

“Nhưng trước kia không phải ngươi nói chỉ có tiểu hài tử miệng còn hôi sữa mới thích ăn thứ ngọt đến ngán chết người này sao?” Nàng vô tình hất tay của hắn ra, xoay người đi khỏi.

Hành động khinh thường này của nàng thiếu chút nữa làm sát thủ cung Yên Lạc núp trong bóng tối vọt ra.

Chưa từng có ai có hành động kiêu ngạo vô lễ như vậy với chủ tử chí tôn vô thượng của họ!

Nhưng chỉ với cái liếc nhìn lạnh lẽo của Tự Long Hồn đã khiến đám người đang rục rịch bất động. Tự Long Hồn thấy Thu Y dừng lại trước một quầy hàng rong, đó là quầy phi tiêu. Thấy nàng hình như rất có hứng thú, thấy nàng đưa tay muốn lấy tiền trả, hắn vội vàng ngăn cản nói: “Không cần, nàng chỉ cần chơi là được, ta trả tiền giúp nàng.”

Một nam nhân tuấn mỹ cao quý còn hiểu chuyện như vậy, nếu lời nói vừa rồi mà ở hiện đại, tuyệt đối sẽ tạo thành tiếng thét chói tai điên cuồng của nữ nhân toàn thế giới.

Phải biết nữ nhân thích nghe nhất không chỉ có ba từ “Ta yêu nàng” , ba từ có lượng sát thương lớn nhất phải là “Mua cho nàng”.

Nếu như hắn là bạn trai của nàng, ra ngoài hẹn hò, món tiền vặt này