
hôm nay tỷ muội chúng ta có dịp được gặp nhau ở cùng một nơi, tuy là sinh nhật của bổn cung, nhưng các muội cũng đừng câu nệ, uống hết ly này, ngày sau các muội có thể hầu hạ cho hoàng thượng thật tốt thì bổn cung đã an tâm rồi.”
Mọi người tất nhiên là nghe theo nương nương phân phó, uống hết một ly rượu ngon, A Uyển chép miệng, vẫn là rượu quí của hoàng thượng uống ngon nhất, có lẽ rượu mơ không có ngay, lần tới gặp hoàng thượng nhất định phải xin hoàng thượng một ít mới được.
A Uyển nghĩ ngợi tới đây, cung nhân đã truyền to :”hoàng thượng giá lâm.”
Đúng là nhắc Tào Tháo Tào Tháo tới, đang muốn hoàng thượng xuất hiện hoàng thượng liền xuất hiện, đây không phải là điều các phi tần đang mong mỏi sao
Chương 27: Sinh Nhật Hoàng Hậu (2)
Tề Diễn vừa bước vào Hải Đường uyển đã thấy các phi tần đều nửa quỳ người hành lễ với mình, liền nói :”Hôm nay là ngày vui của hoàng hậu, các ngươi không nên câu nệ, đứng lên đi .”
Sau khi chúng phi tần ngồi vào chỗ, hoàng hậu liền cười nghênh đón Hoàng thượng đi đến vị trí ngồi cao nhất :”Hoàng thượng không phải đang bận việc quốc sự sao? Không cần phải đến dự sinh nhật của thần thiếp, lỡ làm trễ nải việc chính sự lại không tốt.”
Hoàng thượng đối với hoàng hậu luôn đưa ra vẻ hiền lành cũng đã miễn dịch, khoát tay :”không sao, sinh nhật của hoàng hậu dù thế nào trẫm cũng phải đến chứ.”
Nhìn khuôn mặt hoàng hậu rõ ràng đang vui mừng sáng rực đến mức sắp nhăn thành đóa hoa cúc, ngoài miệng lại cứ ra vẻ áy náy, trong lòng Hoàng thượng cuối cùng cũng có chút không nhịn được. Nếu không phải vì đại sự của trẫm chưa thành, việc gì phải nuông chiều các ngươi? Tới đây dự yến hội này còn không bằng việc cưỡi ngựa đâu!
Hoàng hậu làm sao biết được suy nghĩ trong lòng hoàng thượng, rốt cuộc cũng vì lời nói của Hoàng thượng mà vui vẻ, nụ cười trên mặt cũng rạng rỡ hơn trước, độ cong nơi khóe miệng lại càng sâu.
” Thần thiếp đa tạ hoàng thượng, Hoàng thượng tới đây cũng đã nhọc lòng rồi, thiếp đã chuẩn bị rất nhiều tiết mục, Hoàng thượng nhất định phải thưởng thức thật tốt mới được.”
Hoàng thượng mặc dù đáp ứng, nhưng sự chú ý lại vô tình đặt trên người A Uyển, cần phải biết đêm nay một đám người mặc trang phục rực rỡ rất chói mắt, riêng chỉ có A Uyển một thân mộc mạc đơn giản như vậy, vô tình lại hiện ra một cách nổi bật.
Mọi người ai nấy vội vàng đem ánh mắt tràn đầy nhu tình đưa về phía hoàng thượng, Hoàng thượng lại cứ liếc nhìn A Uyển, người vẫn đang cúi đầu lo nếm hết các điểm tâm ngon lành, A Uyển cũng không phải giả vờ kiểu cách, nàng cũng có liếc qua, lại thấy Hoàng thượng đang trò chuyện với hoàng hậu, nghĩ mình cùng Hoàng thượng làm sao có khả năng cùng nhau liếc mắt đưa tình được, sự chú ý tạm thời đặt ở việc thưởng thức các món ngon.
Quả thật là việc vụng tự nhiên lại thành khéo.
Hoàng thượng nhìn A Uyển ngày thường luôn to gan mở miệng nói tới nói lui lúc này lại im lặng, tinh tế tận hưởng thức ăn, thỉnh thoảng còn có chút biểu cảm thích thú khiến cho Hoàng thượng đại nhân nghi ngờ : thức ăn cùng điểm tâm trong yến tiệc hoàng cung luôn lặp đi lặp lại mấy thứ này, đến khi nào lại trở nên ngon lành như vậy?
Có lẽ bị A Uyển truyền cảm giác ngon miệng, Hoàng thượng cũng gắp vài đũa nếm thử, dường như cũng thấy không còn khó ăn như trước !
Chẳng qua là Hoàng thượng không biết, món A Uyển ăn cũng không phải là món ăn trong yến tiệc, mà lại là điểm tâm do Thanh Sam chuẩn bị cho nàng, các món ăn trong yến tiệc từ lúc đem lên tới giờ gần như đã nguội, vả lại những thứ này chưa được dùng ngân châm kiểm tra, A Uyển tự nhiên cũng không dám ăn.
Mà Thanh Sam luôn mang theo những món điểm tâm A uyển thích, chính là để phòng ngừa cho bất cứ tình huống nào. Một mình A Uyển ngược lại ăn rất chăm chú, thế nhưng lát sau A Uyển cũng bắt đầu cảm nhận được một loạt ánh mắt từ bốn phía như mũi tên bắn về phía mình, ngẩng đầu một cái liền thấy vị Hoàng thượng ngồi trên kia đang dào dạt hứng thú nhìn mình chằm chằm.
Nhìn quanh các phi tần xem, các nàng cũng không phải mù, Hoàng thượng mắt sáng ngời nhìn một nữ nhân không rời, trong lòng các nàng làm sao cao hứng được? A Uyển lúc này lấy được sủng ái của hoàng thượng, bị đa số phi tần dùng ánh mắt tràn đầy phẫn nộ nhìn mình, không chút nghi ngờ hiểu được nếu ánh mắt thật sự là mũi tên, mình chắc chắn ngay lập tức sẽ bị xuyên thành con nhím.
A Uyển thầm than, đã đâm lao phải theo lao, ngược lại cũng không cần cố né tránh làm gì, tất nhiên là dùng một nụ cười ngọt ngào nhìn hoàng thượng, lúc này cũng chả thèm quan tâm các phi tần khác nghĩ như thế nào, dù sao không gây chuyện với nàng là được.
Chỉ là ở tại sinh nhật của hoàng hậu, Hoàng thượng ngài lại cùng ta liếc mắt đưa tình như vậy, ánh mắt quá chân thành, thật sự là mang tình cảm tốt đẹp sao? A Uyển không ngốc, nàng biết Hoàng thượng bên ngoài có vẻ sủng ái mình, nhưng mà phần sủng ái này lại đi kèm theo nhiều toan tính khác.
“Trẫm nhìn Uyển tần luôn cúi đầu ăn điểm tâm, thật sự điểm tâm ngon như vậy sao?” Hoàng thượng