
trương nói: “Sao vậy? Sợ rồi hả?”
Lãnh Tử Tình ho khẽ, vỗ vỗ ngực nói: “Em sợ cái gì! Chuyện mà
Lãnh Tử Tình em đã quyết định, thì nhất định phải làm đến cùng!
Bỏ dở giữa chừng xưa nay không phải là tác phong của em!”
Hoa Bá lại khinh miệt liếc mắt đánh giá phần ngực của cô, lắc lắc đầu, nói: “Đừng vỗ nữa, còn vỗ nữa e là sẽ thành sân bay đấy!”
“Anh! Hoa Bá! Anh thật quá đáng nha!” Lãnh Tử Tình lập tức đỏ bừng mặt, đánh vào cánh tay Hoa Bá một cái.
“Ấy! Cẩn thận!” Lãnh Tử Tình vừa nhìn thấy tình huống phía trước, bị dọa đến toát mồ hôi lạnh. Hoa Bá này lại làm cho tay lái trượt đi, suýt nữa đụng vào xe bên cạnh.
“Ha ha!” Hoa Bá cười đến vô cùng đắc ý! Anh là cố ý dọa cô, để cô biết anh đánh cược mạng để điên cùng cô!
“Đúng rồi, anh định sắp xếp như thế nào cho một người lớn còn sống sờ sờ như em đây?” Lãnh Tử Tình không khỏi tò mò hỏi.
“Em? Em là con sâu mạng, chỉ cần có máy tính, em liền đói không chết! Cho nên, em có thể không cần ra khỏi cửa. Chỉ cần một cái máy tính xách tay là được.”
Lãnh Tử Tình gật gật đầu, tỏ vẻ đồng ý. Lại hỏi: “Vậy còn anh?”
“Anh hả? Anh chỉ cần có em là đủ rồi!” Hoa Bá thản nhiên nói.
“Anh bán nhà xuất bản rồi sao?” Lãnh Tử Tình bừng tỉnh đại ngộ, kinh ngạc kêu lên.
“Ừm.” Đáp án khẳng định.
“Anh cũng bán cả nhà rồi sao?” Lại thét chói tai.
“Ừm.” Gật mạnh đầu.
“Còn xe? Chiếc xe này thì sao?” Lãnh Tử Tình kinh ngạc chỉ vào chỗ ngồi của anh.
“Ừm.” Đáp án hoàn toàn là khẳng định.
Điên rồi! Anh thật sự điên rồi! Đây là anh muốn cùng cô bỏ trốn nha! Cô bây giờ mới ý thức được.
“Hoa Bá, anh không cần phải vì em…”
“Có cần!”
“Hoa Bá, em kỳ thật…”
“Anh biết!”
“Anh biết cái gì?! Anh căn bản là cái gì cũng không biết!” Lãnh Tử Tình gấp đến độ vò đầu bứt tai.
“Tử Dạ, anh là Hoa Bá, cũng là Elaine! Anh hiểu em! Em hiện giờ rất mâu thuẫn.
Nhưng em yên tâm, anh sẽ không ép buộc em, em không cần hứa hẹn gì với anh cả. Là anh cam tâm tình nguyện! Anh còn muốn cảm ơn em đã cho anh cơ hội này, nếu không anh sẽ hối hận cả đời!”
Lãnh Tử Tình nhìn ánh mắt kiên định của anh, hốc mắt lại ươn ướt!
“Rầm” một tiếng, hình như là tiếng đụng xe…
Chương 232
Chương 232: Ngày 20 tháng 2: Ở chung
“Tử Dạ, anh là Hoa Bá, cũng là Elaine! Anh hiểu em! Em hiện giờ rất mâu thuẫn.
Nhưng em yên tâm, anh sẽ không ép buộc em, em không cần hứa hẹn gì với anh cả. Là anh cam tâm tình nguyện! Anh còn muốn cảm ơn em đã cho anh cơ hội này, nếu không anh sẽ hối hận cả đời!”
Lãnh Tử Tình nhìn ánh mắt kiên định của anh, hốc mắt lại ươn ướt!
“Rầm” một tiếng, hình như là tiếng đụng xe…
“Này! Thật sự không cần xe của anh nữa sao?! Sao anh cũng không chịu nhìn đường vậy! Hay rồi hay rồi, bán cũng không bán được nữa rồi!” Lãnh Tử Tình xuống xe nhìn chiếc xe jeep của anh đã tông vào đuôi xe khác.
Xe của Hoa Bá là xe jeep, không có vấn đề gì, xe phía trước thì lại khác! Thanh chắn bảo hiểm phía sau của nó đã bị tông xệ xuống dưới, đèn xe cũng bị tông vỡ nát! Mà phía trước đang là đèn đỏ rành rành! Nhìn thế nào cũng đều là xe của Hoa
Bá phải chịu trách nhiệm trước tiên.
“Như vậy chẳng phải là vừa khéo, đỡ phải bán. Tránh được phiền toái!” Hoa Bá lại không hề đau lòng chút nào.
Từ trên xe phía trước một người đàn ông bước xuống, anh ta vừa nhìn thấy tình trạng thảm hại do xe mình bị tông đuôi liền một mực trách móc: “Này?! Tôi nói anh lái xe kiểu gì vậy? Anh rốt cuộc có biết lái xe hay không? Anh đang nghĩ cái gì vậy?! Phía trước là đèn đỏ đó! Ông anh à! Ông anh của tôi à! Xe của tôi vừa mới mua đó, còn chưa gắn biển số đó!”
Hoa Bá chờ anh ta mắng đủ rồi, cười nói: “Tôi đền cho anh là được chứ gì!”
“Đền? Anh nói nghe thật dễ, có tiền hả? Anh làm chậm trễ công việc của tôi đó!
Nhàn rỗi không có việc gì lái xe xịn ra đường tông người ta sao? Cái loại giàu gia truyền các người, có phải là có tiền để đốt không?! Ông anh, anh có biết tôi hôm nay có chuyện quan trọng đến mức nào không?! Hả? Có tiền thì giỏi hả?!” Cái anh chàng này hình như bị cái gì kích động, vừa nhìn thấy xe Hoa Bá thì lại càng tức giận, mắng chửi càng hăng!
“Ha ha, lão huynh, tôi không phải là giàu gia truyền! Tôi cũng là dốc sức từ hai bàn tay này này!” Hoa Bá bình tĩnh nói.
Chỉ chốc lát sau xung quanh liền đầy người xúm lại, xem trò hay, giúp phân tích nguyên nhân sự cố, lại còn rất nhiệt tình.
Hoa Bá bất đắc dĩ lắc lắc đầu, có cái gì để phân tích chứ. Anh hoàn toàn chịu trách nhiệm là được rồi!
Vì thế, anh kéo người đàn ông còn đang chửi mắng kia lại, dán vào tai anh ta nói mấy câu.
Liền nghe thấy anh ta trợn mắt kinh ngạc nói: “Anh nói thật hay giả đó?! Đùa tôi hả?!”
Hoa Bá cười nói: “Đương nhiên là thật! Tôi cũng đỡ phải phiền toái!” Nói xong, anh liền lấy từ trong cốp sau xe ra một loạt giấy tờ, còn có cả vali của Lãnh Tử Tình.
Anh nhanh gọn ném giấy tờ cho người đàn ông, vứt lại chìa khóa trong tay, nói ra một câu: “Của anh đó!”
Nói xong, kéo tay Lãnh Tử Tình sải bước rời đi.
Người đàn ông kia không hiểu ra sao, mở giấy tờ ra xem xét, đầy đủ mọi thứ. Trời ạ! Thật sự là thật hay là giả?! Ban ngày ban mặt đụng phải k