Lão sư! Buông tha tôi đi

Lão sư! Buông tha tôi đi

Tác giả: Uyển Chuyển Lam

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 329105

Bình chọn: 7.00/10/910 lượt.

ô,

“Ngoan, đừng khóc,anh sau này sẽ không bao giờ làm như vậy nữa!”

Cô khóc như rất ủy khuất,hắn không biết làm gì đành dùng nụ hôn sâu ngăn ngừa cái miệng nhỏ nhắn đang khóc của cô,cô tựa hồ vì phát tiết ủy khuất của mình,mạnh mẽ quấn môi cùng lưỡi của hắn hung hăng gặm cắn và mút. Hắn bị cô mút khiến cho cả người nóng rực,nhưng lại nghĩ tới thuốc giải rượu hắn vừa mới mua,vội vàng buông lỏng cô,khàn khàn thở gấp nói,

“Mau uống thuốc giải rượu,nếu không ngày mai sẽ càng nhức đầu hơn,sau đó chúng ta lại tiếp tục!”

Hứa Lưu Liễm lúc này bởi vì say cùng nụ hôn của hắn mà choáng váng nấc lên,không nói gì để hắn an bài. Lục Chu Việt sau khi đút cô uống thuốc liền vọt vào phòng tắm rửa,không nghĩ đến lúc hắn ra phát hiện cô đưa lưng về phía hắn nằm ở trên mặt giường lớn dường như đã ngủ.

Hắn buồn bực nhấc chăn chui vào,đưa tay xoay cô lại,

“Lưu Liễm?”

Cô có chút phiền não gạt tay hắn,

“Đừng động em,em buồn ngủ muốn chết đây!”

Lục Chu Việt thật buồn bực,không thuận theo đưa tay sờ lên người cô,

“Nhưng vừa rồi là em vén lên dục hỏa trước. . . . . .”

Vừa rồi rõ ràng là cô ái muội gọi hắn trước,còn hôn lên tai hắn,cô chẳng lẽ không biết đó là nơi hắn mẫn cảm nhất sao? Hiện tại cô dám nói buồn ngủ?

Cô bỗng nhiên xoay người lại nằm ngang hướng về phía đỉnh đầu hắn,nhắm hai mắt không vui nói,

“Vậy anh làm sao, dù sao em cũng muốn ngủ!”

Hắn bị cô bức ủy khuất rồi lại bị dáng vẻ cô chọc cười,

“Em xác định anh làm em vẫn có thể ngủ được?”

Hắn vừa nói vào đề vừa cúi đầu hôn lên môi cô,cô quay đầu đi chỗ khác giận dỗi nói,

“Anh đừng hôn miệng em!”

Hắn sửng sốt nhưng không có cười,nghe lời không hôn cô nhưng hắn đưa tay đặt lên hai vật rất tròn xoa nắn,kết quả lại bị cô đưa tay đẩy ra,

“Anh cũng đừng sờ em,một mình anh muốn làm thì làm đi đừng kéo em!”

Lục Chu Việt rốt cuộc hiểu ý cô,hắn nói hắn yêu cô tất nhiên cô sẽ theo hắn cùng nhau trầm luân,khi đó cô muốn làm cũng phải làm,không muốn làm cũng phải làm.Cô cho rằng bây giờ hắn không yêu cô,cô có thể chạy trốn khỏi vận mệnh trầm luân với hắn sao.

Nghĩ tới đây hắn không khỏi cúi đầu bật cười,cô thật đúng là đáng yêu,còn có tính trẻ con ,cô không nghĩ đến hắn là loại người chỉ cầu sung sướng một mình sao?

Bất quá hắn nghe theo cô,không hôn cô cũng không sờ cô,chẳng qua đem nơi nào đó dâng cao đặt vào nơi mềm mại của cô,từng chút từng chút cọ xát lấy,bồi hồi xoay chuyển,không vội xâm nhập rồi lại thăm dò vào từng chứ,cứ như vậy tới tới lui lui giày vò cô.

Không đầy một lát hai tay cô níu chặt chăn giường,cắn môi không để mình phát ra thanh âm ,cảm giác được dũng đạo cô càng ngày càng ướt át, hắn cúi xuống hôn lên đôi mím chặt,bàn tay to cũng bắt đầu tàn sát bừa bãi trên ngực cô,cô căn bản cũng không có khí lực phản kháng,mặt kệ tình hình hiện tại,hay phương diện cuộc sống,cô muốn đấu chẳng qua công phu quá thấp.

Hắn đúng vẫn như mình mong muốn chiếm được cô,hưởng thụ một trận kích tình sau trận ầm ĩ. Đều nói ầm ĩ nhỏ sẽ càng vui vẻ,hai người bọn họ sau khi trải qua việc này,từ ngày đó về sau quan hệ của hai người không thể nói đột nhiên tăng mạnh,nhưng tổng thể mà nói so với trước kia tốt hơn rất nhiều.

Đến thứ sáu Hứa Lưu Liễm cuối cùng cũng phải đồng ý lời mời của Phương Đông Thần,một là bởi vì cô cảm thấy người ta nhiệt tình mời cô nếu vẫn từ chối thì thật không tốt,hai là bởi vì hắn nói không chỉ có hai người bọn họ cùng nhau ăn cơm,còn có mấy đồng nghiệp bộ phận thiết kế cũng đi chung.

Cô hiện tại đã hiểu được chuyện gì trước đó cũng đã thương lượng một chút với Lục Chu Việt,đi vào phòng làm việc của hắn nói với hắn suy nghĩ của mình, hắn chỉ hừ lạnh một tiếng,

“Theo anh thấy hắn vẫn còn có ý với em!”

Cô kháng nghị,

“Cái gì nha,nhiều người đi chung vậy,em cảm thấy hắn chẳn qua nhiệt tình với bạn học mà thôi,anh đừng nghĩ nhiều như vậy được không!”

Lục Chu Việt nhìn cô một cái rồi không có nói nữa,trong lòng cũng âm thầm nói, vậy thì chờ xem sao,hắn Lục Chu Việt nhìn lòng người chưa từng bao giờ nhìn sai. Bất quá tại sao hắn nhìn không được lòng cô?

Hiện tại dáng vẻ làm nũng với hắn,cười với hắn,nói với hắn cô phải đi đâu,rốt cuộc có phải yêu hắn? Hay bởi vì chạy trốn không được cho nên thỏa hiệp sống chung với hắn?

Hắn trầm mặc Hứa Lưu Liễm coi như hắn đồng ý, nhìn con ngươi phức tạp không thể hiểu nổi,cô chỉ cảm thấy lạnh cả sống lưng,vội vàng xoay người đi ra ngoài.

Chương 137: You‘Re Beautiful

Ôn hòa cùng khiêm tốn là phẩm chất rất quan trọng của một con người,có hai điểm này tin rằng ở chỗ nào bạn cũng như cá gặp nước,mà Phương Đông Thần chính là người như vậy,cho nên hắn nói một câu,mấy đồng nghiệp bộ phận thiết kế, nam nữ đều có liền vội vàng tán tụng hắn,thật ra thì trong lòng bọn họ đều rõ,bọn bất quá chỉ làm nền cho hai người kia.

Bởi vì bọn họ chỉ là nhân viên nhỏ,nên đương nhiên không biết thư ký Hứa trẻ tuổi xinh đẹp đã trở thành người của ông chủ bọn họ,bọn họ chỉ đơn thuần cảm thấy Phương Đông Thần ngoại hình anh tuấn tính cách vừa tốt cùng với thư ký Hứa rất xứng đôi,hơn nữa bọn họ cũng nghe nói chuyện Phương Đông Thầ


Lamborghini Huracán LP 610-4 t