
Dao và Chu Gia Dực cũng ra hiệu bằng mắt cho đối phương, đều giả vờ như không biết cục diện bây giờ. Ở trong mắt bọn họ, còn tồn tại một chút hy vọng, hy vọng Nhâm Niệm không nhận ra Thẩm Tâm Dịch, hơn nữa nhiều năm trôi qua như vậy, Nhâm Niệm chưa hẳn nhớ được diện mạo của Thẩm Tâm Dịch
Bọn họ không biết, lúc Chu Gia Trạch nằm viện rồi xuất viện trở lại nhà trọ của anh mấy ngày, Nhâm Niệm đã chăm sóc cho anh, cô hết sức muốn biết người con gái làm cho anh nhất mực không quên là ai, cô từng nhìn thấy hình của cô ta trong máy tính của anh, hết lần này đến lần khác, chán nản, tự ti, thất vọng… Khi đó đủ loại cảm xúc vò thành một mớ hỗn độn làm cho cô không biết tâm trạng của mình sau khi xem những tấm ảnh ấy là như thế nào
Lúc này, hình ảnh trong tấm hình ấy đang hiện ra trong đầu cô, từng chút, từng chút một, ghi lại mối quan hệ của Chu Gia Trạch và Thẩm Tâm Dịch, mà cô ngồi ở trước máy tính hình như chỉ là một khán giả không quan trọng, không liên quan? Tại sao cô nhất định phải đóng nhân vật như thế? Cô đã buông tay trước, dự định rút khỏi cuộc sống của anh nhưng anh đã trêu chọc cô lần nữa. Dựa vào cái gì, sự tồn tại của cô lại không quan trọng?
Lúc anh khó khăn, cô ở bên cạnh, lúc anh không còn khó khăn, tình yêu chân chính của anh trở về thì cô phải đứng sang một bên?
Dựa vào cái gì chứ?
Khóe miệng của Nhâm Niệm nhẹ nhàng cong lên ý cười, trong lòng cảm xúc lại thiên biến vạn hóa, cô đi về phía Nghê Vân, tựa hồ như không biết tiết mục lúng túng đang trình diễn như thế nào, tất cả đều không liên quan đến cô
Bọn họ đều đánh giá biểu cảm của cô, thấy cô không có việc gì tựa hồ có chút an lòng. Chu Gia Dao nhỏ giọng gọi cô: “Tiểu Niệm, tại sao lại tới trễ như vậy?’
Nhâm Niệm ngồi xuống nói: “Kẹt xe một lát”
Nhâm Niệm nhìn ra được Chu Gia Dao đang tìm đề tài, bởi vì không muốn cô lúng túng, từ sau lần đó cùng nhau đi xem phim, những bài xích của cô ấy với cô cũng biến mất, thậm chí còn chủ động gọi điện hỏi thăm công việc hằng ngày của cô. Mặc dù không thể thân thiết giống như lúc trước nhưng bây giờ ở chung cũng không tệ
Cô và Chu Gia Dao hàn huyên vài câu, bà nội Chu với Chu Gia Trạch từ trên lầu đi xuống, lúc này Nhâm Niệm mới đứng lên, bà nội Chu nhìn thấy Nhâm Niệm lộ ra vẻ mặt vui mừng, bà vẫy tay bảo cô đi qua, Nhâm Niệm đi về phía bà. Khi cô đứng trước mặt bà thì bà ôm cô vào trong ngực
Trong lúc nhất thời, ánh mắt của mọi người bị động tác của bà nội Chu thu hút, có người ở bên kia nhỏ giọng nói: “Đó là ai? Tại sao trước đây chưa từng gặp qua”
Người được hỏi lắc đầu
Cũng có người đánh giá Nhâm Niệm vài lần, thử nói ra tên. Biết trong nhà Nhâm Niệm gặp chuyện không may thì chỉ hời hợt nói đến sự kiện đã làm thành phố An Xuyên khiếp sợ, nhất thời đầu của mọi người đều nhìn về phía Nhâm Niệm, trong ánh mắt thêm mấy phần thương hại
Thẩm Tâm Dịch nghe bọn họ bàn tán mà hơi chau mày, quay đầu thì nhìn thấy Chu Gia Trạch đứng ở phía sau bà nội Chu. Không khỏi cũng đứng lên, cô vừa mới chuẩn bị đi qua thì nhìn thấy Nhâm Niệm rời khỏi vòng ôm của bà nội Chu, nói 1 2 câu gì đó, sau đó đến bên cạnh Chu Gia Trạch nắm lấy cánh tay của anh
Thẩm Tâm Dịch cả kinh, ánh mắt rơi vào trên tay Nhâm Niệm đang nắm tay Chu Gia Trạch, cô đợi vài giây, trong mắt đầy ắp thất vọng. Anh thế nhưng không đẩy tay cô ta ra, vậy mà không có. Cô cố gắng thu hồi tầm mắt của mình, ngực lại cảm thấy đau đớn, nhưng cô là Thẩm Tâm Dịch sẽ không dễ dàng bị đánh ngã như vậy. Chỉ là khó tránh nghĩ đến ngày xưa, ở trong sân trường năm đó, cho dù cô gái khác có thổ lộ với anh nhưng anh nhất định sẽ tìm cách từ chối, khi người khác muốn thân mật với anh thì anh lúc nào cũng nhíu mày nói: “Cảm ơn bạn đã yêu quý tôi, chỉ có điều bạn gái tôi là bình dấm chua, bạn cũng không muốn sau khi tôi trở về sẽ bị giày vò đến không ra dạng người nữa chứ?”
Đám bạn của anh đều nói, cô rất lợi hại, quản lý Chu Gia Trạch được thành như thế, thậm chí có học sinh nữ còn hỏi cô rốt cuộc là có thủ đoạn gì, cô mà có phương pháp gì, chẳng qua chỉ là nũng nịu mà thôi
Bây giờ thì sao? Cho dù mình ở trước mặt anh, anh cũng dễ dàng tha thứ cho người con gái khác níu tay anh, Không phải không khó chịu nhưng rất nhanh cô đã đều chỉnh lại cảm xúc của bản thân mình. Sở dĩ anh ở bên người con gái khác là vì cho rằng cô không cần anh, có lẽ lúc trước anh rất tức giận cô cho nên mới ở bên người con gái khác
Nhưng tất cả mọi chuyện đều xảy ra lúc không có cô, cô có thể không so đo gì hết, nhưng bây giờ cô đã trở về muốn giành lại những thứ thuộc về mình
Cô lại quay đầu lần nữa, khi chống lại Chu Gia Trạch và Nhâm Niệm, ánh mắt rất kiên định, không bị cảnh tượng trước mắt làm cho tổn thương. Thậm chí cô nghĩ, qua vài ngày cô có thể bày tỏ lòng biết ơn với Nhâm Niệm, cảm ơn cô trong khoảng thời gian mình không có mặt đã chăm sóc Chu Gia Trạch, chẳng qua là bây giờ không cần cô chăm sóc nữa rồi. Trước đó, Mạc Vĩnh Diễm đã từng cảnh cáo cô phải cẩn thận với Nhâm Niệm, không phải Thẩm Tâm Dịch không để ở trong lòng, chỉ là cho rằng chuyện tình cảm vốn không giống nh