
au này gặp lại”.
Quay người đi, cô xách túi lớn, túi nhỏ, loạng choạng đi về phía khu ký túc xá nữ sinh.
Tăng Tử Ngạo cười, hét với theo bóng cô:”Tang Du, thực ra chúng ta chỉ cần đợi thêm mười phút là không cần phải trèo tường nữa, sáu rưỡi trường mở cổng rồi”.
Khi Tang Du hung hăng quay lại, thì Tăng Tử Ngạo đáng ghét kia đã chạy xa rồi.
Đến dưới lầu, cửa ký túc đã mở, chí ít không cần leo ống nước để lên lầu năm nữa. Tang Du ngẩng lên nhìn, lầu năm, cô phải xách cả đống đồ này để trèo lên những năm tầng lầu ư?
Lấy di động ra, cô đánh thức ba cô nàng vẫn đang say ngủ dậy, ra lệnh cho họ xuống giúp co chuyển đồ lên.
Lo lắng cả đêm, Sơ Sơ nhận điện thoại, vừa nghe giọng của Tang Du đã rất kích động, đánh thức Tư Tư và Sa Sa dậy rồi lao xuống lầu. Nhưng ba cô nàng nhìn quanh mãi cũng không thấy Tang Du đâu, mà chỉ thấy một cô gái mặc áo khoác xanh nhạt, tóc dài đến tận eo đang gục đầu ngồi trên đống đồ đạc.
“Này, cậu chắc chắn Tiểu Du đang đứng dưới này chứ?”, Tư Tư đẩy Sơ Sơ.
“Trăm phần trăm”, Sơ Sơ gật đầu.
“Thôi, gọi thử xem sao’, Sa Sa gọi toáng lên, “Tiểu Du, Tiểu Du ”.
“… Đây này”, Tang Du mệt mỏi giơ một tay lên.
“Tiểu Du!”, ba người ngạc nhiên kêu lên.
“Tóc của cậu? Quần áo của cậu? Giày của cậu?”.
“Đồ quỷ, tối qua có phải cậu đã gặp chú Jesu rồi?”
“Đêm qua cậu chế ở nơi nào hả?”
“Khai mau, tối qua cậu ra ngoài làm trò gì với tên nào?”
“Cậu có biết đêm qua kiểm tra phòng không?“
Ba con quạ trước mặt ồn áo quá, cô buồn ngủ rũ rượi, cô muốn lên giường ngủ. Đứng phắt dậy, Tang Du gạt hết ba gương mặt đang chụm lại gần, nheo nheo mắt rồi đi và khu nhà với dáng đi ưỡn ẹo của một con rắn.
Không biết ngủ bao lâu rồi, lúc Tang Du mở mắt ra thì đã hơn sáu giờ tối, cô ngủ gần mười hai tiếng đồng hồ.
“A, rơi gối rồi, cổ đau quá đi mất.” Tang Du xoay xoay cổ, xuống giường, chuẩn bị đánh răng rửa mặt, nhưng lại thấy Tư Tư, Sa Sa và Sơ Sơ đang sa sầm mặt ngồi bên cạnh bàn, gương mặt ba người cứ như bị ai đánh vậy, cô không nén được cười, “Ha, ba cậu kỳ quặc quá, thì ra còn có người xui xẻo hơn tớ, cùng lúc bị đập trong đêm Bình An, o sưng mắt thì cũng sưng mặt”.
“Tang Du…” ba người lập tức bổ nhào đến Tang Du như sói vồ mồi, kết quả là lại bị đạp văng ra trở lại.
Sau đó, cuối cùng Tang Du cũng sắp xếp lại mọi chuyện, vì sang nay ba người xuống dưới đón cô, làm phiền cô đang ngủ nên mới bị cô đánh ra nông nổi đó, dẫn đến việc hôm nay là lễ Noel mà cũng không thể nào ra ngoài “làm trò gì đó” với bạn trai được.
Đáng đời, ai bảo vô nhân tính.
Tang Du nhìn ba cô bạn khuất phục dưới “uy vũ” của mình, ném cho họ mỹ phẩm mà hôm qua cô đã mua tặng,xem như bù đắp cho sự tiếc nuối của ba cô vì không thể ra ngoài chơi hôm nay.
Khi ba cô nàng biết được vì mấy câu nói của Thẩm Tiên Phi mà Tang Du suốt đêm không ngủ để đi nối tóc, ai cũng đơ đẫn đứng nhìn cô, sững sờ đến nỗi mãi không nói được gì.
Một lúc sau, Sơ Sơ ngồi xuống trước mặt Tang Du, e dè hỏi:”Tiểu Du, có phải cậu đã thích Thẩm Tiên Phi thật không?’.
“Hử?” Tang Du nghi ngờ nhìn Sơ Sơ, tại sao cô bạn lại đột ngột tỏ ra nghiêm túc như thế.
“Tiểu Du, không phải các chị em đây nói xấu cậu, nhưng nếu không phải bị quỷ ám thì cậu thích anh ấy thật rồi”, Tư Tư lấy một cái gối ôm hình mèo Hello Kitty đập vào đầu Tang Du.
“Ban đầu tớ chỉ nghĩ là cậu giống những đứa con gái khác, chỉ thích mới lạ. Nhưng chuyện này đã qua lâu rồi mà hứng thú với anh ấy của cậu không những không giảm mà cả đêm không ngủ, sửa soạn bản thân đến nỗi trở thành một người khác vậy.chẳng lẽ không phải là thích anh ấy thật rồi sao?”, Sơ Sơ nói.
“Tiểu Du, sao cậu đần mặt ra thế? Nói câu gì đi, có phải cậu thích anh ấy thật không?”, Sa Sa cuống lên.
Trong tích tắc đầu óc cô như đông đạc lại, Tang Du cứng người bất động. Sao cô có thể thích cái tên đáng ghét đó chứ, sỡ dĩ cô làm thế là vì muốn trả thù thôi, làm sao thích anh ta được, thích anh ta đúng là bị quỷ ám thật!
Nhưng không hiểu vì sao mà gò má cô mỗi lúc một nóng lên giống như có ngọn lửa đang thiêu đốt. Cô nghĩ chắc chắn mình đã bị ba cô nàng kia làm cho cuống lên rồi, vì không thể nói với họ rằng cô muốn trả thù nên mới làm thế được.
“Trời ơi, Tiểu Du, cậu thích Thẩm Tiên Phi kia thật á, xem mặt cậu đỏ như đít khỉ kìa, mất mặt chết đi được”, Tư Tư lấy đầu meo úp lên mặt Tang Du.
“Toi cậu rồi, hết thuốc chữa rồi, gia nhập nhóm mê trai đi”, Sa Sa hùa theo.
Sơ Sơ kéo đầu mèo ra, thở dài:”Thích thì thích, nhưng cậu phải chuẩn bị tâm lý đó, từ khi anh ấy vào đây học cho đến hiện nay thì chưa có nữ sinh nào thành công cả. Cậu có thể bức anh ấy phải ra ngoài ở, cũng xem như một dạng ‘’thành công” rồi.
Lễ Giáng Sinh điên cuồng qua chưa mấy ngày đã tới Tết dương, Tết dương trôi qua xong lại đến kỳ thi cuối kỳ, vô tình, không khí trong trường không còn thoải mái tự do như lúc vào học, mọi người đều ngoan ngoãn vùi đầu gặm sách, chuẩn bị thời khắc lao đến “nơi thụ hình”.
Mỗi buổi trưa, Thẩm Tiên Phi vẫn lấy xong cơm rồi về phòng ăn, vì thời tiết lạnh nên mỗi lần về đến nơi, cơm canh đã nguôi lạnh cả, anh đành lấy nước nó