
trong căn hộ lớn thế nhưng không có một người nào,không có một người giúp việc ở đây.
Tô Thế Viên tay nghề rất tốt, Hứa Lưu Liễm bởi vì chuyện ngày hôm qua mà tâm trạng buồn bực giờ không khỏi ăn nhiều một chút,cô vừa ăn trong lòng vừa thầm suy nghĩ ,không biết là người đàn ông dạng gì có thể may mắn lấy được một cô gái hoàn mỹ và ưu tứ thế, tình nguyện bỏ nghề về nhà nấu canh.
Mới vừa ăn xong điểm tâm chuông cửa liền vang lên,Hứa Lưu Liễm đi mở cửa,cô cho rằng Trác Thính Phong vội tới đưa hành lý cho mình,không nghĩ tới người đến lại là Hạ Vi Lương,Hạ Vi Lương đứng ở cửa nhìn cô nhếch miệng cười một tiếng,
“Chào,tôi giúp hiệu đổng chúng ta người gặp người thích hoa gặp hoa nở,tới đưa hành lý cho cậu!”
Hứa Lưu Liễm liếc cô một cái, Hạ Vi Lương dò vào đầu mở một đôi mắt to tròn kinh ngạc đánh giá căn phòng xa hoa,
“Emma, đây chính là khu nhà cấp cao trong truyền thuyết sao,không được không được tớ phải đánh giá một chút,để sau này có thể dùng trong tiểu thuyết!”
“Không bằng đổi giày đi vào đánh giá chút ha!” Lời Hạ Vi Lương cứng rắn đi xuống,một giọng nữ trong trẻo đã vang lên dọa Hạ Vi Lương nhảy sang bên,cô định thần nhìn lại mỹ nữ từ bên trong đi ra,miệng mở thật lâu cũng không khép được,
“Tô Tô Tô. . . . . .”
Emma,Trác hiệu đổng chỉ nói địa chỉ để tôi đưa hành lý đến Lưu Liễm,chứ không nói nhà này là của thần tượng cô nha bà chủ Tô Thế Viên của 《 Tô 》 . Phải biết rằng làm một người bán chữ mà sống,thì trời sanh đối với mấy người cầm đầu tập đoàn tràn đầy sùng bái ,nhất là nghe nói Tô Thế Viên hành văn rất giỏi,nhiều bài rất tốt của 《 Tô 》 đều do cô ấy viết .
Hứa Lưu Liễm nhìn thấy Hạ Vi Lương ngạc nhiên đã tập mãi thành thói quen,kéo cô qua một bên vội tới giới thiệu cho Tô Thế Viện,
“Thế Viên,đây là bạn tốt của tôi, Hạ Vi Lương!”
Tô Thế Viên rất hòa khí cười vươn tay ra,
“Chào, Tô Thế Viên!”
Hạ Vi Lương lúng túng,vội vàng vươn tay ra kích động lau mấy cái trên người,
“Chào cô cô khỏe chứ,ngưỡng mộ đại danh đã lâu,cô là thần tượng của tôi,tôi. . . . . .”
Hứa Lưu Liễm khóe miệng co giật đưa tay xoa trán,cô có thể nói mình không có người bạn tầm thường thế không. Tô Thế Viên thì thấy Hạ Vi Lương động tác khả ái khôi hài khóe miệng khẽ nhướng cao
“Rất khỏe?”
Hạ Vi Lương không nghĩ tới nhìn Tô Thế Viên như cao cao tại thượng lại có thể trêu chọc cô,sửng sốt một chút sau phát điên nắm chặt hai đấm kháng nghị,
“Ơ ơ, Tô tổng, cô quá hài hước!”
Tô Thế Viên không chút khách khí cất tiếng cười to lên,Hứa Lưu Liễm và Hạ Vi Lương cũng cười theo,các cô cũng không nghĩ đến Tô Thế Viên lại là một cô gái bình dị gần gũi và không mất khả ái.
Chiếm được Tô Thế Viên đồng ý ,Hạ Vi Lương liền đổi giày vào nhà nghiên cứu khu nhà cấp cao chỉ thấy trong TV,thậm chí còn cầm lấy bút ký xuống,Tô Thế Viên lại càng kiên nhẫn giảng giải lai lịch mỗi món đồ cho cô,thậm chí ngay cả một ly cà phê cũng không bỏ qua cho.
Hạ Vi Lương hưng phấn đến thét chói tai,
Hứa Lưu Liễm lần nữa đảo cặp mắt trắng dã,lành lạnh nói,
“Không đi nữa sao,không đi nữa tớ cản không nổi phi cơ liễu!”
“Ơ ơ!”
Hạ Vi Lương vội vàng ngừng lại việc ghi chép,trịnh trọng nói,
“Thiếu chút quên đi chuyện chính,nếu hôm nay cậu không thể quay về nữa,lão Lục nhà cậu đoán chừng sẽ lột da tớ,nhìn xem cậu đã gây họa gì nha!”
Không biết ở đây bao nhiêu tầng lầu nhưngHứa Lưu Liễm rất muốn nắm cô lên rồi ném xuống,cô ấy tại sao tự vạch áo cho người xem lưng,có ý làm cô khó xử có phải không.
Chương 115: Đi Công Tác Nửa Tháng
Tô Thế Viên cười đưa hai cô ra cửa,đến cửa cô như chợt nhớ tới cái gì hỏi Hạ Vi Lương,
“Cô viết lách trên mạng?”
“Đúng đúng,bút danh của tôi là Hạ Vi Lương, hắc hắc!”
Hạ Vi Lương hai mắt sáng lên,chỉ cần nhắc tới mã tự cô sẽ thật hưng phấn,hận không được nói không ngừng với đối phương.
Tô Thế Viên nghịch ngợm trừng mắt nhìn ,
“Hôm nào có thời gian,tôi sẽ đọc một chút tác phẩm lớn của cô!”
Hạ Vi Lương thần bí hề hề kéo Tô Thế Viên sang một bên nhỏ giọng nói,
“Tôi gần đây đang định viết chuyện của tiểu Liễm và lão Lục nhà cô ấy,cô phải thay tôi giữ bí mật Hmm,tôi trước kia chỉ nói giỡn với cô ấy muốn viết,nếu để cô ấy biết tôi viết thật tôi sẽ chết chắc! “
Tô Thế Viên phụt một tiếng bật cười,sau đó như có điều suy nghĩ nhìn Hứa Lưu Liễm khuôn mặt buồn bực nhìn hai cô nói thầm,giơ tay lên vỗ vỗ đầu vai Hạ Vi Lương ,
“Ừm, viết thật tốt,viết xong tôi sẽ ủng hộ ra sách!”
“A aa a a aa? Thật không thật không?”
Hạ Vi Lương phát ra một tiếng thét chói tai rung trời động, Hứa Lưu Liễm bị làm cho sợ đến cả người run rẩy,Tô Thế Viên vẻ mặt thật tình,
“Đương nhiên là thật,điều kiện đầu tiên cô phải viết thật tốt mới được!”
Hạ Vi Lương kích động nắm bàn tay Tô Thế Viên
“Tô tổng,cô yên tâm cô yên tâm,tôi dù có liều mạng già này cũng sẽ viết xong !”
Nhìn chữ mình viết được in thành sách là giấc mộng trong cuộc đời viết lách của cô.
Hứa Lưu Liễm nhìn Hạ Vi Lương ùng Tô Thế Viên trò chuyện không dứt,không đi nữa cô thật cản không nổi máy bay, nói thật không biết tại sao,lúc nhìn sang hai người kia nói chuyện đột nhiên có loại dự c