Duck hunt
Mãi mãi là bao xa

Mãi mãi là bao xa

Tác giả: Diệp Lạc Vô Tâm

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 324775

Bình chọn: 8.00/10/477 lượt.

ưng áo thun in logo trường đại học T to oành đỏ chói!!! Tiểu Úc quệt mồ hôi lạnh trên trán, nhớ tới cảnh

mỗi lần Tâm Di đi xem Trịnh Minh Hạo đá bóng, cô ấy đều lôi hết bộ này đến bộ khác trong tủ quần áo ra thử, váy quá gối thì sợ dài, mini-jupe thì

sợ không đủ đoan trang, cổ áo nhỏ thì nói không gợi cảm, cổ trễ thì bảo hở hang quá…Khi đó sao cô không đề nghị Tâm Di cứ ăn mặc như thế

này, xây dựng hình tượng nữ sinh có chí tiến thủ, nhất định có thể khiến Trịnh Minh Hạo gặp một lần nhớ mãi!

Lăng Lăng mặc quần áo xong, đi vào nhà vệ sinh rửa mặt. Đang rửa thì điện thoại reo, lúc cô chạy vọt ra vẫn còn cầm khăn lông lau mặt, thuận

tay cầm điện thoại, vừa cười vừa nói: “Không phải anh nói nửa tiếng sao? Mới đó đã tới rồi. Chờ em một chút nhé…”

Người trong điện thoại không nói gì cả.Cô không biết thế nào nên hỏi lại: “Anh Minh Hạo?!” Cảm giác có điều bất thường, cô lấy khăn ra khỏi

mặt nhìn thoáng qua số điện thoại, lập tức cứng người: “Em xin lỗi! Thầy Dương, em tưởng là bạn em.”

“Không có gì. Tôi định thảo luận với em chuyện học thẳng lên tiến sĩ, nhưng nếu em bận việc rồi thì để hôm khác cũng được.”

“Sáng mai em sẽ lên văn phòng thầy ạ.”

“Được.”

Cúp điện thoai, Lăng Lăng vẫn còn kinh ngạc chưa kịp hoàn hồn, nhìn đồng hồ hỏi: “Tiểu Úc, cậu có gặp ông thầy nào cuối tuần tám giờ rưỡi tối

còn tìm học trò nói chuyện không?”

“Lão sếp biến thái của cậu chuyện gì chả làm được chứ!”

“Quả nhiên không có biến thái nhất, chỉ có biến thái hơn!”

Cô lắc đầu bất đắc dĩ, vứt điện thoại lên giường, tiếp tục lau nước dính trên mặt và tóc. Trên thế giới này người duy nhất có thể làm cho một nữ

sinh tính tình siêu tốt như Lăng Lăng nổi điên chỉ có thể là lão sếp biến thái của cô. Cũng không thể trách cô được, ai gặp phải một kẻ bất thường

như vậy cũng đều nổi khùng hết.

Những nhân vật cấp hướng dẫn tiến sĩ mặt mũi xấu xí là chuyện thường, nhưng hắn ta chuyên đời thích khi không nhảy ra dọa người, bất kể thời

điểm, bất kể tình huống, rất là thách thức thần kinh con người ta. Ngay cả Lăng Lăng gan to như vậy cũng bị hắn dọa muốn rớt tim. Tính cách của

hắn thì càng khỏi phải nói. Tính khí thất thường, có khi vài ngày không tìm Lăng Lăng, có khi nửa đêm nửa hôm gọi điện hỏi cô đề tài tiến triển tới

đâu rồi.

Hắn làm việc luôn hướng tới sự hoàn hảo, yêu cầu nghiêm ngặt, sai lệch một micromet cũng bắt Lăng Lăng tính lại hết ba ngày. Hắn còn ngày

ngày bắt một sinh viên thi tiếng Anh cấp bốn sáu lần không đậu như Lăng Lăng đi dịch tài liệu cho mình, báo hại cô thường xuyên lấy cái từ điển

Văn Khúc Tinh đập bàn – bởi có rất nhiều từ chuyên môn tra mãi không ra.

Lăng Lăng vật vã chịu đựng đến lúc gần tốt nghiệp thạc sĩ, ngỡ đâu có thể thoát khỏi nanh vuốt ma quỷ, nào ngờ lão sếp không chịu cho cô tốt

nghiệp, bảo đề tài của cô làm qua loa, ra ngoài làm mất mặt hắn!

Nói tóm lại, theo lời của Lăng Lăng mà nói: Loại đàn ông này đến giờ vẫn ế vợ cũng chẳng lấy gì làm lạ, phụ nữ có mắt đều không thèm nhìn

hắn ta!

“Lăng Lăng, tại sao hồi trước cậu lại chọn thầy ấy làm giáo viên hướng dẫn?”

“Vì tương lai của mình thôi!”

Lăng Lăng lại coi đồng hồ, thấy còn sớm bèn kể lại chuyện cũ bằng một giọng nghĩ lại mà kinh người: “Cái ngành Điện tử của tớ thật không phải

cho người học. Đơn xin thi lại của tớ có thể đóng thành cả quyển tập, lòng tự tin bị tổn thương nặng nề, cho nên mục tiêu cả đời tớ chính là tốt

nghiệp thuận lợi, lấy một tấm chồng tốt, vậy là xong! Không ngờ lúc bảo vệ đồ án tốt nghiệp, hắn không biết từ nơi nào xuất hiện, hỏi tớ một đống

vấn đề khó hiểu. Câu hỏi do một kẻ ngu ngốc đặt ra thì đến mười thiên tài cũng chả trả lời nổi!”

Tiểu Úc gật gù đồng ý, thuận miệng bồi thêm câu: “Tớ nghĩ một câu hỏi do thiên tài đặt ra thì mười kẻ ngốc cũng không trả lời được.”

“Hắn nói luận văn của tớ không có chút giá trị nào. Tớ cung kính đáp lại: Không có giá trị cũng có tác dụng đem cho người ta tham khảo rút kinh

nghiệm. Nhưng hắn nói tớ có thể làm người khác hiểu sai… Bực nhất là, hắn nói đồ án của tớ như vậy mà có thể tốt nghiệp thì không thể nào nâng

cao trình độ chung của sinh viên đại học. Cậu bảo tớ có oan ức không, chất lượng giảng dạy đại học giảm sút, quốc gia đối mặt với khủng hoảng

việc làm thì liên can gì đến tớ?!”

Lăng Lăng thở dài oán thán, ức hận giậm chân: “Chỉ vì một câu nói của hắn mà tớ bị khoa hoãn tốt nghiệp một năm, cũng may tớ học song song

hai bằng nên cũng không ảnh hưởng gì, nếu không tớ đi nhảy lầu cho hắn xem!”

“Vậy nên cậu mới đăng ký làm nghiên cứu sinh của hắn, hòng chứng minh cho hắn thấy thế nào là nhân tài chứ gì!”

“Cứ cho là vậy đi, sau này tớ có hỏi thăm một chút, nghe nói hắn là giảng viên vừa về nước của khoa, tên là Dương Lam Hàng, tớ…”

“Cái gì?” Lần này Tiểu Úc thực sự choáng nặng, cũng may không có uống nước, bằng không đã chết sặc.

Lăng Lăng điềm tĩnh hỏi: “Cậu làm sao thế?”

“Cậu đừng nói với tớ, lão sếp biến thái của cậu là…” Tiểu Úc nuốt nước bọt, nói: “Dương Lam Hàng!”

“Đúng rồi, cậu không biết hả? Tớ tưởng cậu biết rồi!”

Chẳng trách m