
. Nó biết ngay là hai người trở lại với nhau nên cũng chẳng muốn phiền họ ” yêu thương ” nhau . Nó đi ngang qua hai người đó . Lúc này thì mới để ý đến sự hiện diện của nó , ông Chan nhìn lên giật mình , Durin cũng nhìn lên … giật mình nốt ( ) Này thì người ta có câu ” Đồng vợ đồng chồng tát biển đông cũng cạn ” Còn hai ông bà này thì ” đồng vợ đồng chồng … giật cái mình cũng giống ” )
Nhìn nó bây giờ như con điên mới trong trại ra , đầu tóc bù xù . Vớ lưới thì rách te tua , mặt mài thì như bị mèo cào , tay chân chỗ xanh chỗ tím ( Dị nhân (.: ) . Ông Chan hỏi nó:
– Mày đi đâu mà ra nông nỗi này thế
Durin cũng chen vào tiếp phần :
– Mày bị sao thế này ? (: Mày lại đánh nhau à … sao lại ra nông nỗi này ! (43):
Nó quay sang nhìn Durin nói :
– Ừ , đánh nhau với bạn ông Chan .
Durin há hốc mồm , còn ông Chan thì biết ngay là nó đánh nhau với hắn nên chả ngạc nhiên gì ():. Durin quay sang mắng thương ổng :
– Anh làm gì chơi với cái loại người đấy thế ? Đi đánh cả em gái của bạn thì chơi làm gì ! (26):
Ông Chan vội bào chữa ngay :
– Đâu có , tại nó kiếm chuyện với thằng Jun mà . Có phải tất cả đều tại lỗi thằng Jun đâu . Với lại nó là bạn thân của anh mà ! Anh biết nó là người tốt mà ! :
Rồi Durin véo mũi ổng , ổng khoái cười hả hê (67):. Nãy giờ nó nín xem Durin với ổng ” diễn vở uyên ương lâu ngày chia cắt ” nên cũng chả nói gì . Mà chẳng nhẽ nó đứng hoài ở đây ? Bỏ lên phòng thì chẳng phải nhục lắm sao . Nó bèn chen ngang cuộc ” âu yếm ” đó , nó nói với ông Chan :
– Mày với Durin quay lại rồi thì mai mày đúp tiết dẫn Durin đi chơi đi . Hết tuần này mày hãy lên lớp . (55):
– Mày không nói tao cũng làm thế ! Mà sao không kêu tao bằng anh nữa đi ? (76):
– Tao chẳng thích , tự dưng đi đú xong chẳng muốn kêu mày bằng anh nữa. Như bình thường đi , tao cũng chả muốn có thay đổi . (71):
– Thôi được rồi , tao chiều mày Ai bảo tao đẻ ra sớm hơn mày 10 phút chi
Nó nhìn ông Chan đang lên mặt muốn nói mình là ” anh trai ” nên phải chịu thiệt (6):. Nó liền không kìm nổi cái tính nóng nảy mà đá vào bắp chuối ổng một cái . Mấy cái đá đó thì chẳng nhằm nhò gì với ông ấy , nhưng ổng lại vờ đau rồi la choai choai lên . Nó cười ha hả . Rồi nó quay qua nhìn Durin nói :
– Mày cũng học ở lớp tao phải không ?
– Ừ , bác trai sắp xếp cho tao rồi . Với lại tao cũng ở nhà chung với anh Chan và mày luôn
– Ơ , thế thì tốt . Chơi cho đã cái thành phố này đi rồi hãy đi học
– Ừ . Mà cái vụ phòng mày ấy …
Durin chưa kịp nói hết lời thì bị nó cắt ngang :
– Thôi , để sau đi . Mày ở đây còn dài mà Còn nhiều thời gian , lắm dịp để xem . Tao lên phòng đây , mệt quá rồi !
Durin gật đầu với vẻ thông cảm . Rồi cũng lờ nó đi mà nói chuyện với ông Chan tiếp ( Bà này xem trọng người yêu nà ) . Nó bước lên lầu , mở cửa phòng của mình . Lấy hộp sơ cứu ra mà bôi lên mấy vết thương , rát rát nó rên rên :
– Mẹ kiếp , hai lần rồi chẳng có lần nào nhường mình . Đúng là đồ con trai thô lỗ .
Dán băng keo cá nhân lên đàng hoàng , chảy đầu tóc lại , thay đồ ra . Nó nằm phịch lên giường ngủ , mệt mỏi . Nó vân vê cái đầu lâu rồi ngủ đi . Nó nói mớ :
– Hôm nay là Yun của ngày xưa … Khò khò … Hôm nay mình lại là mình … khò khò … Và ngày mai cũng thế … Khò khò … Mình chẳng phải nhớ gì về thằng nhóc ngày xưa nữa … Khò khò … Khò khò ( Bà này ngáy như điên ý nhỉ )
Tại nhà hắn …
Bước vào nhà, hắn nhìn bốn hướng (63):. Không có ai ngoài mấy bà osin cả , ba mẹ vẫn đi làm chưa về . Hắn chán nản bước lên phòng rồi ngồi lên giường sát trùng vết thương (74):. Nhớ lại cái cảm giác khó chịu khi hắn nhìn thấy Tuấn hôn Yun , hắn tự hỏi cái cảm giác lúc đó là gì nhỉ và hắn cũng chả hiểu làm quái gì mà hắn phải khó chịu khi thấy cạnh tượng đó nữa (98):… Hắn vẫn chưa nhận ra … đang có … điều gì đó đang thay đổi dần trong mình ( ):
Hắn thay đồ ra (115):. Cái bộ đồ hắn thích nhất đã bị rách tùm lum , còn cái bụng thì đỏ hẳn lên , nhìn cứ như mới quấn nóng về ý (17). Bây giờ bụng vẫn còn đau điếng , hắn rên rỉ , nguyền rủa kẻ làm hắn ra như thế này :
– Mẹ bà con vịt bầu đó , lúc đó mình mà còn sức mình không vạc lông nó mình đếch là con người nữa Lạy trời cho nó gãy xương đi ( Ông này ác như thú )
Rồi hắn nghĩ lại lời hồi trưa ông Chan nói với hắn , nó chính là con bé của ngày xưa (7):. Hắn lăn lộn trên giường suy nghĩ , khi mới nghe … hắn còn cảm thấy rung động một tẹo ( Nhớ là một tẹo thôi nhớ ) . Sau khi gặp nó , chửi nhau với nó , đánh nhau với nó thì cái cảm giác đó mất tiêu , thay vào đó là cảm giác ghét cay ghét đắng như bình thường (80):. Hắn thở dài ( cả thước lận á ) , tự nhủ : ” Thôi , xem như mình không biết gì đi . Thế cho rảnh nợ ! (95):” . ( Thằng đàn ông chẳng có trách nhiệm )
Nhìn đồng hồ , bây giờ là 11h đêm . Hắn nằm đó , nhắm mắt … Thở đều đều rồi chìm vào giấc ngủ sâu và dài .
Thế là chấm dứt một ngày quan trọng .
Nụ hôn thứ 2 .
Sáng ….
– Dậy đi mày , dậy nhanh lên . Mẹ mày không dậy tao đá nha . ( Vẫn là giọng ông Chan , nghe mà phát ghét )
– Đá thì đá đi , tao ngủ tí đã … ( Nó nói mớ ) ( Đúng là cái miệng nó hại cái thân ý nhờ )