Old school Swatch Watches
Làm sủng phi như thế nào

Làm sủng phi như thế nào

Tác giả: Nhu Mễ Hôi Hôi

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 324495

Bình chọn: 8.5.00/10/449 lượt.

ng cần Lữ má má chiếu cố, Hoàng thượng lại lập tức nói, “Trẫm hôm nay không có vào phòng sinh, các nhưng có nhớ kỹ chưa?”

Ám chỉ rõ ràng như vậy ai dám không đáp ứng? Huống hồ đỡ đẻ cho A Uyển rồi hầu hạ tiểu hoàng tử cùng tiểu công chúa đều là lão nhân của Chiêu Dương cung mà, tất nhiên là đều hướng về chủ tử rồi.

“Chiếu cố chủ tử các ngươi thật tốt! Nếu chủ tử tỉnh lại thì phái người thông báo với trẫm ngay.” Sau khi phân phó, Tề Diễn Chi mới rời phòng sinh, Lý Đắc Nhàn và Lý Phúc Mãn ở bên ngoài đều muốn khóc, bất quá lúc này vẫn còn chuyện quan trọng hơn cần làm.

Lưu thái y cũng mấy người thường ngày bắt mạch cho A Uyển cũng lập tức quỳ xuống, Hoàng thượng cười lạnh một tiếng, “Cứ quỳ ở bên ngoài đi, đừng quấy rầy hoàng tử công chúa của trẫm.”

Mấy người Lưu thái y cũng không dám nhiều lời, khom người thối lui đến bên ngoài Chiêu Dương cung quỳ tiếp, tuy thai này của Uyển phi nương nương nhìn như song thai, nhưng mạch tượng thật sự quá cạn, huống hồ bụng của Uyển phi nương nương so với người mang song thai lại nhỏ hơn, chuyện này không nắm rõ, bọn họ nào dám nói lung tung?

Tuy là Hoàng thượng không phân phó, nhưng để lập công chuộc tội, ám vệ đã đem chuyện của Hà quý tần điều tra trước sau, ám vệ này cũng không làm uổng bạc nuôi, muốn người nào đó cung khai cũng là chuyện dễ dàng, Hà quý tần sống chết ầm ĩ muốn gặp Hoàng thượng, nói là biết được bí mật của Uyển phi nương nương muốn bẩm báo với Hoàng thượng.

Sự tình liên quan đến Uyển phi nương nương, ám vệ cũng không dám làm chủ, chỉ có thể bẩm báo đợi Hoàng thượng quyết định, mà Hoàng thượng cũng không thèm để ý chút nào, mặc kệ cái bí mật mà Hà quý tần nói, đầu tiên, Hà quý tàn này không đáng để tin tưởng, để tiến cung mà giải trừ hôn ước với thanh mai trúc mã, sau khi vào cung thì lợi dụng hài tử để tấn vị, chuyện ngày hôm nay chỉ làm cho Hoàng thượng càng hận không sớm giết chết nàng, để cho nàng đụng vào A Uyển.

Bất quá long phượng thai vừa sinh ra, Hoàng thượng cũng không muốn thấy máu, chỉ coi là vì hài tử mà tích phúc, liền bảo ám vệ nhốt Hà quý tần vào thiên lao, chờ xử lý.

Nữ nhân sinh con vốn là thời điểm mấu chốt, lần này A Uyển sinh con càng làm cho mọi người trong hậu cung liên tục thám thính tin tức, vốn nghe được Uyển phi nương nương sinh ra tiểu hoàng tử, trong lòng mọi người cũng ảm đạm, không lâu sau thì nghe được trong bụng A Uyển là song thai, kế đến thì là khó sinh, trong lòng mọi người thoáng cái vui đến tận trời, phảng phất như thấy được mong muốn đã thành.

Bất quá tin tức cuối cùng truyền đến lại là Uyển phi nương nương bình an sinh hạ long phượng thai, lòng của mọi người như ngã vào đáy cốc, A Uyển cũng không biết chính mình sinh con lại có thể làm cho tâm tình các phi tần như ngồi tàu lượn siêu tốc. Chúng phi tần vừa đố kỵ vừa hận, Uyển phi nương nương vận khí quá tốt! Thoáng cái đã nam nữ song toàn thực sự làm cho lòng người khác có nhiều tư vị, coi như là ngày sau không còn được Hoàng thượng sủng ái, A Uyển ở trong hậu cung này, địa vị cũng khó mà lung lay được.

Có người buồn tất nhiên là sẽ có người vui, thái hậu nương nương chính là nằm trong số ít ỏi người ở trong cung vui mừng, được tin Uyển phi bình an sinh hạ long phượng thai tượng trưng cho điềm lành, mà hài tử còn rất khỏe mạnh, thái hậu nương nương không quan tâm đến thắt lưng đang đau, vội vàng dâng cho Phật tổ một nén nhang, sau đó lại thật vui vẻ bảo Kim má má đến khố phòng, bắt đầu chon lễ vật đưa đến tặng cho tiểu tôn tử cùng tiểu tôn nữ.

Dù sao trong hoàng thất, long phượng thai cũng rất ít khi xuất hiện, lại khó có được một đôi khỏe mạnh, mặc dù thái hậu chưa gặp, nhưng trong lòng đã xem như châu báu bảo bổi mà che chở.

A Uyển cực độ mệt mỏi ngủ mê man gần hai ngày thì tỉnh lại, lúc tỉnh lại, A Uyển phát hiện mình đang ở trong nội điện Chiêu Dương cung, thấy chủ tử tỉnh lại, Thanh Sam nhanh nhẹn bưng một chén nước ấm đến cho A Uyển uống thấm giọng.

A Uyển còn chưa uống nước xong, Hoàng thượng đã vào trong điện, phía sau còn có Lý Đắc Nhàn, Lữ má má cùng hai phụ nhân ôm tã lót, thấy A Uyển tỉnh lại coi như có tinh thần, vui vẻ ra mặt bảo hai nguwoif ôm con đến cho A Uyển xem.

Chỉ là A Uyển vừa nhìn thấy, nước mắt đã dâng lên, Tề Diễn Chi cho rằng A Uyển thật hạnh phục, liền cười trêu nói, “Khóc cái gì, thấy hài tử thì kích động như vậy?”

Nhưng A Uyển lắc đầu, ôm tiểu công chúa trong lòng, hai mắt đẫm lệ mông lung, “Hoàng thượng, cục cưng không giống chúng ta, còn có chút xấu nữa làm sao bây giờ.” Hoàng thượng anh tuấn tiêu sái, mình xinh đẹp khả ái, mà cục cưng đến lông mi cũng không có, hơn nữa còn nho nhỏ co rúc trong tả lót, thoạt nhìn chọc cho người yêu thương.

Hoàng thượng nghe xong lại không vui, Hoàng thượng thì nhìn thế nào cũng thấy hai tiểu bảo bảo đáng yêu, thấy thế nào bé trai cũng oai hùng bé gái thì xinh đẹp, đâu nghĩ đến mẹ ruột của bọn nhóc lại ghét bỏ chứ, bất quá nhìn A Uyển ngoài miệng chê cục cưng xấu, trong tay lại ôm chăc không buông, thì biết được A Uyển nói thế nhưng trong lòng thì ngược lại.

Lữ má má nhanh nhẹn lên tiến