Không thể quên em (Yulsic)

Không thể quên em (Yulsic)

Tác giả: Hoa Thanh Thần

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 3213943

Bình chọn: 8.00/10/1394 lượt.

ầy thực lực sẽ đánh bại đối thủ khác như thế nào”.

“Tôi cũng thế, nếu Tang thị chúng tôi trúng thầu, cho dù tôi có bị xe của Thẩm Tiên sinh đâm thêm lần nữa, thì tiệc hợp tác tôi đó tôi cũng nhất định tham gia”.

Hai người cười với nhau, những cảm xúc che dấu sau nụ cười ấy thì chỉ chính họ hiểu.

Lúc đó, phục vụ mang thức ăn đến, giải cứu không khí kỳ lạ giữa họ.

Hậm hực cắt miếng beefsteak trước mặt, Tang Du tưởng tượng miếng thịt bò đó là Thẩm Tiên Phi, cứ cắt từng nhát, từng nhát rất mạnh mẽ. Tuy cô luôn cúi xuống ra vẻ “đối phó” với miếng thịt trước mặt mình, nhưng cô cứ có cảm giác rằng, ánh mắt Thẩm Tiên Phi thường xuyên nhìn về phía mình.

Cô vờ như không quan tâm, ai ngờ khóe mắt lại liếc thấy anh đặt dao nĩa trong tay xuống, nhìn cô ăn với vẻ thích thú.

Đáng ghét! Rốt cuộc anh muốn làm gì? Tóm lại là có dụng ý gì?

Hại cô căng thẳng chỉ dám ăn từng miếng nhỏ, dưới ánh mắt chăm chú đầy “quan tâm” của anh, trái tim cô đập mỗi lùc một nhanh mà không kiềm chế nổi, thậm chí cô còn định đưa tay lên sờ trên mặt xem có dính vết gì không.

Thẩm Tiên Phi thích thú nhìn cô gái trước mặt, dường như từ sau khi beefsteak được dọn lên bàn, cô luôn giữ im lặng đến bây giờ, cứ đấu tranh vật lộn mãi cới miếng thịt bò, đồng thời khi ăn cũng rất dè dặt, cô như vậy hoàn toàn khác hẳn khí thế “cô gái mạnh mẽ” ban nãy, hình thành một sự so sánh đối lập nhau, khiến anh không nhịn được cười:”Tổng giám đốc Tang, món beefsteak có thù oán với cô à? Hay tổng giám đốc Tang không thích ăn beefsteak?”.

Mặt Tang Du bỗng nóng rực lên, đối diện với vẻ thích thú của Tư Tư, cô chỉ có thể chọn cách tiếp tục động tác đang làm.

“Thấy cô cố gắng đấu tranh với beefsteak như thế, hay là tôi đổi với cô nhé, có thể beefsteak gà sẽ ổn hơn”.

Thẩm Tiên Phi đưa ra ý kiến đổi hai phần thịt với nhau.

“Tại sao tôi phải ăn beefsteak gà đầy nước bọt của anh’, không nghĩ ngợi gì, Tang Du buộc miệng.

Cô thực sự rất ghét, tại sao lại đề nghị đổi hai phần thịt với nhau, hại cô lại nhớ đến những món ăn trước kia mình ghét, anh đều giúp cô ăn hết.

Sững người, Thẩm Tiên Phi ngượng ngùng:”Phần gà này tôi chưa đụng đến, chỉ cắt nó rồi thôi, cô có thể ăn ngay’.

Liếc nhìn món gà đã được cắt xong, trong lòng Tang Du như có thứ gì đó chẹn cứng. Cô thà như ban nãy đấu khẩu, tranh cãi với anh chư không muốn rơi vào không khí kỳ lạ như thế này.

Mấy tháng trước, lúc cô biết anh trở về, trái tim cô không thể nào bình yên, dường như đang chờ đợi gì đó, nhưng cũng như đang mâu thuẫn gì đó.

Đúng lúc cô định hút điếu thuốc để giải tỏa sự buồn bực trong lòng thì tiếng chuông di động quen thuộc đã reo vang, cô liếc nhìn màn hình hiển thị, Viên Nhuận Chi gọi đến, đúng là một cuộc điện thoại giải cứu kịp thời.

Nghe điện thoại, giọng trong trẻo của Viên Nhuận Chi vang lên:”Tổng giám đốc Tang, có hai chuyện gấp cần báo cáo. Thứ nhất, bên chuỗi cửa hàng nội thất, khách hàng và phía cửa hàng đã xảy ra tranh chấp, bây giờ đã đánh nhau to rồi, phó tổng Vu không có ở đây, bên đó lại không xử lý kịp thời nên rất náo loạn”.

“Chị biết cô ta đi đâu rồi, em bảo trưởng phòng dưới quyền cô ta cố mà kiểm soát tình hình, không làm được thì cút về nhà ăn không khí đi. Chị sẽ về xử lý ngay”, Tang Du cau mày nhỉn Thẩm Tiên Phi. Lúc nãy anh nói Vu Giai đến Hoàng Đình tìm anh, kết quả là vừa bỏ đi đã xảy ra chuyện này.

“Vâng, chuyện thứ hai là tổng giám đốc Tăng của MK hẹn chị để bàn kỹ việc quảng cáo mua sắm ngoài trời, nhưng thời gian là bảy giờ tối nay”, Viên Nhuận Chi lại bổ sung một câu, “Tâm trạng của anh ấy hình như không tốt lắm”.

“Tâm trạng không tốt?”. Đó cũng xem là chuyện gấp à? Cái tên Tăng Tử Ngạo này, chẳng phải vừa cưới hay sao? Không ở nhà với vợ đi, tại sao đột nhiên hẹn cô bảy giờ tối nay gặp? Quãng thời gian trước bất ngờ kết hôn, đối tượng lại là cô em gái Tăng Tử Kiều của anh ta, về sau cô mới biết cô em gái ấy vốn là do cha mẹ anh nhận nuôi, bây giờ lại viện lý do “bàn chuyện hợp tác quảng cáo” để rủ cô “làm trò”.

“Bà chị à, em nào có biết học trưởng Tăng đang buồn bực chuyện gì? Nếu anh ấy cãi nhau với Tiểu Kiều, em hải đến làm người hòa giải, thực ra Tiểu Kiều rất khép kín, đến giờ em vẫn không hiểu tai sao Tiểu Kiều lại đồng ý lấy anh ấy nữa”, đầu dây bên kia Viên Nhuận Chi càng nói càng hăng, người bạn thân thiết kết hôn, mà cũng không báo cô biết, “Chị à, chị giúp em với, nghe nói chị và học trưởng Tăng tình cảm rất tốt, nhất định sẽ xử được anh ấy.”

“Ừ, em giúp chị sắp xếp, chị sẽ về ngay,” Cúp máy rồi, Tang Du tiện tay đặt điện thoại lên bàn, khóe môi bất giác thấp thoáng nụ cười.

Đã đợi hai năm, cuối cùng cô đã đợi được cơ hội này, cô phải báo đáp người phụ nữ chết tiệt kia thế nào đây.

Thẩm Tiên Phi nhướn mày hỏi:”Có việc gấp à?”

“Vâng”. Ngước lên, cô nhìn thấy Thẩm Tiên Phi đang nhìn cô không chớp mắt.

”Cứ ăn hết đã rồi hẵng đi, cô chưa ăn được bao nhiêu mà”, Thẩm Tiên Phi không nén được quan tâm nói.

“Cảm ơn, không cần đâu”, Tang Du xách túi, vội vã đứng lên. Giờ phút này cô chỉ muốn rời khỏi nơi đây thật nhanh, cách xa tầm nhìn của người đ


Duck hunt