80s toys - Atari. I still have
Lời Nói Dối Ngọt Ngào

Lời Nói Dối Ngọt Ngào

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323453

Bình chọn: 7.00/10/345 lượt.

i đúng không?

-Ừm

Mai mai bất giác bật cười khi những hoài niệm chợt quay về nhưng rồi cô lại khóc. Kỉ niệm từ cái hồi bé tí ấy khiến cô nhớ Lạc Dương vô hạn. Nước mắt cứ rơi giàn giụa

-Ơ,sao em khóc? Đang vui mà.

Mai mai đánh nhẹ vào tay anh một cái

-Hơ,anh phải để cho em khóc nếu em muốn chứ?

-Ừ,ừ,được rồi,đấy,khóc đi,muốn khóc thì khóc đi

Tử Long kéo cô lại gần để Mai mai khóc trên bờ vai của mình. Anh vuốt nhè nhẹ mái tóc cô rồi thủ thỉ

-Bao nhiêu năm rồi mà em vẫn trẻ con như thế……..

Mai mai không nghe thấy gì cả. Cô chỉ biết khóc và khóc thôi. Nước mắt cứ rơi mãi rơi hoài không thôi. Một ngày nắng đẹp với một góc hoài niệm đẹp. Mọi thứ đều tuyệt vời nhưng lòng người không tuyệt vời,không vui vẻ mà buồn vời vợi

-Anh…………anh có yêu em không? –Mai mai đột nhiên hỏi

-Đồ ngốc,thế mà cũng hỏi –anh cười –nhưng anh sẽ không nói câu đó với em đâu .Chẳng phải em bảo nói nhiều thành sáo rỗng còn gì?

-Em xin lỗi

-Sao lại xin lỗi? Em có lỗi gì đâu? Dạo này em lạ lắm đấy nha!

Mai mai im lặng,cô không biết nói gì cả. Mà đúng hơn là không dám nói. Cô sợ Tử Long sẽ bị tổn thương bởi những gì cô nói. Và vì thế cô cố chôn giấu tất cả,vùi chặt tình cảm của mình nơi tận sâu trái tim. Cô đã chọn một ngã rẽ trên một con đường khác. Cô yếu đuối và không đủ can đảm để quay về

Cô sẽ đi tiếp với Tử Long. Cô đã chọn Tử Long và bây giờ cô có trách nhiệm với sự lựa chọn của mình,cô sẽ làm anh ấy vui dù bất cứ giá nào

“Em đang ở bên anh,em đang khóc trên bờ vai của anh vì em nhớ một người khác. Xin lỗi anh!”

Chap 27 : Gần bên anh

Hôm nay Tử Long đã có đủ chứng cứ để kiện ông anh họ. Anh đang tất bật chuẩn bị liên hệ với một số cổ đông lớn trong tập đoàn. Mai mai không đi cùng anh,cô ở nhà mình.

Nhưng nằm mãi trong nhà cũng chán,cô ra bên cửa sổ,khẽ kéo bức rèm ra

Nằng nhè nhẹ ,phố đông đúc vui vẻ. Cô quyết định ra ngoài dạo chơi. Hòa mình vào dòng người tấp nập,cô bỗng thấy vui lạ. Cũng lâu lâu rồi cô không ra ngoài một mình dạo chơi lung tung mọi chốn như thế này

Đang mải mê ngắm nghía phố phường,cô nghe thấy tiếng xôn xao phía trước.Nhìn kĩ thì ra có một quán kem với dòng chữ to đùng trước cửa quán: “Một que kem đôi,một vé bốc thăm giải thưởng!”. Nhìn dòng chữ ấy mắt cô sáng rực hẳn lên,chạy ba chân bốn cẳng đến đó

Bất chợt…………..

Rầm…………Rịch…………..

Cô đâm sầm vào một chàng trai. Cả hai cùng ngã xuống.Khi cô đang ngúc ngắc cái đầu tội nghiệp của mình thì chàng trai kia đã đứng dậy đưa tay ra trước mặt cô. Mai Mai ngước mặt lên,cô giật mình

-Ơ,anh………????

-Ơ,là em?…………….

Cả hai cùng đồng thanh khi nhìn thấy nhau. Thì ra người Mia Mai đâm phải là Lạc Dương. Anh khẽ cười rồi kéo cô lên

-Đi đâu mà vội thế?

-Em đến kia

Vừa nói cô vừa chỉ tay vào quán kem trước mặt. Lạc Dương nhìn về phía đó rồi cười lớn

-Em vẫn thèm đến thế sao? Được rồi, đi với anh,anh mua cho

Lạc Dương đi đằng trước Mai mai lẽo đẽo theo sau. Bây giờ cô mới để ý kĩ hôm nay anh mặc quần jeans với áo pull màu ghi trông rất cá tính và đẹp trai,giống như một teen boy vậy. Vẫn cái fangs cao cao ấy có điều anh có vẻ gầy hơn một chút. Cô cứ ngây người mà nhìn anh

Trông cô lúc này giống hệt như một cô học sinh cấp ba ngỡ ngàng khi thấy một hotboy

Khi đi được một quãng xa xa,Lạc Dương bỗng nhiên quay lại,anh vẫn thấy Mai mai đang đứng ngay người nhìn mình,anh hỏi ngạc nhiên

-Ơ,sao em đứng đấy ? Sao em nhìn anh như thế? Anh mặc thế này trông tệ lắm hả?

-Ơ………ơ……không có.

Mai mai hơi ngượng,mặt cô bắt đầu đo đỏ

-Thế thì đi. Em định để người ta giật hết giải hả?

Rồi bỗng nhiên như một thói quen Lạc Dương nắm lấy tay Mai Mai kéo đi rất đỗi tự nhiên. Anh vẫn cười rất vui vẻ và hào hứng không để ý đến hành động của mình. Không để ý rằng cái nắm tay bất ngờ này khiến ai đó ngại ngùng,khiến ai đó nhớ nhung,khiến ai đó rung động

Mai mai không buông tay anh ra,cô để anh kéo đi như thế. Trong vùng hương khi gió nhẹ thổi qua người anh ,mùi rượu vang phảng phất rất dễ chịu. Thứ mùi hương ấy khiến anh trở nên tao nhã như một chàng hoàng tử vậy.

-Ơ,là kem đôi sao?

Khi đến quán kem đó,Lạc Dương bất ngờ khi thấy bán kem đôi. Anh chưa từng ăn cái đó

-Giải thưởng nhiều ghê! Em thích loại kem nào?

-Anh thích cái gì em thích cái ấy –Mai mai hào hứng trả lời

-Ừm,xem nào………..hương vani nhé?

Mai mai gật đầu rồi đứng chờ anh mua kem. Anh nhanh chóng mang ra. Mai Mai cứ nghĩ rồi thế nào cũng phải mua thêm vì bẻ hỏng nhưng không ngờ Lạc Dương bẻ một lần được luôn. Đúng là Lạc Dương có khác,cái gì cũng giỏi.

-Anh đã từng ăn rồi à?

-Chưa ,đây là lần đầu

-Woa,anh giỏi ghê! Vậy mà tách kem một lần được luôn

-Có gì đâu. Người ta bảo tách thì anh tách thôi

Mai mai nhìn cách anh anh kem ngon lành như một đứa trẻ, cô bật cười khúc khích. KHông ngờ cũng có lúc anh giống con nít như thế. Sau khi giải quyết xong hai que kem bự, Mai mai và Lạc Dương hí hửng mở phần thưởng ra

-Ái chà, Lạc Dương, số anh đỏ thật đấy. Thẻ uống café miễn phí tại quán café Queen nè! MỘt tháng cơ đấy

Không ngờ Lạc Dương may mắn thế. Vậy là cả hai lên đường đến quán café Queen. Quán này