
ào biết nhìn sẽ phát hiện, quần áo và giày dép của cô đều thực tinh tế! Nhưng nếu đứng chung với đại chúng bình thường, xét về phong cách, hình thức, tuyệt đối sẽ không bao giờ chói mắt. Bởi vì cô không thích cảm giác bị người ta nhìn chăm chú.
Chiếc mũi xinh xắn, khuôn miệng đầy, mặt trái xoan, mắt hai mí vừa phải, cả người coi như thanh tú. Nếu gặp đúng lúc tâm trạng cô tốt, cười vui vẻ, khuôn mặt lập tức sẽ sáng lên vô cùng rạng rỡ. Hai chiếc má lúm đồng tiền rất sâu kia sẽ tinh nghịch hiện ra, khiến cho người ta không nhịn được muốn ấu yếm. Nhưng mà cơ hội để chúng xuất hiện cũng không nhiều. Bởi vì trong những tình huống thông thường, Lãnh Tử Tình đều cư xử rất điềm tĩnh, cho dù có cười cũng chỉ hơi mỉm cười, khóe miệng công thức hóa kéo ra hai bên, xem như cái mỉm cười lịch sự!
Phong cách áo tắm của cô cũng giống hệt như tính cách. Người hiểu biết về bơi lội nhất định sẽ phát hiện giá trị chiếc áo tắm của cô rất xa xỉ, thực sự là một chiếc áo giúp hỗ trợ kỹ năng bơi. Nhưng nếu là những kẻ chỉ nhìn đến khuôn mặt và dáng người, a! Chỉ sợ là liếc mắt nhìn qua một cái, thấy cô không có phụ trợ gì trước ngực, liền sẽ nhẹ nhàng lắc đầu! Điểm này cô lại không chút nào thấy bận tâm.
Hứng thú của cô là bơi lội! Hồ bơi của câu lạc bộ này rất tốt. Bể bơi được thiết kế giống hình lập phương, mỗi lần tới đây chơi đều khiến cho cô có cảm giác như đang tham gia thi đấu. Nếu không phải bản thân bỏ học giữa chừng, cô khả năng có thể còn bộc lộ tài năng ấy chứ! Còn nhớ rõ lần đó ở cuộc thi tranh giải sinh viên bơi lội toàn tỉnh, cô vậy mà đã đạt thành tích đứng vị trí thứ nhất đâu! Không biết vì sao, cứ mỗi lần nhìn thấy nước, cô lại có cảm giác rất hưng phấn. Giống như chính mình hóa thành một mỹ nhân ngư, hết sức thoải mái, vui vẻ.
“Hey! Tử Tình, hôm nay cậu đừng mải chú ý suốt đến cái hồ bơi kia nữa! Kiểu gì cũng phải tìm một người cùng chơi đi! So với các cô ấy, mình lại cảm thấy dáng người không quá khoa trương của cậu lại thuận mắt hơn!” Quách Oánh Tuyết cười nói.
“Ai ai ai? Tuyết Nhi, ý của cậu là gì? Dáng người của bọn mình rất khoa trương sao? Bọn mình đây là sức hấp dẫn nữ tính có được không?” Chu Nhân không chịu!
Tát Bối Nhi cũng lập tức lại cùng Chu Nhân đứng về một phía chiến hào: “Mình nói nhé Tuyết Nhi, cậu đừng có giả mù sa mưa để kích thích Tử Tình của chúng ta! Chúng ta đều là những người phụ nữ kiêu ngạo! Nếu cậu không phải vì người đàn ông của mình nên mới bảo thủ thế này, chỉ sợ là cũng không kém cỏi hơn so với bọn mình đi?!”
“Ha ha! Được rồi, biết các cậu có sức quyến rũ là được chứ gì? Đi thôi! A Hàng đang đợi chúng ta kìa! Tổ thứ hai mươi, ở bên kia!” Quách Oánh Tuyết giơ một ngón tay mảnh mai lên chỉ, mọi người liền thấy ở phía đối diện đã tụ tập một nhóm nam giới.
“A!” Tát Bối Nhi lần thứ hai hét lên tiếng thét chói tai! Bên đó có mấy anh chàng nhìn thật thuận mắt a!
“Ơ? Tuyết Nhi, vì sao các tổ khác đều có hai mươi người, chỉ riêng mỗi tổ của chúng ta là ít người vậy?” Chu Nhân tò mò hỏi. Như vậy có phải nghĩa là sự lựa chọn của các cô sẽ ít hơn rất nhiều hay không?!
“Cậu ngốc! Tuyết Nhi sao lại để cho chúng ta phải chịu thiệt được?! Cậu không thấy là toàn bộ những anh chàng đẹp trai nhất đều tập trung ở tổ chúng ta sao? Ôi trời! Cool, các cậu nhìn anh chàng đeo kính đứng bên kia kìa, cơ thể thật rắn chắc nha!” Tát Bối Nhi kích động nhảy nhót, hưng phấn đến độ chỉ thiếu mỗi chảy nước miếng!
Lãnh Tử Tình lắc đầu cười, cơ thể đàn ông cũng có thể có sức hấp dẫn như vậy sao? Sao mà cô lại không thấy có chút hứng thú nào chứ?! Lơ đãng liếc mắt một cái nhìn sang bên kia, cô không khỏi nheo mắt lại. Cái người đàn ông đeo kính kia khi cười như thế nào lại có điểm trông giống Tuấn Vũ? Nụ cười tà mị, châm chọc. Trong lòng kinh ngạc, dưới chân vừa trượt…
Chương 56: Ngày 4 tháng 1 – Ngã xuống nước
Người đàn ông đeo kính kia khi cười như thế nào lại có điểm trông giống Tuấn Vũ? Nụ cười tà mị, châm chọc. Trong lòng kinh ngạc, dưới chân vừa trượt… Lãnh Tử Tình trượt chân, người chới với bị nghiêng sang bên, vô tình đụng phải Tát Bối Nhi.
“Ai ui!” Cô gái kia không kịp phòng bị, bịch một tiếng, tư thế vô cùng xấu hổ ngã sấp xuống mặt đất, cả bộ ngực lẫn khuôn mặt gần như đập lên sàn nhà trơn bóng. Dây áo tắm buộc trên người cô vì bị giật mạnh mà tuột ra, ngay cả lớp vải bảo vệ cuối cùng cũng nhẹ nhàng rơi xuống. Tát Bối Nhi liền như vậy bị phơi trần thân trên, ngã úp đau đến mức không dám động đậy.
Sự việc vẫn chưa hết, bởi vì cô bị ngã sấp bất ngờ, chân dài trượt ra sau, lập tức khiến Chu Nhân bị vấp, Chu Nhân mất thăng bằng thét lên chói tai, liền ngã thẳng về phía hồ bơi!
Ôi trời! Cô ấy không biết bơi! Lãnh Tử Tình vội vươn tay ra, bắt được cánh tay của Chu Nhân, dùng lực kéo mạnh lại, thành công giữ được cô, nhưng bởi vì Chu Nhân giãy giụa điên cuồng, khiến cả người cô lại rơi thẳng vào hồ bơi.
Có điều những cảnh này tất cả chỉ diễn ra trong chớp mắt. Xung quanh nhất thời hỗn loạn. Tát Bối Nhi quỳ rạp trên mặt đất rên rỉ, Chu Nhân sợ tới mức thót tim, Lãnh Tử Tình thì ngã ở dưới nước…
Qu