Old school Swatch Watches
Kỷ nguyên xem mắt

Kỷ nguyên xem mắt

Tác giả: Trương Đỉnh Đỉnh

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 326681

Bình chọn: 7.00/10/668 lượt.

y anh buồn nôn chết đi được! Em cảm thấy anh buồn nôn chết đi được! Em cảm thấy anh buồn nôn chết đi được được được được được được!

Thời gian tiếp theo đó, những việc tôi làm, thành thật mà nói, thật sự là có chút không đạo đức gì cho lắm, không phải là đối với Lưu Thụy Căn, mà là đối với những cô gái kia. Tôi tìm rồi lôi tất tần tật những trường hợp khó giải quyết ở trung tâm môi giới hôn nhân của chúng tôi ra để đó.

Những trường hợp khó giải quyết này phân ra làm hai loại, một loại là điều kiện thật sự không được tốt cho lắm, hoặc là gia đình cực kỳ khó khăn, hoặc là ngoại hình có chút gì đó không khoa trương cho lắm; còn loại kia, thì luôn tự đề ình quá. Theo như nhận định của tôi, kiểu người thứ hai càng khó tìm hơn kiểu người thứ nhất, hơn nữa, qua lại lâu dài với nhau sẽ thật sự làm ình cảm thấy khó chịu.

Ví dụ cái cô tên là Dương Tuyết ấy, cô gái này điều kiện cơ bản thì cũng được, giáo viên thể dục tiểu học, ông bố ngày xưa là nhân viên kinh doanh của một nhà máy lớn ở thành phố chúng tôi, mặc dù nhà máy lớn này đã giải thể từ lâu rồi, nhưng mà nhà máy đó vào những năm đó rất đình đám, mà bố cô ta lúc ấy cũng đã kiếm được một ít tiền, khi thành phố này chưa phát triển đã mua được hai căn biệt thự nhỏ ở khu biệt thự, một căn để ở, một căn thì cho cô con gái của mình.

Có bao nhiêu tiền tôi không rõ lắm, nhưng mà chỉ hai căn biệt thự này thôi cũng đã phải đến mấy trăm vạn rồi. Cho nên cô gái này thật sự là cần gì có nấy, cần công việc có công việc, cần nhà cửa có nhà cửa, nhưng mà… dáng vẻ bên ngoài của cô gái này thì thật sự là rất bình thường.

Dáng người gần giống như tôi trước đây, còn khỏe mạnh hơn tôi trước đây nữa, hơn nữa không biết có phải vì lý do dạy thể dục không, mở miệng ra là chửi thề, đúng thế đúng thế đúng thế, tôi cũng biết chửi thề vậy, nhưng trong những tình huống bình thường, tôi chỉ âm thầm gào thét trong lòng mà thôi, còn cô gái này, nói ra thật luôn. Mở miệng ra là “mẹ kiếp” này, ngậm miệng lại là “bà mày” này. Đương nhiên, cái này chẳng là cái gì cả, có mấy cậu thanh niên ham điều kiện của cô ấy, sau này đều lần lượt nói với tôi: “Thật sự rất nghi ngờ, cô ấy không biết có phải con gái không nữa, ngang nhiên ngoáy mũi trước mặt tôi.”

Lần đầu tiên tôi nghe thấy cũng chẳng biết nói làm sao, tôi cho rằng tôi đã đủ mạnh mẽ, đủ trình độ không chú ý đến bề ngoài, ai mà ngờ còn có thêm một người như thế nữa! Bạn thử nói xem bạn chửi thề còn có thể nói bạn thẳng tính, còn cái việc ngoáy mũi… cũng thoải mái quá mức cho phép thì phải.

Sau đó cô gái này nói với tôi, là cô ấy cố ý làm như thế: “Tôi biết mấy người đó muốn gì mà, chẳng phải là chỉ ham nhà, ham tiền của tôi thôi ư? Tôi có tiền có nhà có tất cả thì cũng chỉ là của mình tôi thôi, là của ba tôi thôi, họ muốn có, thì ít nhất họ cũng có chút gì đó đã chứ. Hơ, anh ta là nhân viên văn phòng lương tháng ba bốn ngàn, cả đời này còn khó mà mua được một căn hộ ở thành phố này, bây giờ nói là kết hôn với tôi rồi ở biệt thự, làm gì có chuyện dễ ăn như thế? Tôi có biệt thự, anh ta cũng phải có chứ, không có biệt thự thì cũng phải có tiền, không có tiền thì cũng phải có lòng tự trọng một chút, cái gì cũng chẳng có, thì phải thể hiện cái thái độ ân cần ra với tôi chứ. Tôi ngoáy mũi thì đã sao nào? Cho dù tôi có phun nước miếng lên mặt anh ta, anh ta cũng phải đón nhận lấy, biệt thự mấy trăm vạn mà lường gạt tôi bằng dăm ba câu ngon ngọt kia thôi mà dọn vào ở đấy được ư? Chê bai tôi hả? Sao không tự tè ra một bãi mà soi lại bản thân mình xem sao nhỉ?”.

Những lời nói đó thực sự quá mạnh mẽ, tôi nghe xong cũng đành phải câm nín luôn. Cô Dương đó nói có lý không? Nếu như dựa vào lương tâm thì nói rằng có, nhưng mà cũng quá là chua cay. Bởi vì theo như quan điểm của chị Vu, khi tính cách, ngoại hình không cộng thêm điểm cho bạn, gia thế tốt thực ra là một điều kiện để được cộng thêm điểm. Người khác đến với bạn chỉ vì gia thế, bản thân việc này không sai, quan trọng là anh ta làm như thế nào? Nâng niu chiều chuộng bạn một chút, đây là điều đương nhiên, nhưng mà người ta đến đây để tìm vợ, chứ không đến tìm bà hoàng. Thật sự người mà có thể cúi lưng xuống làm nô lệ, miễn là có chút chí khí e rằng cũng khó tìm, mà loại người có thể làm được việc đó, trong một trăm người thì có đến chín mươi chín người là không có nhân cách rồi. Nếu thật sự tìm người như thế, anh ta có được gì từ bạn thì còn tốt một chút, không kiếm chác được gì, hãy cứ ngồi đó mà chờ anh ta xử lý bạn. Mà kiểu đàn ông đó, dễ gì mà bị các cô gái bình thường chỉnh đốn cơ chứ?

Khi chị Vu nói những lời này tôi vừa mới vào trung tâm môi giới hôn nhân làm không lâu, trong thâm tâm tôi còn ôm mộng tưởng về một tình yêu – đương nhiên, tôi cũng cứ ôm mãi trong lòng, chỉ là lúc đó tôi suy nghĩ quá đơn thuần về hôn nhân, tình yêu, cho nên tôi vẫn đưa ra một nghi vấn: “Tình yêu chân chính chẳng nhẽ không nên thuần túy ư? Chẳng nhẽ không nên vì một điều kiện bên ngoài nào đó, mà đơn thuần thích người này thôi sao?”.

Lúc đó chị Vu và dì Vương đều cười phá lên, dì Vương nói: “Làm gì có chu