Snack's 1967
My Vampire

My Vampire

Tác giả: Princess Devil

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 321725

Bình chọn: 9.00/10/172 lượt.

uối cùng trừng mắt nhìn Alex một cái, lên giọng cảnh cáo:

-”Làm cho nhanh, rồi lui đi.”

Alex được sự đồng ý của hắn, liền vội vã kiểm tra. Xem ra vết thương khá là nặng, Aki quả thật là rất khủng bố, có thể vì chuyện ấy mà hại người ta đến mức độ phát ốm. Chúa Tể ơi là Chúa Tể, không ngờ người máu lạnh đến vậy.

Cậu ta trao đổi một số thông tin cần thiết với Aki, sau đó lui ra để lại hắn trong phòng với cậu.

Pey nằm mê man trên giường, Alex vừa cho cậu uống thuốc, có thể sắp tỉnh lại rồi. Aki cầm lấy tay cậu, khẽ vuốt ve nhẹ mu bàn tay. Gầy quá, bây giờ mới thấy Pey gầy đến như thế nào.

-”Em chỉ cần nói thật thôi. Tại sao em không chịu làm?”-Hắn khẽ tự lầm bầm, nhìn cậu đau xót. Hắn không phủ nhận, là hắn đã quá giận, cho nên mới dẫn đến việc làm tối hôm qua. Lẽ ra, hắn có thể tìm hiểu theo cách khác.

Pey khẽ cựa quậy. Vết thương còn đau, nên tạm thời cậu chưa thể cựa quậy được, chỉ có thể chống mắt nằm im nhìn hắn.

Aki có thể cảm thấy cử động của cậu, liền để tay cậu xuống. Thần thái hối hận hiếm thấy đã bốc hơi không còn tăm tích, hắn sẵng giọng hỏi cậu:

-”Tỉnh rồi sao?”

-”…”-Pey nhìn hắn, khoé mắt ánh lên tia buồn bã.

-”Sau này sẽ không được đi đâu cả. Em không chịu nói thật.”-Aki cảnh cáo cậu, dù là cậu bệnh, thì chắc chắn tính cách của cậu cũng không cho phép cậu nằm im một chỗ ngoan ngoãn nghe lời hắn.

-”Tôi nói, anh sẽ tin đúng không?”-Pey yếu ớt nói với hắn.

-”Để còn xem.”

-”Bella, cô ấy là Bella. Tôi gặp cô ấy đã được nửa tháng. Cô ấy đối với tôi rất hiền và tốt bụng, cũng lại hợp với tính cách của tôi. Chúng tôi, ngoài quan hệ bạn bè đơn thuần không còn loại tình cảm nào khác.”

-”Nếu có nửa lời nói dối, ta có thể đảm bảo mạng sống của cô ta sẽ dừng lại ngay lập tức.”-Aki gằn giọng, mi tâm xuất hiện vài nét nhăn mặt. Tạm thời, hắn tin cậu, nếu như không phải như cậu nói, hắn chắc chắn sẽ không để yên cho cô ta và cả cậu.

-”Tuỳ anh. Tôi đã không có lỗi gì, ở đây lại thật sự rất buồn chán, có thể cho Bella đến đây được không?”-Pey nhìn hắn, nhỏ giọng cầu xin. Sau này chắc hắn sẽ không cho cậu đi ra ngoài nữa, nếu cứ như vậy, chỉ sợ cậu sẽ vì buồn chán mà phát điên.

-”Không.”-Aki lạnh lùng hắt lại một câu trả lời ngắn gọn, đang đầy sát khí. Nhất định là Pey muốn chọc tức hắn rồi, mức này còn muốn cho cô ta ở cùng.

Pey tròn mắt nhìn Aki sau đó chán nản vùi đầu vào chăn, quay lưng lại với hắn. Bỏ đi, dù sao hắn chắc chắn sẽ không đồng ý, cậu rốt cuộc là nghĩ gì mà lại đi cầu xin hắn cơ chứ?

Hắn bỏ đi, để lại Pey một mình nằm đó.

___***___

Cậu giận hắn, rốt cuộc là vẫn không cho cậu đến gần bất cứ ai hay đi ra khỏi phòng.

Pey tuyệt thực hai ngày này, khi nào hắn đến liền quay mặt vào trong tường giả ngủ. Hắn biết cậu giả vờ, nhiều lần nổi điên muốn cho cậu một trận, nhưng Alex đã dặn phải để cậu nghỉ ngơi thật tốt, còn không được gây thêm thương tổn cho cậu nữa. Hắn cũng không thể nói chuyện mới cậu, vì căn bản cậu không có nói chuyện với hắn.

Aki quả thực là bị ép đến mức đường cùng khi Pey nhất định không chịu ăn chút đồ nào. Nếu tình trạng này cứ tiếp tục, thể trạng Pey đã quá ốm yếu sợ sẽ còn tệ hại hơn.

Đã vậy, cứ chiều cậu một lần, cũng tại vì cậu ra nông nỗi này là vì hắn.

____***_____

Pey ngồi vân vê tấm chăn mềm mại, thỉnh thoảng lại chán nản thở dài một cái.

Đột nhiên cửa chính có tiếng động mở, Pey liền nằm xuống, trùm chăn kín người. Chắc là Aki về có việc đột xuất, vì thường thì giờ này hắn vẫn còn giải quyết công việc ở sảnh chính.

-”Anh Pey…”-Giọng nữ nhân trầm ấm quen thuộc vang lên, Pey giật thót, vội tung chăn ra ngồi thẳng dậy.

Là Bella, cô ấy đang ngồi trước mặt cậu.

Pey vừa mừng vừa lo, lại hỏi Bella dè chừng:

-”Làm sao em vào được đây?”

-”Chúa Tể gọi em đến, nói là phải chăm sóc anh cẩn thận.”

-”Aki gọi đến sao? Sao có thể!”-Pey thầm nghĩ, chưa chắc chắn lắm nhưng có khi nào lại đồng ý với cậu thế?

Dường như cũng hiểu suy nghĩ của Pey, Bella vội lên tiếng giải thích:

-”Đúng là Chúa Tể gọi em mà. Anh nghĩ xem, toà nhà này được canh kĩ như vậy, ngoài phòng lại có ma cà rồng cấp cao trông coi, trừ Chúa Tể ra, chắc chắn không ai có thể vượt qua lớp phòng thủ mật độ cao như vậy.”

-”Rồi, anh tạm tin em. Xin lỗi, thất hứa với em, ngày vừa rồi đã để em chờ ở sân hoa mà không đến. Thú thật, tình trạng hiện tại của anh cũng không thể cho phép anh gặp em được.”

-”Không, phải là em xin lỗi anh. Vì em mà anh bị Chúa Tể làm đến nông nỗi này. Kì thực em không có cố ý. Chuyện hôm đó em cũng không biết Chúa Tể đến sân hoa.”

-”Không sao, thôi bỏ đi, mấy khi gặp lại nhau, không thể cứ xin lỗi kể tội mãi được.”

-”Vậy thì thôi, a, em kể cho anh cái này hay lắm nhé…”



Pey ăn cơm nhiều hơn, cũng không im lặng tịch mịch như tượng đá cả ngày nữa, ít nhất là cũng có chút phản ứng với hắn.

Tuy là hắn mừng, nhưng trong cái mừng cũng có cái bực bội. Từ khi hắn đồng ý cho Bella đến chơi với Pey mỗi ngày, cậu liền có chuyển biến thái độ tốt hẳn lên, hơn nữa Alex khám lại cũng nói tinh thần cứ duy trì trạng thái tốt như này thì sẽ sớm khỏi bệnh.

Rốt cuộc là Bella có phép t