
hể Chu Gia Trạch hơi cứng đờ: “Ừ… Anh đói bụng, chúng ta đi nấu cơm đi”
Nhâm Niệm nhìn anh, nhưng không động đậy: “Chẳng qua là đính hôn mà thôi cũng không phải kết hôn”
Anh nhíu mày, dường như không biết ý cô là gì
“Bây giờ anh đuổi theo vẫn còn kịp” Cô đã nghĩ thông suốt rồi, thật ra cho dù kết hôn thì như thế nào, kết hôn rồi còn có thể ly hôn, không có gì có thể ngăn cản hai người ở bên nhau… Nhưng ít ra, ván bài này, cô thắng rồi
“Em có ý gì?” Anh nhìn cô hồi lâu mới chậm rãi nói
Nhâm Niệm bò xuống từ trên giường, dùng thái độ nghiêm túc chưa từng có nhìn anh: “Còn không hiểu sao. Em cho anh đi tìm Thẩm Tâm Dịch, em tác thành cho 2 người, em đã suy nghĩ suốt một ngày cũng nghĩ thông suốt rồi. em không tin có thể thắng được tình yêu của 2 người, cũng không tin mình có thể thay thế vị trí của cô ấy trong lòng anh, thà cả 3 cùng đau khổ không bằng em rộng rãi một chút, tác thành cho 2 người…”
“Em có ý gì?” Sắc mặt Chu Gia Trạch âm trầm, anh cố gắng làm cho mình bình tĩnh trở lại: “Em đừng nói như vậy, trước đây là do anh khốn nạn nhưng anh có thể cam đoan với em…”
Nhâm Niệm lắc đầu: “Kỳ thật anh không cần giải thích… Ừm, mà anh cũng không cần cảm thấy áy náy với em, sở dĩ anh kiên định ở lại bên cạnh em như vậy là vì mất đi đứa bé phải không?. Anh không cần áy náy, một chút cũng vô dụng. Bởi vì lúc ấy là em cố ý ngã xuống…”
Cô nhìn sắc mặt Chu Gia Trạch càng ngày càng khó coi nhưng vẫn tiếp tục: “Lúc đó em nhìn thấy 2 người ở chung sao hòa hợp như vậy, em nghĩ muốn anh trả giá mới chút cho nên mới cố ý… Anh xem đi, em chính là một người phụ nữ như thế, giống như Thẩm Tâm Dịch miêu tả trước mặt anh, một người phụ nữ thủ đoạn và hư hỏng” Cô thật hết chỗ chê, cô không biết mình mang thai, thật sự không biết
Phải ngốc bao nhiêu mới dùng cách thức như vậy để tự hạ thấp mình như vậy
Chu Gia Trạch gắt gao trừng mắt nhìn cô: “Em gạt anh phải không?”
“Em hiếm khi thành thật một lần, anh vẫn nên nể mặt mà tin tưởng là tốt hơn. Trước đây em vì anh mà làm nhiều như thế, Thẩm Tâm Dịch vừa trở về là có thể xem những chuyện em từng làm như mây trôi nước chảy, em đương nhiên không cam lòng… Kỳ thật em còn làm rất nhiều chuyện anh không biết, ví dụ như ở trước mặt anh biểu hiện bị Thẩm Tâm Dịch tổn thương… Đều là giả, tất cả đều vì muốn anh thương hại em nhiều hơn mà thôi”
Cô nhìn ra được, vẻ mặt của anh càng ngày càng dữ tợn nhưng anh cố gắng khống chế được mình: “Vậy vì sao em lại nói với anh những thứ này…”
“Người xấu cũng có thể làm việc tốt một lần, lương tâm em đột nhiên trỗi dậy, cảm thấy phá hoại tình cảm 2 người yêu nhau như vậy thật là đáng tiếc” Cô nói xong, thế nhưng lại nở nụ cười: “Hơn nữa, của anh là của anh, không phải của anh thì không thuộc về anh…
Tay anh gắt gao nắm thành nắm đấm, nhưng trên mặt chỉ toàn là bi thương thất vọng: “Em nói những điều này, thật sự em muốn làm gì?”
“Còn chưa hiểu sao? Rõ ràng, dễ hiểu như vậy mà, em không cần anh… Là em không cần anh” Cô nói xong thì chuẩn bị rời đi, đây là chuyện dũng cảm nhất mà cô làm, thà đắm chìm trong mớ bòng bong này, không bằng tự mình thoát khỏi những rắc rối này, biết đâu sẽ viết được một hồi kết khác
Cô muốn đi, anh tiến lên một bước kéo cô lại, không chịu để cho cô rời đi. Tay anh nắm cổ tay cô dùng lực rất mạnh, giống như muốn bóp nát tay cô vậy
“Nhâm Niệm…” Anh nghiến răng nghiến lợi nói: “Anh là người em nói muốn thì muốn, nói đuổi thì đuổi sao?”
Anh vẫn gắt gao trừng mắt nhìn cô: “Chia tay trong vui vẻ sao?… Em được lắm, ban nãy em nói, em phá hỏng tình cảm của anh với bạn gái trước của anh? Vậy bỏ đi cho xong việc sao? Đây không phải quá có lợi cho em rồi sao?” Anh tức giận đến mức nói xằng nói bậy
Cô muốn thoát khỏi tay anh nhưng cô không giãy ra được
“Chu Gia Trạch, chia tay trong vui vẻ có được không, em biết tất cả đều là lỗi của em, giống như anh, cho tới bây giờ cũng không yêu em, cũng như em cho tới bây giờ cũng không yêu anh, nếu không phải vì anh giống người ấy như vậy…”
Toàn bộ thế giới dường như vì câu nói của cô mà hoàn toàn yên tĩnh trở lại
“Cùng ai?” Anh thả tay cô ra, ánh mắt dừng lại trên mặt cô
Cô tự biết mình nói lỡ lời nên trầm mặc không nói
Anh nhìn cô, chậm rãi nói ra cái tên: “Chu Gia Minh?”
Nước mắt anh đột nhiên rơi xuống. Cô làm tất cả nhưng chỉ có một câu này, có thể làm tổn thương đến anh. Sự tồn tạianh chỉ là một trò cười, tình yêu của cô dành cho anh, cô đối xử tốt với anh, tất cả đều vì một người đàn ông khác, đây hoàn toàn là một trò lừa bịp
Ngực của anh tựa hồ như một cái động lớn, gió lạnh ào ào thổi, anh bị thổi đến đau như vậy, nỗi đau như thế, rõ ràng anh biết mình sẽ không bao giờ phục hồi như cũ được nữa
“Xem tôi như đồ ngốc, có phải chơi đùa rất vui hay không? Em thắng, em hoàn toàn thắng rồi” Anh xoay người chạy đi, cánh cửa vang lên tiếng rầm một cái, đóng lại, giống như có vật gì đó hoàn toàn rơi xuống đất
Nhâm Niệm ngã trên mặt đất, nước mắt rơi xuống
Chu Gia Trạch chạy ra ngoài bằng tốc độ nhanh nhất ngồi vào trong xe của mình. Hiện tại anh mới hiểu được, những lời cô n