Old school Easter eggs.
Máu đọng

Máu đọng

Tác giả: Phong Tử Tam Tam

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 324622

Bình chọn: 8.00/10/462 lượt.

út lương tâm, mà cũng có thể là do công ty gặp khó khăn, tự thân không lo được, chuẩn bị thỏa hiệp với bố hắn rồi”

Cố An Ninh lại tiếp tục im lặng, Lục Tiểu Trăn nói chả có tí tính thuyết phục nào, tuy cô không hiểu Thiệu Đình lắm nhưng lại chắc chắn rằng hắn không phải loại tiểu nhân lật lọng.

Lục Tiểu Trăn chán chường thở dài: “Được rồi, tao cũng biết khả năng này không lớn, bởi vì hắn đang bàn chuyện hợp tác với Trang Nhiên, nguy cơ của Đình Thụy có thể sẽ qua”

“Phải không? Trang Nhiên sẵn lòng giúp hắn à?”

“Cũng chưa nói sẽ giúp, nhưng nói chung hai kẻ gian thương đó đang thỏa thuận lợi ích thôi” – Bạn cô dừng lại một chút, muốn nói lại thôi – “Nhưng mà mày làm sao đấy, biết hắn buông tay lại không vui à?”

Cố An Ninh đờ người, dường như vừa hiểu ra, căng thẳng: “Không, sao mà không vui cho được. Tao ấy à, vui quá ấy chứ…”

“…”

Cúp điện thoại xong, Cố An Ninh ngồi trên giường thật lâu, ánh mắt sâu thẳm chăm chú hướng về phía cửa, tự nhủ: “Sao lại không vui, mình rõ ràng rất vui… Rất rất vui”

Lúc mang cháo cho Thiệu Đình, tâm lý Cố An Ninh vẫn hơi căng thẳng, loại tâm tình này rất khó hình dung, không giống với bất cứ lần nào cô đối mặt với hắn trong quá khứ.

Thiệu Đình ngồi sau bàn làm việc, ánh sáng xanh của máy tính nhìn rất chói mắt, toàn bộ phòng làm việc ngập trong khói thuốc; hắn mới chỉ vào có một lát mà đã có mùi khói nồng thế này rồi.

Cố An Ninh phức tạp nhìn đôi mắt cụp xuống của hắn, đôi mày rậm dường như không hề giãn ra, có thể thấy người này đang cực kỳ khó chịu. Cô bỗng hơi hơi hiểu, có lẽ người đàn ông vụng về này đang mất bình tĩnh? Chờ cô…giải thích? Giống như quản gia nói?

Hắn thấy cô cầm khay, ra hiệu bằng mắt, nói: “Cám ơn, để đây đi”

Cố An Ninh bước đến trước bàn hắn, sau đó không nhúc nhích. Thiệu Đình cuối cùng cũng nhìn cô: “Có việc?

“Anh…” – Cố An Ninh suy nghĩ một lúc lâu, cảm thấy nên nói thẳng vào vấn đề – “Hút thuốc ít thôi, không tốt cho sức khỏe. Còn có…Mục Chấn, bọn em chỉ là bạn bè”

Thiệu Đình dường như có chút suy nghĩ, nhìn cô một hồi, gật đầu nhẹ nhàng: “Đã biết”

Đã biết?

Đáp án này hiển nhiên là ngoài dự đoán của cô, Cố An Ninh không hề nghĩ Thiệu Đình sẽ phản ứng thế này.

Hai tay cô chắp trước bụng, ngón tay đan vào nhau, ánh mắt ngơ ngác nhìn chằm chằm người đàn ông trước mặt rất lâu, sau đó cô nghe hắn lạnh nhạt nói: “Không có việc gì thì ra ngoài đi, đóng cửa phòng vào hộ anh”



“Sau đó thế nào?” – Lục Tiểu Trăn cắn ống hút, vẻ mặt buôn dưa nhìn Cố An Ninh

Cố An Ninh nhớ lại chuyện hôm đó bị Thiệu Đình đuổi ra khỏi phòng làm việc, phiền não nhăn nhó, lông mi hơi hạ xuống che phủ cảm xúc trong mắt: “Không thế nào cả, tao mở cửa đi ra”

Lục Tiểu Trăn chống tay lên má, gật đầu: “Nghe thì có vẻ là định buông tay, đàn ông ấy à, lúc không chiếm được thì đều tốt. An Ninh, thoát khỏi đàn ông đã có vợ chả có gì đáng tiếc”

Cố An Ninh nghe vậy lông mi hơi rung rung, cảm thấy đó cũng nên là suy nghĩ của mình, ra sức gật đầu: “Tao biết”

Lục Tiểu Trăn im lặng nhìn cô, giơ tay che cái máy tính để bàn rồi chỉ trỏ: “Mày giờ đang hỗn loạn, An Ninh, thói quen cũng không đáng sợ, theo thời gian sẽ thay đổi, mày giờ chỉ cần thời gian mà thôi. Cái loại người chuyên ép uổng như thế làm sao mà yêu được, chỉ là thói quen thôi, cuối cùng sẽ ổn”

Cố An Ninh biết bản thân bây giờ rất hỗn loạn, cô rất hoang mang về Thiệu Đình quen thuộc và Thiệu Đình xa lạ, chung quy cũng là do cô dễ tin người, nếu hắn vẫn cứ ép buộc cô khắp nơi, cô có thể hoàn toàn nghĩ xấu về hắn, nhưng chung quy hắn lại…

Cố An Ninh từ từ ngước mắt lên, nhìn thấy ngay ánh mắt đen tối của Lục Tiểu Trăn. Dường như bạn cô nói xong cũng thấy mình thất thố, nhếch môi cười ra cái vẻ không tim không phổi: “Aiii, xem ra tao thích kiểu tình cảm SM hơn” *convert thì là “ngược luyến tình thâm” nhưng Cốc ca dịch hẳn là “SM” ạ *

Cố An Ninh vẫn muốn hỏi một chút về chuyện của Lục Tiểu Trăn và Trang Nhiên, bây giờ thấy cái kiểu ra vẻ ổn thỏa này của bạn mình thì quyết định không nhắc đến nữa, chỉ hỏi: “Tiểu Trăn, muốn uống rượu không?”

“Hả?” – Lục Tiểu Trăn bất ngờ

Lúc đã ngồi trên băng ghế ở quán bar rồi, Tiểu Trăn vẫn hơi không thích ứng được, nhìn cảnh tượng ồn ào của quán bar, cao giọng nói: “Không phải nhiều năm rồi mày vẫn không tới quán bar sao?”

Cố An Ninh cười cười, trong ánh đèn mờ lại có vẻ ảm đạm: “Không nói chuyện cũ, hôn mê vài năm, cái gì cũng chậm mất nửa nhịp”

Lục Tiểu Trăn cầm cốc bia lạnh lên, uống một ngụm lớn, không biết do là đang ở quán bar hay do tâm tình thả lỏng, lại nói: “An Ninh, tao hiểu cảm giác của mày, Trang Nhiên…thật ra là kẻ thù của tao, tao cũng không nên yêu anh ấy. Vì vậy tao vẫn tự nhủ rằng mình hận anh ấy, giống như nếu nói vậy thì có một số việc sẽ không phát sinh”

Cố An Ninh hơi kinh ngạc liếc nhìn bạn mình, trước cũng đoán chuyện Lục Tiểu Trăn và Trang Nhiên có vấn đề, không nghĩ lại là thế này.

Lục Tiểu Trăn thở dài, ngửa cổ uống hết chỗ bia còn lại: “Cho nên An Ninh, tao hiểu mày, thật đấy. Ở bên một người như thế thật khủng khiếp,