Lão sư! Buông tha tôi đi

Lão sư! Buông tha tôi đi

Tác giả: Uyển Chuyển Lam

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 329481

Bình chọn: 8.00/10/948 lượt.


“Hiện tại anh biết trong lòng em đã bắt đầu có anh, cho nên anh không có gì e ngại ,chuyện anh làm chỉ là tin tưởng em thôi!”

Hứa Lưu Liễm nghe hắn lời nói này,trong lòng trong nháy mắt giống như được châm đầy nước ấm,cùng hơi nóng lòng bàn tay hắn truyền đến thoáng cái làm tan tan biến lạnh lẽo trong lòng và thân thể,cô đưa tay ôm eo hắn vùi đầu vào trong lòng ngực hắn,giọng nói có chút chát chát ,

“Chu Việt, cám ơn anh. . . . . .”

Ơ,người đàn ông này tính tình ôn hòa thật làm cô chống đỡ không được,hắn kiên định nói một câu hắn tin tưởng cô,bất ngờ hành động đánh nát một tia tốt đẹp lưu luyến với Trần Thanh Sở trong lòng cô,giờ đây trong lòng của cô rốt cục chỉ còn lại một mình hắn.

Từ phi trường trở về khu vực thành phố,hắn hỏi cô tối nay hai người ở nơi nào,ý của hắn chính là hai người cùng đến khách sạn đẹp nhất trong khu vực của hắn,cô suy nghĩ một chút rồi nói,

“Ngày đầu tiên trở em muốn đến nhà mẹ,em rất nhớ mẹ,cũng muốn xem bệnh tình mẹ thế nào!”

“Còn anh làm sao bây giờ?”

Hắn có chút không tình nguyện vuốt mái tóc cô,nhưng biết cô khẩn cấp muốn biết bệnh tình của Liên Tố nên không có miễn cưỡng cô,cô cười hì hì trêu ghẹo hắn,

“Anh cũng có mẹ mình mà!”

Vừa nhắc tới mẹ hắn, hắn bỗng nhiên nghiêm nghị ,

“Hôm nào dẫn em đi gặp mẹ anh!”

Chương 154: Bảo Vệ Em Chu Toàn

Hứa Lưu Liễm lập tức bất an,cầu xin hắn,

“Ơ ơ,chờ một khoảng thời gian nữa,em còn chưa có chuẩn bị tốt nha!”

Lục Chu Việt cố ý làm vẻ mặt nghiêm nghị,cứng rắn nói,

“Chờ một khoảng thời gian? Chẳng lẽ em hi vọng mẹ anh bởi vì quan tâm chung thân đại sự con mình cho nên giúp anh an bài thêm một lần tương thân?”

Nhắc tới chuyện này hắn liền tức giận,nếu không phải lần tương thân đó hắn cũng không thể đụng phải người đàn bà Ôn Phó Doanh kia,cũng không để Ôn Phó Doanh làm phỏng tay cô còn có ý đồ làm tổn thương cô.

Hứa Lưu Liễm nhất thời hiểu ý,hắn nói rất đúng,nếu cô không đi gặp mẹ hắn,mẹ hắn có lẽ vẫn cho rằng chung thân đại sự con mình chưa có khởi sắc,nhất định sẽ tiếp tục an bài tương thân,huống chi bây giờ sắp đến tết,mọi người cơ hồ đều trở về mừng năm mới cũng là thời cơ tương thân tốt nhất.

Nghĩ tới hắn đi tương thân,trong lòng cô cực kỳ không thoải mái ,nhưng nghĩ đến phải gặp mẹ hắn cô lại khẩn trương bất an,Lục Chu Việt nhìn dáng vẽ cô cắn môi không nói lời khẽ cười trêu chọc cô,

“Đang xấu hổ? Hay sợ?Em không phải từ trước đến giờ không sợ gì hết sao”

Bởi vì hắn sủng ái cô nuông chiều cô,cho nên tính tình động một chút liền tăng lên,hắn hiện tại ở phương diện khác đã có thể trị được cô,còn về chuyện cô nổi giận,hắn cũng chỉ đành giơ hai tay đầu hàng.

Cô nghe ra trong lời hắn có chút ranh mãnh,tức giận liếc hắn một cái,

“Mẹ anh là trưởng bối!”

Mẹ của hắn là trưởng bối,cô dù vô pháp vô thiên thế nào sao dám vô lễ với trưởng bối nha?

Lục Chu Việt an ủi cô

“Yên tâm đi,mẹ anh là một người rất tốt,người con gái mà con trai bà coi trọng,bà nhất định cũng sẽ thích!”

Cô thở dài giương mắt nhìn,có chút chần chờ hỏi,

“Vậy thì bố anh thì sao?”

Từ trong miệng hắn cô cũng được biết,mẹ của hắn nhất định là một người tao nhã hiền lành,nhưng Lục Phương Đình thì sao? Không nói đến chính bản thân hắn cùng Lục Phương Đình quan hệ không phải tốt lắm,chỉ nói đến quan hệ giữa cha cô Hứa Định Biên và Lục Phương Đình,đã đủ để cho Lục Phương Đình phát điên .

Sắc mặt của hắn có chút trầm xuống,sau khi dời tầm mắt sang phía ngoài trung tâm chợ dần dần ầm ĩ hờ hững mở miệng,

“Nếu trong lòng ông ấy chỉ có chức vụ không đứa con như anh,vậy chuyện của anh cũng không liên quan đến ông ấy!”

Hắn tuy nói rất bình tĩnh, nhưng Hứa Lưu Liễm nhìn ra ánh sáng chiếu xuống mặt nghiêng mơ hồ lộ ra thất vọng,lòng cô cũng có chút khổ sở thay hắn,dù không hợp nhau thế nào,chung thân đại sự của mình đều kỳ vọng nhận được chúc phúc từ người nhà ?

Thấy cô không nói,hắn cho rằng cô lại đang suy nghĩ lung tung,liền chợt quay đầu lại nhìn cô dùng sức cầm vai cô,trong con ngươi đen nhánh tất cả là kiên định,

“Lưu Liễm,em phải biết rằng,anh trước khi quyết định cưới em đã biết em là con ai,nếu anh lo những thứ này cũng sẽ không cần cố chấp theo đuổi em sáu năm!”

Hứa Lưu Liễm chẳng qua lẳng lặng nghe hắn nói,

“Hôn nhân của anh do anh làm chủ,anh sẽ không để cho hôn nhân của mình trở thành con cờ lên chức trong tay ông ấy. Cho nên em không cần ngại ông ấy mà bất an,anh sẽ bảo vệ em chu toàn!”

Lời của hắn làm cho ngực cô khẽ đau,có lẽ vừa bắt đầu hắn cố chấp kéo cô vào thế giới của hắn có chút bá đạo ích kỷ, nhưng hôm nay một mình hắn bảo vệ tất cả đã xóa đi tội lỗi ban đầu hắn làm?

Rất hiển nhiên,trong lòng hắn đã cho ra đáp án chính xác,cô nhìn trong mắt hắn tất cả đều là đau lòng,

“Chu Việt,nếu vừa bắt đầu biết em là con ai,anh đã có thể dứt khoát không để mình rơi vào tình trạng khó xử như hiện tại!”

Quan hện của hắn và Lục Phương Đình sẽ tốt,nếu ban đầu có thể kịp thời buông tha tình cảm với cô,hiện tại có lẽ không cần khiến cho quan hệ với Lục Phương Đình rơi vào bế tắc.

Lục Chu Việt gõ lên trán mềm mại trơn bóng của cô nhẹ nhàng cười,


XtGem Forum catalog