
u!”
Vô luận tình trạng nào Hạ Vi Lương đều có thể giữ vững lạc quan làm cho người khác tâm trạng thoải mái.Hứa Lưu Liễm giãn ra chân mày ném cho cô một cái gối ôm
“Đúng vậy,xem ra tớ phải trốn chỗ cậu nhưng vấn đề là bọn mình làm sao ra ngoài?”
Hạ Vi Lương cũng buồn bực,hai người dùng đủ cách thức…,chờ đến buổi tối bọn họ sẽ rút lui,thật không nghĩ đến đám ký giả nghị lực rất kiên cường,đến giờ ăn cơm tối bọn họ chưa thấy đám người có khuynh hướng tản đi,không có cách Hạ Vi Lương không thể làm gì khác hơn là ra ngoài mua.
Thời điểm cô đi qua còn nghe được bọn họ nhiệt liệt thảo luận chuyện này
“Thật không biết Lục Chu Việt tại sao coi trọng cô bé Hứa Lưu Liễm kia nha,không có thân phận không có bối cảnh,bề ngoài cũng không xinh đẹp, theo địa vị cùng quyền thế của hắn hoàn toàn có thể lấy thiên kim nhà giàu!”
Hạ Vi Lương tức giận trừng bọn họ,Lưu Liễm nhà bọn họ tại sao không xứng với hắn? Bọn họ biết cái gì,trong tình yêu làm gì có phân biệt thân phận bối cảnh, trong mắt của bọn họ nhìn thấy chỉ có quyền thế cùng địa vị,bọn họ đều bị quyền thế và lợi ích che mất hai mắt
“Tôi còn nghe nói,Lục Chu Việt ban đầu vì muốn có cô ấy còn không tiếc giở thủ đoạn hại Hứa Định Biên!”
Không biết tin tức là ai truyền đến cho bọn ký giả,những người khác rối rít đi theo thảo luận
“Ngươi từ nơi nào biết ?”
“Làm sao có thể, đối với Lục Chu Việt muốn có được một người phụ nữ dễ như một bữa ăn sáng,có cần thiết giở thủ đoạn không?”
“Nói không chừng là cô bé Hứa Lưu Liễm giở thủ đoạn bò lên giường hắn buộc hắn kết hôn đây!”
“Đúng vậy đúng vậy,không chừng mưu kế bị hắn biết được,nếu không tại sao ly hôn!”
Hứa Lưu Liễm xuất hiện đối với truyền thông giới mà nói giống như đóa phù dung sớm nở tối tàn,lúc trước không có bất kỳ tin đồn cô và Lục Chu Việt ở chung một chỗ,rồi sau đó bỗng nhiên truyền ra tin tức hai người kết hôn,mà ngắn ngủn không đến hai tháng đã ly hôn.
Ngoại giới vốn không chấp nhận đoạn tình cảm chênh lệch lớn vậy,ai cũng đều cho rằng Hứa Lưu Liễm với cao Lục Chu Việt,tiên đoán bọn họ sớm muộn gì có một ngày ly hôn,vốn cho rằng bọn họ chống đỡ được một năm nửa năm ,không nghĩ tới ngắn ngủn một hai tháng bọn họ đã tuyên bố ly hôn.
Hạ Vi Lương nghe bọn họ thảo luận tự cho là đúng,giận đến hận không được chạy đến mắng bọn họ một trận,nghe một chút bọn họ hoàn toàn đem Lưu Liễm nghĩ thành một hồ ly tinh dụ dỗ người,phải biết rằng hắn theo đuổi tận cùng không buông dây dưa cùng cô ấy sáu năm hay không! Bọn heo này!
Cô hung hăng trợn mắt nhìn bọn họ một cái sau đó hừ hừ xách đồ lên lầu,đám ký giả đang thảo luận vui vẻ,đột nhiên thấy cô bé mặc áo lông đi qua sau lưng, không khí bốn phía nhất thời giảm xuống vài độ,làm cho người ta có loại cảm giác lạnh cả người.
Hứa Lưu Liễm mở cửa cho cô,thấy bộ dạng cô tức giận liền hỏi
“Chuyện gì?”
“Đám người lầu dưới đúng là đầu heo!”
Hạ Vi Lương sắp tức chết liên tiếp mắng chửi người,Hứa Lưu Liễm đoán chừng cô ở phía dưới nghe những lời gì,ký giả Bát Quái tụ chung một chỗ chắc hận không thể cùng mở tiệc trà nhiệt liệt thảo luận.
Cô nhận lấy đồ Hạ Vi Lương mua xoay người đi vào bếp,
“Không sao cả,lời đồn đãi một ngày nào đó sẽ biến mất !”
Cô biết giới báo chính bình luận cô ra sao,sau khi cùng hắn công khai quan hệ ban đầu những lời khó nghe hơn cô cũng từng nghe,hôm nay xoẹt cái kết hôn xoẹt cái ly hôn,chỉ sợ nói càng thêm khó nghe.
Lúc ăn cơm tối cô đột nhiên nhận được điện thoại Phương Đông Thần gọi tới,trong điện thoại Phương Đông Thần giọng có chút do dự
“Lưu Liễm,tôi nhìn tin tức hôm nay,em và Lục tổng. . . . . .”
Bởi vì cô bỏ con hắn còn có chuyện hắn hãm Hứa Định Biên chỉ có mấy người bên cạnh biết được,cho nên Phương Đông Thần là người ngoài xem ra bọn họ ly hôn là cực kỳ lạ,dù sao bọn họ mới vừa cử hành hôn lễ không bao lâu,mặc dù ở giữa xảy ra chuyện mẹ cô qua đời nhưng chuyện này không thể ảnh hưởng tình cảm hai người.
Cô thản nhiên đáp một tiếng
“Ừ,đúng như anh nhìn thấy!”
Cô rõ ràng nghe ra Phương Đông Thần rất muốn hỏi tại sao,bất quá hắn rất có phong độ không hỏi vòng vo,
“Vậy em sau này có tính toán gì không?” Hắn biết Lục Chu Việt mở phòng làm việc cho cô,nhưng hai người đã ầm ĩ vậy theo tính tình của cô,nhất định sẽ không chịu Lục Chu Việt giúp đỡ.
“Cũng không có tính toán gì,lại bắt đầu quăng lý lịch tìm việc làm mà thôi!”
Cô cảm kích Lục Chu Việt ở phương diện thiết kế kiến trúc đã bồi dưỡng cùng giúp đỡ cô,bất kể giữa bọn họ xảy ra chuyện gì trong việc này trong lòng cô luôn cảm ơn hắn .
Nghĩ tới đây cô đột nhiên cảm giác ngực buồn bực một chút,những hình ảnh hắn từng ly từng tý lo lắng không có chút nào báo trước xông ào vào trong đầu cô , trong nháy mắt quấn lấy tất cả suy nghĩ của cô,làm cho cô trong lúc nhất thời đã quên mình đang nói chuyện cùng Phương Đông Thần thông nắm điện thoại ngẩn người.
“Lưu Liễm?”
Phương Đông Thần hô tên cô một tiếng mới kéo cô trở về thực tế,nghe giọng dịu dàng của Phương Đông Thần vang lên bên tai,
“Công ty của anh vừa lúc cần mấy kiến trúc sư,nếu như em cảm thấy hứng thú có thể tới thử một chút