XtGem Forum catalog
Nếu như…

Nếu như…

Tác giả: Xirô – Dan

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323673

Bình chọn: 10.00/10/367 lượt.

c lại không hề cảm nhận được điều đó.

Vũ Hân có chút bối rối nhìn người trước mặt. Cô đã suy nghĩ rất lâu mới dám nhấc máy gọi điện cho anh. Cô không muốn gây nên bứt cứ rắc rối nào cũng như không muốn anh lại thêm hiểu lầm mình. Thế nhưng sự việc đến mức này, cô cũng chỉ có thể nhờ anh giúp đỡ, hoặc là cho cô lời khuyên. Cô biết anh sẽ đồng ý bởi cô thực sự hiểu anh.

– Minh Huy, anh có thể giúp em không?

Ánh mắt Vũ Hân mang tới sự cầu khẩn rất lớn, nó khiến Minh Huy hơi sững người. Anh nhìn cô, vẫn không lên tiếng. Anh không nghĩ mình và Vũ Hân sẽ gặp nhau trong hoàn cảnh này. Không phải vì cô nhớ anh mà là cần sự giúp đỡ của anh. Thế nhưng anh cũng thấy vui bởi ít ra cô còn nhớ rằng, anh có thể giúp đỡ cô.

– Hân.- Minh Huy chậm rãi trả lời.- Anh có thể giúp Red Ocean không bị ảnh hưởng quá lớn bởi sự việc lần này. Nhưng nếu cần giải quyết triệt để thì cần tìm kẻ đã bày ra cái lưới này. Em hiểu ý anh không?

– Em hiểu!- Vũ Hân gật đầu.- Vì người đó là anh ấy nên em mới nhờ tới sự trợ giúp của anh.

– Em biết đó là ai?- Minh Huy ngạc nhiên.

– Là người anh khác cha khác mẹ của anh, Hoàng Quân.

Minh Huy sửng sốt, anh hỏi.

– Tại sao…

– Anh ấy nhằm vào em.- Vũ Hân lên tiếng.- Muốn em trở về bên anh ấy vô điều kiện.

Minh Huy không khỏi chấn kinh. Anh vốn biết Hoàng Quân và Vũ Hân đã từng có quãng thời gian yêu đương mặn nồng. Cũng có thể đoán ra Hoàng Quân muốn cô quay lại thế nhưng không hề nghĩ tới việc rằng anh ta sẽ làm ra những chuyện này. Như vậy khác nào đang ép chết Vũ Hân.

Anh lặng nhìn người con gái mà mình đã dốc lòng yêu thương, trái tim không khỏi nhói lên nhức nhối. Anh cũng yêu cô thế nhưng lại không dám giành lại cô. Chỉ vì sợ rằng điều đó khiến cô đau khổ. Hơn nữa trong lòng cô không hề có anh. Thế nên anh chọn cách buông tay. Nhưng Hoàng Quân thì khác. Anh ta khác anh. Anh không cho rằng người đàn ông có thể từ bỏ người phụ nữ của mình để đón lấy sự nghiệp. Rồi sau khi có được sự nghiệp thành công thì lại trở về ép buộc người phụ nữ đó vẫn phải yêu thương anh ta. Đó chẳng phải là loại người rất đáng khinh hay sao.

CHƯƠNG 38: ANH CÓ THỂ GIÚP EM KHÔNG? (4)

– Em định làm gì?

– Em không rõ nữa.- Vũ Hân khẽ cười nhạt.- Dù là Mạnh Nguyên hay Hoàng Quân, em đều không thể ở cạnh họ.

– Không thể? Tại sao?

Minh Huy càng lúc càng bị lời nói của Vũ Hân làm cho mờ mịt. Anh không hiểu ý cuối cùng của cô muốn truyền đạt tới anh là gì.

– Minh Huy, hôm nay em gặp anh không chỉ là vì chuyện của Red Ocean.

Vũ Hân nhìn anh, ánh mắt như gửi gắm sự tin tưởng. Việc cô sắp nói ra đây có thể khiến anh ngạc nhiên, hoảng hốt hoặc tiếc thương cho cô. Thế nhưng cô thực sự mong anh sẽ hiểu và giúp đỡ mình. Cô giờ đây đã không thể dựa vào ai được nữa. Bước đi bằng chính đôi chân của mình, cô đã học việc ấy từ cách đây bốn năm. Nhưng có lẽ cho tới giờ, cô mới thực sự phải làm như vậy.



– Bà đi gặp ai về vậy?- Mỹ Kim nhìn Vũ Hân rồi dò hỏi.

– Gặp bạn thôi.- Cô lầm bầm, người khẽ dựa vào thành thanh máy để chống đỡ. Cô quả thực rất mệt mỏi rồi.

– Bạn? Nam hay nữ?

– Kim!- Vũ Hân thở hắt ra.- Có thể đừng hỏi nữa được không? Tôi rất mệt.

– Bà cũng chú ý tới sức khỏe một chút đi. Có biết tôi rất lo hay không?

Vũ Hân gật đầu rồi thở dài. Cả hai cùng bước vào hầm để xe, thì chợt nghe thấy tiếng bước chân phía sau. Theo thói quen, Vũ Hân quay lại thì bị một người trong số đó bịt chặt miệng. Cô hoảng hốt lùi ra sau nhưng không thể thoát được khỏi tay người đó. Mùi hương từ tấm khăn trắng trên mũi cô bắt đầu phát huy tác dụng của nó. Mỹ Kim thất thần toan hét lên cũng bị một người khác bịt miệng y như Vũ Hân. Chỉ chưa đây một phút sau, cả hai rơi vào trạng thái bất tỉnh.

Bỗng tiếng chuông điện thoại vang lên trong không gian yên tĩnh của gara.

– Vâng! Chúng tôi đã bắt được cô ta. Nhưng lại xuất hiện thêm một người nữa.

– Một người khác?

– Vâng! Cũng là phụ nữ.

– Vậy thì giải quyết cô ta đi. Thứ tôi cần là cô gái kia.

– Tôi hiểu!

Lúc ấy dường như những giấc mơ dai dẳng lại bắt đầu xuất hiện.

CHƯƠNG 39: MẤT TÍCH

Chiều muộn ngày hôm sau, khi mặt trời còn đang tìm về nơi chốn của mình, vạn vật vẫn còn hoạt động trong guồng quay của thời gian thì người đàn ông đó đã không kìm được mà gọi điện tới sở cảnh sát. Thế nhưng trả lời anh lại là sự an ủi cũng như thông báo rằng nếu người mà anh muốn tìm chưa mất tích đầy 24 tiếng thì chưa thực sự gọi là mất tích. Rốt cục anh cũng muốn hét lên với những người đó rằng thế nào mới gọi là mất tích? Người mất tích ấy là người phụ nữ anh yêu thương, người mà anh sẽ từ bỏ tất cả để bảo vệ. Nếu họ là anh thì liệu họ có thể ngồi yên và chờ đợi hay không?

Mạnh Nguyên không thể liên lạc được với Vũ Hân từ tối qua tới nay. Cô cũng không có ở nhà hay công ty trong khi xe cô vẫn ở gara. Cả ngày hôm nay anh không ngừng tìm kiếm cô thế nhưng tất cả những nơi cô có thể tới đều không có bóng dáng cô. Anh không rõ tại sao trong sau thẳm trái tim anh tồn tại một sự hoảng hốt mãnh liệt. Giống như cô sẽ gặp phải chuyện gì đó. Những suy nghĩ ấy tràn ngập tâm trí anh khiến anh khô