The Soda Pop
Lau súng cướp cò

Lau súng cướp cò

Tác giả: Tâm Thường

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 3211812

Bình chọn: 8.5.00/10/1181 lượt.

ng dục cậu là không nhìn thấy.”

“Mình ngược lại thật sự muốn nhìn thấy.” Đối với ấn tượng về Thi Dạ Triêu, Nhan Hạ như thế nào đều tưởng tượng không ra được người đàn ông nhìn chững chạc thân sĩ lại nguy hiểm ở giường sẽ là bộ dạng gì. Nhan Hạ bỗng dưng dừng lại, hậu tri hậu giác từ trong lời nói của cô đã nhận ra thứ gì đó: “Ơ, nhìn dáng dấp các người ‘lui tới’ thường xuyên a, mấy lần trước đó không phải là cậu nói ‘ngoài ý muốn’ sao? Có phải hay không lần này anh ta gặp chuyện không may ngược lại làm cho anh ta tái ông mất ngựa họa phúc khôn lường rồi hả?”

Nhan Hạ lại gần, vẻ mặt mập mờ.”Các người lại đang cùng nhau?”

“Chúng ta cho tới bây giờ sẽ không ở chung một chỗ, cái gì gọi là lại đang cùng nhau?”

Cố Lạc sữa chửa, sau đó đem chuyện ngày đó đưa anh về nhà nói, cuối cùng khinh bỉ nói: “Trong nhà đã có một, còn trắng trợn từ chỗ mình chiếm tiện nghi, đây chính là đàn ông tốt cậu nói?”

Nhan Hạ bĩu môi, như thế nào đi nữa cũng không thích chị em tốt bị thua thiệt, hỏi: “Cậu thật sự tát anh ta một cái?”

“Bỏ lại một cái tát đã coi như là chăm sóc anh ta trong người có thương tích rồi.”

Nhan Hạ vỗ tay: “Sảng khoái!” Sau một lát lại cảm thấy đâu đó có chút vấn đề, lên lên xuống xuống quan sát Cố Lạc, lộ ra nụ cười giảo hoạt.”Không đúng Cố Lạc, cậu thay đổi, thái độ đối với Thi Dạ Triêu cùng trước kia không giống nhau.”

“Mình vẫn là giống như trước đây ghét anh ta, điểm này không thể nghi ngờ.” Cố Lạc thu hồi tài liệu chuẩn bị đi ra ngoài, liền nghe Nhan Hạ nói một câu đem cô đính tại chỗ.

“Thôi để chị chỉ điểm cho em một chút thế nào là người phụ nữ tốt ‘chỉ duyên đang ở trong núi này’.” (Câu này tớ không hiểu >_<) Cô khoanh tay, giọng nói chắc chắn.”Nếu như là ở trước kia có đàn ông đối với cậu như vậy, cậu cũng sẽ ra tay, chỉ là không phải đánh hắn một bàn tay, lấy bản lĩnh của cậu cùng tình trạng cơ thể Thi Dạ Triêu bây giờ quật ngã anh ta cho chút dạy dỗ sẽ không quá khó khăn chứ? Vào lúc này lại quăng cho một bạt tai vẫn là cho anh ta một quyền trong lúc đó tình cảm ở nội tâm đã khác nhau, còn muốn mình nói rõ sao?”

Cố Lạc ngơ ngẩn, trên mặt càng ngày càng hồng. Ở phương diện tình cảm nam nữ này, kinh nghiệm của Nhan Hạ có thể so với cô phong phú hơn nhiều, cẩn thận tìm được điểm phá vỡ mà vào bức cô đối mặt, để cho cô rõ ràng không cam lòng thừa nhận, rồi lại á khẩu không trả lời được.

. . . . . .

Nhan Hạ nói một phen đem tâm tình Cố Lạc quậy đến càng ngày càng loạn, sau vô tình gặp được Thi Dạ Triêu hai lần, cơ hồ đều là đi lướt qua anh, hoặc là không cho anh vẻ mặt tích cực.

Ngày đó Chủ nhật, cô mang theo Lục Kya Việt đi mua giầy, hai người đi dạo một buổi chiều ở bên ngoài tùy tiện tìm một nơi ăn cái gì đó. Lục Kya Việt muốn ngồi ở vị trí lộ thiên, Cố Lạc để cho cậu trông chừng túi xách, mình chạy đi cửa hàng nhỏ sát vách mua đồ ăn vặt mà cậu đặc biệt thích ăn. Thức ăn nóng hổi đựng ở hộp giấy gói bên ngoài, Cố Lạc đổi lại tay mang trở về, vừa thổi khí nóng phía trên vừa giơ tay ra sờ lỗ tai.

Lúc này trên con đường này lưu lượng người rất nhiều, bóng dáng Cố Lạc linh hoạt xuyên qua trong đám người, cố tình có người không có mắt nhất định ngăn trở đường đi của cô.

“Trùng hợp như thế.” Thi Dạ Triêu âm thanh dễ nghe từ phía trước vang lên.

Cố Lạc giương mắt, dừng một chút, xoay người muốn vòng qua anh.

Thi Dạ Triêu lúc này sẽ không dễ dàng để cho cô đi mất, túm cô trở lại.”Cố tiểu thư, chung quy trốn tránh anh như vậy là có ý tứ gì?”

Cố Lạc rất cẩn thận ổn định thăng bằng mới không cho đồ rơi ra, “Không ai trốn tránh anh, chúng ta trước cũng không phải là như vậy? Anh là thiếu gia Thi gia cao cao tại thượng, tôi chỉ là một người qua đường bình thường.”

“Em cùng người khác làm bộ Cô bé lọ lem coi như xong, ở trước mặt anh không cần phải dùng cái bộ dạng này. Nếu như em còn đang tức giận chuyện lần trước, anh sẽ cho rằng em là có ý tứ với anh.” Thi Dạ Triêu liếc xuống phần đồ ăn cho trẻ em ở trong tay cô, hướng chung quanh tìm tòi một vòng, vừa vặn đối diện với tầm mắt của Lục Kya Việt. Thi Dạ Triêu thò tay mà tiếp nhận đồ của cô, thẳng đi tới trước bàn Lục Kya Việt để xuống, sau đó đường hoàng ngồi xuống, cùng Lục Kya Việt chào hỏi.

“Cùng mẹ cháu ra ngoài đi dạo phố sao?”

Lục Kya Việt nghểnh cổ quan sát sắc mặt Cố Lạc, mới gật đầu một cái, nhìn bên cạnh anh không có người phụ nữ kia đi theo, tò mò hỏi: “Chú là một mình sao? Bạn gái của chú không có cùng chú cùng nhau đi dạo phố sao?”

Thi Dạ Triêu suy nghĩ một chút, ý thức được cậu là đang ám chỉ 72.”Cô không phải là bạn gái của chú, là trợ lý của chú.”

“Chú còn độc thân?”

Thi Dạ Triêu nhìn Cố Lạc một chút, “Cũng không hẳn, chú có vị hôn thê.”

Cố Lạc muốn đuổi anh đi lại không muốn ở trước mặt con trai không có lễ phép, vừa nghe anh nói như vậy nhất thời một ánh mắt hung ác trừng qua. Thi Dạ Triêu nhếch miệng, cười mê người.”Còn chưa có cùng con trai em nói chuyện này? Là xấu hổ sao? Hay là không thể mở miệng nói cho nó biết sắp sửa có một ba mới?”

“Thi Dạ Triêu!” Cố Lạc không ngờ miệng anh nhanh như vậy, thành tâm muốn ở trước