
ra lệnh cho chị phải giữ lại con tôi!” Lôi Tuấn Vũ đột nhiên có chút nghẹn ngào!
Bác sỹ nhìn nhìn hắn, lắc lắc đầu, nói: “Cậu ra lệnh?! Người trẻ tuổi, cậu phải nhớ kỹ, ở trước mặt sinh mệnh, tất cả quyền lợi và ham muốn đều bé nhỏ không đáng kể!”
“Bác sỹ, tôi cầu xin chị! Cầu xin chị cứu lấy con tôi! Tôi sai rồi! Bác sỹ, chúng tôi sai rồi! Cầu xin chị!” Lãnh Tử Tình đột nhiên trở nên kích động, cô nắm chặt cánh tay bác sỹ, giống như vớ được phao cứu mạng.
Bác sỹ cười khổ nói: “Cô cậu sai rồi?! Cô cậu còn biết sai sao? Vì ham muốn của cô cậu mà cô cậu có thể không để ý đến sự tồn tại của một sinh mệnh! Cô cậu chỉ vì hưởng thụ mà đã giết chết một sinh mệnh đã có nhịp tim! Lúc cô cậu hưởng thụ sung sướng, có từng lo lắng đến sự đau đớn và khổ sở của một sinh mệnh bé nhỏ hay không?! Có lắng nghe tiếng nó khóc lóc kêu la hay không?!”
“Hức — bác sỹ, cầu xin chị! Chúng tôi biết sai rồi! Chúng tôi sẽ không làm nữa! Cầu xin chị, cầu xin chị, bác sỹ! Cứu lấy nó, cứu lấy con của tôi!” Lãnh Tử Tình khóc xé ruột gan khiến cho Lôi Tuấn Vũ cũng xúc động.
Hắn thật không ngờ hành động của mình lại gây ra đại họa, hắn chẳng qua chỉ là muốn yêu cô mà thôi! Hắn chẳng qua chỉ là nhìn thấy cô liền không thể khống chế cảm xúc, chẳng lẽ yêu vợ của mình còn phải thông qua sự chấp thuận của bác sỹ sao?! Vợ chồng trên đời này chẳng lẽ đều như vậy sao?! Ai cho phép?! Rốt cuộc là ai cho phép?!
Nữ bác sỹ hắng giọng, nói: “Lôi tiên sinh, mời cậu tránh ra ngoài một chút, bác sỹ của chúng tôi phải làm phẫu thuật phá thai cho vợ của cậu!”
“Không! Tôi muốn ở đây cùng cô ấy!” Giọng Lôi Tuấn Vũ có chút run run. Hắn nhẹ nhàng đi đến bên cạnh Lãnh Tử Tình, cô lúc này đã từ khóc chuyển thành thút thít, thân thể mềm nhũn.
“Lôi tiên sinh! Xưa nay tôi không bao giờ nói hai lần! Nếu, cậu không tuân theo quy định của bệnh viện chúng tôi, vậy thì, xin lỗi, xin mời cậu đưa bệnh nhân đến bệnh viện khác! Bệnh viện của tôi chỉ tiếp đón những bệnh nhân tôn trọng y học!” Bác sỹ nói không chút khách khí.
Lãnh Tử Tình ngước đôi mắt sưng đỏ, nhìn Lôi Tuấn Vũ, nhẹ giọng nói: “Anh ra ngoài trước đi! Nghe lời bác sỹ.”
satruyen
Lôi Tuấn Vũ hình như hoàn toàn không nghe thấy gì, ôm lấy Lãnh Tử Tình, dựa vào đầu giường, hắn lạnh lùng nói: “Chẳng lẽ quyền lợi ở cùng vợ và con của tôi cũng bị tước đoạt sao?”
Lãnh Tử Tình đột nhiên kích động đẩy hắn ra: “Anh đi đi! Đi đi! Rốt cuộc anh là bác sỹ, hay người ta là bác sỹ?!”
Lôi Tuấn Vũ giật mình kinh ngạc nhìn cô, trong ánh mắt kia rõ ràng là sự lên án đầy phẫn nộ. Cô đang trách hắn sao? Trách hắn không nghe lời bác sỹ, trách hắn lại muốn cô lần nữa, trách hắn làm hại đến con?!
Tim đột nhiên quặn đau. Lôi Tuấn Vũ muốn tiến lên đỡ lấy Lãnh Tử Tình đang vô cùng đau thương, nhưng thế nào cũng không thể vươn tay ra. Đáng chết! Chính mình là đầu sỏ gây tội! Là hắn giết chết con của bọn họ!
“Tử Tình…”
“Anh đi đi! Đi đi!” Lãnh Tử Tình hết sức căng thẳng, thậm chí còn bịt chặt hai tai, hoàn toàn không muốn nghe lời Lôi Tuấn Vũ nói.
Lôi Tuấn Vũ đau khổ nhìn cô, đập mạnh vào tường, xoay người nhìn người phụ nữ với ánh mắt lẫm liệt, thái độ bình tĩnh kia: “Bác sỹ, chị mắng rất đúng! Tôi đúng là một tên đao phủ! Con của tôi đã không giữ được nữa, nhưng tôi hy vọng việc phẫu thuật của vợ tôi có thể thuận lợi bình an! Nhờ cả vào chị!”
Nói xong, hắn lại liếc mắt nhìn Lãnh Tử Tình, xoay người đi ra ngoài.
Sau đó, một đám người bước vào phòng, nữ bác sỹ đưa mắt với bọn họ, mọi người liền bắt đầu hành động. Người thì chuẩn bị ống tiêm, người thì đẩy giường của Lãnh Tử Tình, tất cả đều nhanh nhẹn khẩn trương như đã từng diễn tập vô số lần vậy.
Nhưng mà, Lãnh Tử Tình trong cơn đau khổ không hề phát giác, khóe miệng nữ bác sỹ cong lên, khóe mắt đầy nếp nhăn lại nhiều thêm vài đường thật sâu…
Chương 256 : Ngày 31 tháng 3: Lời tình tứ động lòng người
Lãnh Tử Tình nghe thấy tiếng chị Ngô nói chuyện với ai đó ngoài cửa, vội vàng cởi bỏ quần áo, cuống quýt giấu bên cạnh giường. Sau đó, nhắm mắt lại, giả bộ đang ngủ. Tim đập thình thịch.
Bỗng nhiên, cô nhìn thấy máy tính vẫn đang bật, vội vàng tắt máy tính đi, để ở một bên, quay lưng ra cửa vội vàng nằm xuống. Điều chỉnh lại hô hấp, dỏng tai lắng nghe động tĩnh ngoài cửa.
“Chị Ngô, hai ngày nay tinh thần của phu nhân thế nào?” Lôi Tuấn Vũ bước vào phòng, không cởi áo khoác, liền đi thẳng lên trên lầu, thuận miệng hỏi.
Hai ngày nay hắn đều rất bận, cũng không có thời gian đến thăm cô. Hôm nay gặp một khách hàng ở gần đây, vốn là định ăn trưa xong đến thẳng công ty, nhưng lại không yên tâm về Lãnh Tử Tình, liền qua thăm một chút. Công ty khá bận, hắn về thăm cô một chút sẽ đi ngay.
“Vâng, Lôi tiên sinh, yên tâm đi! Phu nhân gần đây khí sắc rất tốt, ăn uống cũng tốt lên rất nhiều. Không thấy cô ấy nổi nóng.” Chị Ngô nhiệt tình trả lời, đứng ở cạnh cầu thang, rất giữ phép tắc.
Chị Ngô là hộ lý mà từ sau khi Lãnh Tử Tình xuất viện, Lôi Tuấn Vũ đặc biệt mời đến cho cô, chăm sóc cô từ sáng đến tối. Công ty khá bận, thư ký cũng không dứt ra được. Mà nghĩ đến việc đón cô về n