Old school Swatch Watches
Mẹ Lưu Manh Con Thiên Tài

Mẹ Lưu Manh Con Thiên Tài

Tác giả: Quỷ Miêu Tử

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 327672

Bình chọn: 10.00/10/767 lượt.

nhìn cả đám quý ông thượng lưu, xé bỏ lớp áo khoác thượng lưu đi, thì chẳng qua chỉ còn lại bản chất hạ lưu mà thôi. Mắt Lật Điền Anh Tử mơ màng, chen vào giữa Hạ Vũ và Kỷ Lương, người như gần như sắp dán sát lên người Hạ Vũ, thân hình lồi lõm vô cùng nóng bỏng. “Anh…” Cô ta rít một hơi thuốc trong tay, rồi chỉ chỉ vào ngực Hạ Vũ: “Không tồi… Thân hình này, tôi thích… Làm vệ sĩ phải không… Lương tháng được bao nhiêu? Bỏ công việc này đi, tôi bao anh!” Mấy người khác cũng đứng ở bên cạnh ồn ào. Đêm nay Lật Điền Anh Tử là một trong hai nhân vật chính, đương nhiên từng hành vi cử chỉ của cô đều được mọi người tôn sùng. Mùi khói trong phòng bao khiến mũi Kỷ Lương hơi cay cay, hốc mắt cũng nóng lên, mẹ nó chứ, cô quả nhiên không thể sống được cuộc sống của mấy kẻ có tiền này. Cô nhìn sang bên cạnh, Hạ Vũ bị Lật Điền Anh Tử quấy rầy vẫn đang đứng yên bất động như núi, sau đó, mũi cô hơi ngứa, đang định hắt xì thì lại cảm thấy một bàn tay sờ soạng trên lưng mình… Kỷ Lương cứng đờ cả người, chưa kịp hắt xì, vừa định bắt lấy bàn tay trên lưng kia thì đã thấy trước mắt tối sầm lại, một bóng người chợt hiện ra, sau đó, chỉ nghe thấy một tiếng khóc thét vang lên, bàn tay trên lưng cô đã không thấy đâu nữa, chủ nhân của nó cũng ngã quỵ xuống sàn, ôm cổ tay bị bẻ quặt đi kêu thảm thiết. Tiếng khóc thê thảm này khiến cho căn phòng đang vô cùng hỗn loạn bỗng chốc yên tĩnh hẳn. Cả đám đều há hốc mồm nhìn người thanh niên đang quỳ trên đất. Kỷ Lương cũng ngẩn người nhìn Hạ Vũ đang đứng cạnh mình – vừa rồi, chính anh đã ra tay bẻ quặt cổ tay của tên đang ăn đậu hũ của cô. Cô lại quay đầu nhìn, thấy Lật Điền Anh Tử đang lồm cồm bò từ dưới đất lên… Ban nãy, tiểu thư Lật Điền vẫn chưa từ bỏ ý định, muốn dựa vào người Hạ Vũ, kết quả là Hạ Vũ lao vụt người sang bên cạnh Kỷ Lương, khiến tiểu thư Lật Điền dựa vào khoảng không, nên chật vật ngã sấp xuống sàn nhà… Tầm mắt của mọi người đều dồn về phía Kỷ Lương và Hạ Vũ. Thân phận hiện giờ của bọn họ chỉ là những “vệ sĩ nho nhỏ” vậy mà dám bẻ gãy cổ tay của một công tử nhà giàu, vệ sĩ này đúng là chết đến nơi còn không biết sợ!!!

Chương 86: Đua xe

Vì cửa phòng đang mở, nên tình hình trong này cũng thu hút ánh mắt người bên ngoài. Đám nam nữ vốn đang điên cuồng trên sàn nhảy, lúc này cũng hướng mắt vào phòng bao, không ít người vây quanh phòng.

Đây là quán bar cao cấp, chi phí đắt đỏ, vốn hướng vào đối tượng khách là đám công tử, thiên kim nhà giàu, ở đây hút hít này kia, nên mọi người cũng đều biết điều mà an phận, rất ít khi gây ồn ào. Dù thỉnh thoảng có chút mâu thuẫn nhỏ, thì họ cũng đều nhượng bộ, mỗi người lùi một chút, hoặc kéo nhau ra ngoài giải quyết, tuyệt đối không náo loạn trong này. Ở đây đều có mấy người có thân phận, nếu làm ầm lên, sẽ thu hút sự chú ý của giới truyền thông này kia, đắc tội không ít người.

Cho nên, khi trong phòng vang lên tiếng kêu thảm thiết, mọi người ở đây đều hoảng sợ, đồng thời cũng khiến một vài người hiếu kỳ, trong lòng thầm đoán, đây là người nhà ai, mà dám gây ồn ào trong quán bar này, là vì sau lưng có chỗ dựa quá vững chắc, hay là… bại não rồi?

“Ồ — tôi còn đang nghĩ không biết là ai?!” Đúng lúc này, một thanh niên nhuộm tóc highlight, xăm hình trên tay bước ra, nhìn người đang ôm tay kêu rên dưới đất, rồi lại nhìn Lật Điền Anh Tử, sau đó kêu lên: “Thì ra là cô nàng Nhật Bản thối tha cô à?”

Vừa nhìn rõ gã ta, mặt Lật Điền Anh Tử vốn đã như phủ mây đen dầy đặc, giờ lại như ăn phải cứt.

“Lâm Hiểu Ba, *** mày nói ít thôi.” Bạn bè ở phía sau Lật Điền Anh Tử đã có người lên tiếng đáp một cách mỉa mai.

Lâm Hiểu Ba và đám Lật Điền Anh Tử là bạn học cùng trường. Lật Điền Anh Tử cũng được coi là đại mỹ nữ trong trường, hơn nữa, sau lưng cô là gia tộc Lật Điền, lúc ở trường đương nhiên cũng có nhiều người theo đuổi. Lâm Hiểu Ba là một trong những người đó. Tuy nhà họ Lâm không đi theo con đường chính trị như họ Lật Điền, nhưng trên phương diện thương mại, thì nhà họ Lâm coi như cũng có máu mặt nhất. Nhất là sản nghiệp ở Nhật của nhà họ Lâm không ít, Lâm Hiểu Ba thực sự rất thích dung mạo của Lật Điền Anh Tử — một cô nàng xinh đẹp như vậy, có đưa đi ra ngoài cùng cũng có thể khiến gã nở mày nở mặt. Mặt khác, nếu có quan hệ với nhà Lật Điền, thì chuyện làm ăn của nhà họ Lâm sau này ở Nhật Bản cũng tốt hơn nhiều.

Cho nên, Lâm Hiểu Ba cố gắng mà theo đuổi, kết quả là, tiểu thư Lật Điền hoàn toàn chướng mắt với gã, còn nói với gã những lời cực kỳ khó nghe, lại trực tiếp chọc vào điểm yếu của Lâm Hiểu Ba, nói là ghét gã không cao, chỉ có 1m7, nếu ở bên gã, thì Lật Điền Anh Tử sẽ chẳng bao giờ được đi giày cao gót.

Cũng vì vậy, mà Lâm Hiểu Ba thẹn quá hoá giận, sau ngày đó, lúc nào cũng nhằm vào Lật Điền Anh Tử.

“Lâm Hiểu Ba, đây là việc của chúng tôi, anh nói ít thôi.” Lật Điền Anh Tử lạnh lùng nhìn gã một cái. Cô cũng biết đây là địa bàn của Trung Quốc, không tiện làm ầm lên.

“Cái gì gọi là chuyện của các người?!” Lâm Hiểu Ba chỉ người thanh niên còn đang ôm cổ tay nằm dưới sàn: “Cậu ta là anh em của tôi, người của cô bẻ gãy cổ tay cậu ấy, cô