Snack's 1967
Lòng tự trọng của một cô gái bảo bình…!!!

Lòng tự trọng của một cô gái bảo bình…!!!

Tác giả: Uyên Đặng

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323422

Bình chọn: 8.5.00/10/342 lượt.

cười nhạt– Khó chịu thật, mà đếch dám cãi lại– ỪỞ cửa mọi người cúi đầu chào anh nó và anh Vương– Em chào hai anh _ tụi phục vụ cúi đầu răm rắp– Ai vậy– Ê, con nhỏ kia đẹp chưaMọi người bắt đầu bàn tán khi nó được anh Cường nắm tay dắt vào. Giữa chốn chật trội này nó thật sự rất nổi bật. Nổi bật hơn hẳn các cô gái kia.– Hôm nay các anh dùng gì ạ– Như cũ, và một Chanh Dây Bottle cho cô bé này _ anh Vương nháy mắt nhìn nóViệc mọi người dừng mọi hoạt động của mình để dòm ngó ba người mới vào làm hắn và Khánh tò mò nhìn theo. Hắn mở to nhãn cầu nhìn nó, ngồi thẳng lưng để nhìn kỹ xem có phải là nó không. Đúng là nó, nó đẹp thật.– Bảo phải không _ Khánh nhìn nó hỏi thằng bạn bên cạnh– Ừ, chắc vậyDù hôm nay quán đông khách, ánh đèn có nhập nhòe đến mấy hắn vẫn nhìn thấy nó. Dù trong phòng rất ồn nhưng xung quanh hắn rất yên tĩnh, hắn cảm giác như trong phòng này chỉ có hắn đang nhìn nó thôi. Không một ai ngoài hai đứa nó cả.– Thử không _ anh Vương đứng dậy đưa tay ra mời nó nhảy cùng anh– Ố hô…mày mời em tao à _ anh Cường chọc thằng bạn– Không, cảm ơn anh _ nó cười từ chối Vương– Anh mới mà _ anh năn nỉ nó– Đi đi em , không tối nay nó về không ngủ được đâu _ anh Cường đẩy nó đứng dậy– Nói quá mày.. _ Vương lườm thằng bạn một cái rồi nắm tay nó ra giữa sànTiếng nhạc ồn ào, cộng thêm tiếng hú của mọi người xung quanh khi thấy anh ra nhảy. Đây là lần đầu anh nhảy ở quá, những cử chỉ anh lắc lư khiến người xem muốn rớt ghế luôn mà. Làm sao anh có thể uyển chuyển cử động như vậy chứ. Mọi người đứng dàn ra thành vòng tròn vỗ tay cổ vũ cho anh nhay cùng nó. Nó chỉ cười tươi, vỗ tay nhìn anh nhảy chứ nó không nhảy. Anh nắm tay nó giơ cao rồi lắn lư cùng anh. Nó rất vui, những điệu nhảy anh nhảy làm nó thấy rất vui.– Mắc cười quá _ nó cố gắng nói to– Nhảy đi em _ Vương gật gật đầu, bặm môi lắc lư theo điệu nhạcHắn thấy nó vui vẻ bên người đàn ông khác thì bực bội. Với lấy ly rượu uống cặn rồi dụi tắt điếu thuốc trên tay hắn đứng dậy ra giữa sàn. Tiến đến chỗ nó hắn tách nó với người con trai kia ra rồi hắn bắt đầu lắc lư trước mặt nó. Việc hắn xuất hiện ở đây nó cũng khá ngạc nhiên rồi, huống chi tới việc hắn đang đứng trước mặt nó nhảy cho nó xem càng làm nó kinh ngạc hơn.– Cậu ….– Tôi làm sao _ hắn vừa nói vừa lắc lưMọi người đứng xung quanh bắt đầu hò hét dữ dội hơn, “ Hoàng tử Thiên Vương” ở các quán bar không ai không biết tới nó. Đây cũng là lần đầu mọi người thấy hắn nhảy, mà đây lại nhảy vì con gái, khiến các cô mê mẩn.Không chịu thua, anh Vương tiến lên kéo nó đối diện với anh rồi anh lắc lư khiêu khích hắn. Khánh ở trong này cũng không yên lòng, cậu ta đứng dậy rồi ra giữa sàn nhảy cùng ba người kia. Hôm nay những người ở đây phải có phúc lắm mới được ngắm ba chàng trai nổi tiếng ở Zuums nhảy. Đẹp mê hồn, ánh đèn, tiếng nhạc như đang động viên ba chàng vậy. Nó bổi rồi khi ba người con trai vây quanh mình nhảy nhót. Bực bội nó tự tách ra khỏi vòng tròn ba chàng tạo về chỗ ngồi cùng anh nó.Đọc tiếp Lòng tự trọng của một cô gái bảo bình – Chương 17 – Sao thế _ anh nó nhìn nó– Sao là sao– Kia _ anh nó hất mặt về giữa sàn nhảy– Ớ. Gia Bảo _ nó và anh nó quay về phía phát ra tiếng nói– Ủa, Thiện _ nó chỉ tay về phía Thiện– Woa, đẹp gái nha _ Thiện cười nhăn nhở– Ớ, anh Cường– Thẳng nhóc con _ anh nó cười phì _ lâu quá không gặpAnh đứng dậy một tay kéo đầu thằng nhỏ lại gần, một tay xoa xoa đầu nó. Hai người ôm nhau cười khì cứ như họ mới thoát chết vậy. Nó khó chịu khi bị bơ như vậy, giận dỗi cầm ly cooktail của nó lên uống một hơi hết sạch luôn. Mắt trừng trừng tóe lửa nhìn hai con người kia nói chuyện vui vẻ.– Cậu uống hết cái đó hả _ Thiện nhìn nó lo lắng chỉ tay vào cái ly nó đang cầm– Ờ, sao hả, nước của tôi tôi uống _ nó bĩu mặt mắng thằng nhỏ– Cái đó là….– Rượu, ôi trời, em uống nhầm ly của anh rồi _ Cường giật cái ly trong tay nó ra– Nói chuyện tiếp đi, hai người đang bơ tôi mà _ nó vẫn chưa hết giận– Khặc khặc….đồ con nít _ Thiện ôm bụng lăn ra ghế cười khi nhìn thấy bộ dạng nó lúc nàyNó say rồi, mặt thì đỏ ửng lên, hai má hồng hồng dễ thương. Mắt cứ như muốn khép lại vậy, tay chân thì quơ loạn xì ngầu, nói năng giống y một đứa con nít.– Đừng có cười tôi… hức …tôi bo xì cậu giờ– Há há _ thằng nhỏ còn cười to hơn nữa chứ– Mấy người biết nhau hả _ hắn đứng trước mặt ba người hỏi, bên cạnh là Khánh– Con bé uống rượu à _ Vương tiến lại ghế gần nó ngồi xuống lay lay nó– Dạ, tụi em quen nhau lâu rồi, hì _ Thiện nhe hết hàm răng nhìn hắn và Khánh– Tới rồi thì ngồi chung đi _ Cường đứng dậy mời bọn hắn ngồi cùngMấy người giới thiệu bản thân cho nhau rồi thoải mái nói chuyện với nhau. Thêm bạn thêm thù, hắn với Vương vẫn cứ khục khặc với nhau miết. Cứ nói chuyện một tí thì 5 con người này lại liếc mắt về nó, xem nó ra sao rồi. Lúc bọn hắn tới nơi thì nó hoàn toàn không biết gì nữa. Nó gục xuống bàn ngủ say như chết. Đến lúc tàn cuộc, anh nó phải cõng nó ra xe để về mà nó chẳng biết gì.Sáng hôm sau– Cô dậy rồi ạ, em có nấu canh giải rượu cho cô đây ạ _ một cô bé nóiĐặt khay đồ ăn xuống bàn cạnh giường nó, cô bé tới gầ