Polaroid
Lão sư! Buông tha tôi đi

Lão sư! Buông tha tôi đi

Tác giả: Uyển Chuyển Lam

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 329333

Bình chọn: 8.00/10/933 lượt.

về ngủ đi!”

“Ôm thêm một lát. . . . . .”

Hắn ôm cô thật chặc vào trong ngực,cảm nhận được tâm trạng mình vừa rồi vọng động khổ sở dần dần trở nên bình thản. Hứa Lưu Liễm cũng không có phản kháng để hắn tùy ý ôm.

Không biết lúc nào,trên bầu trời lại có bông tuyết tung bay,ở trong đêm đông lột ra ánh sáng trong suốt,từng mảnh từng mảnh bay múa trên mặt đất,rơi vào trên tóc hai người,trên mặt,cùng với khóe mắt. Hứa Lưu Liễm bỗng nhiên cong lên khóe miệng nghịch ngợm đề nghị,

“Lục Chu Việt,không bằng chúng ta đi mướn phòng đi?”

Cảm nhận được tâm trạng hắn dần dần bình tĩnh lại,tâm trạng cô cũng đặc biệt thật tốt,vì mình có năng lực làm cho tâm trạng hắn chuyển tốt mà cảm thấy vui mừng,thỏa mãn.

Hắn bị lời nói to gan của cô làm sợ,đưa tay đẩy cô ra hung hăng nắm chặt tay cô,tròng mắt đen dấy lên ngọn lửa thiêu đốt hừng hựng,

“Thật không?”

Cô không nói lời nào,chỉ trừng mắt nhìn hắn giảo hoạt cười,lời to gan như vậy cô thật không có dũng khí nói lần thứ hai,hắn lập tức kéo cô nhét vào trong xe, trong miệng còn tàn bạo nói,

“Hứa Lưu Liễm em đừng hối hận,anh sẽ làm em không thể xuống giường !”

Ý tứ rõ ràng của hắn nhất thời làm cho cô đỏ mặt,hối hận núp ở vị trí tay lái phụ,hắn mặc kệ cô,đó là cô thịnh tình muốn mời hắn,hắn dĩ nhiên cầu cũng không được,hắn vốn cùng cô trở về nhà cô nhưng lại sợ đánh thức Liên Tố.

Mới vừa rồi tính lưu luyến buông cô ra trở về chổ ngủ của riêng mình,cô bỗng nhiên lại đề nghị như vậy,hắn không thể không thừa nhận,đề nghị này của cô thật là quá tuyệt vời! Hắn mở ra cửa xe bên kia,mãnh liệt chân ga chạy đến khách sạn.

Vào khách sạn đăng ký,song hắn liền kéo cô khẩn cấp đi vào trong thang máy,mới vừa vào thang máy hắn đã hôn mạnh lên môi cô,lúc này cũng đã trễ,nên có rất ít người ra ngoài đi lên,cho nên hắn hôn cô không chút kiêng kỵ.

Đợi đến khi vào gian phòng hai người đã thở hồng hộc,cô vốn chỉ mặc đồ ngủ bên ngoài khoác vào áo lông,lúc này bị hắn hai ba cái lột sạch,thân thể căng mọng mê người không chút nào giữ lại hiện ra ở trước mặt hắn,nhịn hai ngày nỗi nhớ nhất thời như cỏ dại lan tràn.

Hắn giống như một con thú khát vọng đặt cô lên giường lớn mãnh liệt hôn,môi nóng bỏng từ nàng xương quai xanh một đường đi xuống,từng tấc một thiêu đốt da thịt cô,cô động tình vươn ra mười ngón tay nắm chặt chăn giường cong người nghênh hợp với hắn.

Hai người chưa bao giờ có triền miên kịch liệt lưỡng tình tương duyệt như vậy,trước kia chỉ có hắn khát vọng cô khát vọng muốn chết,nhưng cô lại chưa bao giờ chịu thật lòng phối hợp với hắn, cho nên lần này cô làm theo ý hắn, không đầy một lát hai người đã tiến vào trạng thái tình nồng.

Chương 161: Khách Sạn Nồng Tình(H)

Lục Chu Việt đưa tay dò nơi trơn dính ướt át của cô,cởi dây nịt ngang eo thẳng tiến vào cô,nhưng cô giơ tay lên nhẹ nhàng đẩy lồng ngực hắn ngăn cản động tác của hắn,hắn bị đè nén hơi thở thô ráp gấp rút không hiểu nhìn cô,cô làm như hạ quyết tâm,nhắm mắt lại ôm hắn xoay người,để cho cả người cô cỡi lên eo hoàn mĩ của hắn.

Hai đoàn trắng nõn mềm yếu trên người hoàn toàn rơi vào mắt hắn,theo động tác của cô mà phập phồng lên xuống,làm bụng dưới hắn nổi lên một dòng nhiệt lưu từ thiếu chút nữa phóng ra mình,hắn bất đắc dĩ không thể làm gì khác hơn vươn bàn tay to nắm chặt eo cô,mơ hồ mở miệng,

“Lưu Liễm,em . . . . . ?”

“Em không phải còn thiếu anh một lần sao?”

Cô cúi người xuống chôn trong cổ hắn dùng thanh âm nhỏ như muỗi kêu lầm bầm một câu,cô yếu ớt thổi khí vào tai hắn,Lục Chu Việt chỉ cảm thấy nơi nào đó trên thân thể bành trướng dâng lên nóng bỏng ham muốn,sắp phá hủy lý trí hắn.

Hắn đỏ mắt giơ bàn tay to nắm mông cô,

“Vậy em còn không mau bắt đầu? Chẳng lẽ em muốn anh nhịn hỏng mất sao?”

Cô cong người tại chổ không động đậy,từ từ cọ xát hồi lâu,thẳng đến làm cho Lục Chu Việt thiếu chút nữa kéo cô từ trên người xuống đặt tại dưới thân thể hảo hảo sủng ái,cô lúc này mới cắn môi đứng dậy mặt đỏ bừng nhìn hắn,dĩ nhiên chỉ một giây sau cô liền đưa tầm mắt sang nơi khác,giơ tay lên cầm nóng hổi dâng trào đưa về nơi ướt át của mình.

Bàn tay nhỏ bé mềm mại không xương tựa hồ cầm không hết vật bành trướng to lớn kia.Nó ở trong tay cô run rẩy vài cái mới tìm được ngọn nguồn mềm mại , cô khẽ đứng dậy thử thăm dò rồi ngồi xuống thắt lưng,nơi kia vốt siết chặt thoáng cái lối đi được mở ra,nhưng bởi vì cô đã sớm đầy đủ ướt át cho nên không đau đớn khó chịu ,ngược lại thoải mái thở dài một tiếng,hắn thì trực tiếp phát ra tiếng gầm hài lòng .

Có đôi khi có một số việc không cần phải đi học,chỉ cần thật lòng thích theo bản năng cũng có thể làm. Tỷ như Hứa Lưu Liễm giờ phút này đem hai tay chống lên người hắn trên dưới có tiết tấu bắt đầu đung đưa thân thể mình,cô chẳng qua dựa vào trực giác cảm giác làm vậy hắn sẽ thoải mái,cho nên cứ như vậy mà làm.

Lục Chu Việt thấy thoải mái trước nay chưa có,nhưng lại cảm thấy độ mạnh yếu của cô không đủ,cho nên cô mỗi một lần ngồi xuống hắn cũng sẽ bắt lấy hông cô kéo cô đến gần mình hơn,đồng thời nữa hung hăng đâm vào cô,thẳng đến chỗ sâu nhất đổi lấy một tiếng kinh hô của c