Insane
Nghe nói chú yêu Loli

Nghe nói chú yêu Loli

Tác giả: Tát Không Không

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 326792

Bình chọn: 8.5.00/10/679 lượt.

ô pha. Sau lưng mềm mại khiến Mộc Mộc không có điểm tựa, cô tựa như người không biết bơi rơi vào hồ nước, nhất thời hoảng loạn không biết làm gì.

Khi đầu lưỡi anh ta tiến vào, khoang miệng Mộc Mộc tràn đầy hương vị cà phê, hỗn hợp ngọt đắng nồng đậm, phức tạp mà phong phú. Nụ hôn như vậy, không có hấp tấp bỡ ngỡ, chỉ có ngọt ngào lắng đọng.

Lưỡi của anh ta tùy ý làm bậy trong miệng cô, động tác chiếm đoạt mạnh mẽ lại thành thạo, không chút mảy may làm tổn thương tới cô.

Hương vị cà phê dần làm cho con người ta thanh tỉnh, nhưng giờ phút này lại khiến Mộc Mộc chết lặng, mọi cơ quan cảm giác đều bị tê liệt. Linh hồn cô dần dần bay lên không trung, ở trên không nhìn xuống mình và Trầm Ngang, nhìn hai người tứ chi dây dưa.

Cơ thể phụ nữ rất dễ dàng biểu đạt cảm xúc, Mộc Mộc có kháng cự nhưng cũng không quá quyết liệt, trải qua mấy ngày ở chung, cô đã không còn ghét Trầm Ngang như lúc trước.

Mà động tác của anh ta, hơi thở của anh ta, nhiệt độ của anh ta, đều là một loại cám dỗ.

Cám dỗ bản năng nguyên thủy nhất của cô — khát vọng.

Lúc này đây, nụ hôn của họ chính là nụ hôn giữa đàn ông và phụ nữ theo đúng nghĩa — mỗi bộ phận cơ thể đều hòa quyện vào nhau.

Tiến vào phụ nữ, bất kể là bộ phận gì trên cơ thể, cho dù chỉ là môi lưỡi, nhưng đối với đàn ông mà nói, chính là đại diện cho sự xâm lược và chinh phục, có thể thỏa mãn tối đa bản tính ham muốn của họ.

Trầm Ngang cố gắng duy trì hô hấp ổn định, nhưng vẫn không kiềm chế được mà thở dốc.

Còn Mộc Mộc cũng bị đánh cho tơi bời, hội bất thành binh.

Nụ hôn chấm dứt, Mộc Mộc thở hổn hển, đầu óc trống rỗng, tầm nhìn chỉ còn lại gương mặt Trầm Ngang.

Nhưng Trầm Ngang không cho cô thời gian nghỉ ngơi: “Trả lời anh, anh thích em như vậy, em tính làm sao bây giờ?”

“Em…… Em không biết.” Mộc Mộc lẩm bẩm.

“Em có biết.”

Trầm Ngang mở to mắt, Mộc Mộc tựa như một con thú nhỏ, trốn không được, mà càng giãy dụa thì càng bị vây chặt hơn.

“Mộc Mộc, em biết đấy, anh không còn trẻ nữa.” Trầm Ngang bỗng nhiên thở dài, tất cả mệt mỏi lúc này đều tập trung lên hai gò má: “Một người có thể gặp được người mình thích không phải là chuyện dễ dàng. Anh rất hiểu đạo lý này, cho nên thời khắc gặp em ta đã muốn ở bên em, sống những ngày tháng yên bình. Có thể là quá nhanh khiến em không tin, hoặc khiến em khó chịu, thậm chí là phản cảm. Nhưng anh lớn tuổi hơn em rất nhiều, về sau chắc chắn sẽ đi sớm hơn em từng bước, cho nên anh mới muốn nhanh chóng ở cùng em, trân trọng từng giây từng phút bên nhau. Mộc Mộc, đừng dùng tiêu chuẩn bạn trai thử thách anh tạm thời nữa, xin em hãy dùng tiêu chuẩn chọn chồng thử thách anh một đời, được không?.”

“Sau đó, mày chính thức đồng ý trở thành bạn gái anh ta?”

Giữa trưa hôm nay, tại một cửa hàng pizza bên cạnh công ty, An Lương vừa ăn cá hồi tẩm măng vừa hỏi.

“Ừm.” Mộc Mộc vừa ngấu ngiến pizza hải sản vừa trả lời.

“Tao không thể không nói, lời của ông chú này quả thật rất cảm động.” An Lương dùng nĩa cuốn cá thành hình tròn, giống một mèo con nghịch cuộn len: “Mày nên thuộc bài thơ này –‘Quân sinh ta chưa sinh, ta sinh quân đã lão, hận không sinh đồng thời, ngày ngày cùng quân hảo.’ đi.”

*Quân sinh ta chưa sinh, ta sinh quân đã lão. Hận không sinh đồng thời, ngày ngày cùng quân hảo: trích bài thơ trong ngôi mộ cổ

*Dịch nghĩa bài thơ:

Chàng sinh, em chưa sinh; em sinh chàng đã già

Chàng hận em sinh muộn, em hận chàng sinh sớm.

Chàng sinh, em chưa sinh; em sinh chàng đã già

Hận không sinh cùng thời, ngày ngày vui bên nhau.

Chàng sinh, em chưa sinh; em sinh chàng đã già

Em xa chàng chân trời, chàng cách em góc bể.

Chàng sinh, em chưa sinh; em sinh chàng đã già

Mơ hóa bướm tìm hoa, đêm đêm đậu nhành cỏ (*)

“Có phải tao đồng ý quá nhanh không?” Mộc Mộc lau vụn pizza bên khóe miệng, vẻ mặt có chút hoang mang: “Không biết vì sao sau khi anh ấy nói xong, tao cảm động quá nên không cẩn thận đồng ý. Nhưng nhớ lại thì hình như anh ấy chưa làm chuyện đặc biệt nào khiến tao cảm động mà tao đã hi hí hồ đồ nghe theo anh ấy rồi.”

“Nếu đã đồng ý thì còn suy nghĩ lung tung làm gì.” An Lương khuyên nhủ: “Mày cũng không phải là loại phụ nữ thích chơi trò yêu đương, nếu đã xác định ở bên nhau thì lo chung sống cho tốt, tranh thủ sớm tu thành chính quả.”

Mộc Mộc ngẫm thấy cũng đúng, hơn nữa trước kia mình nghi ngờ người ta còn chưa tính, bây giờ đã là người yêu mà còn nghi ngờ, không khỏi hơi quá đáng.

“Nhưng mà yêu đương với ông chú, có cảm giác đặc biệt nào không?” An Lương tò mò hỏi.

“Trước kia không phải tao kể rồi mà, cũng không có gì mới cả. Nhưng mà ở cạnh Trầm Ngang, tao giống như không cần làm gì cũng không cần lo lắng. Anh ấy cái gì cũng biết, trong khi làm việc gặp vấn đề khó khăn gì đều có thể tới hỏi anh ấy. Đặc biệt có thể anh ấy lớn tuổi hơn tao, cho nên tao thấy mặc kệ tao giận dỗi thế nào thì anh ấy cũng không tức giận, còn dỗ dành tao. Nói tóm lại, là một người thầy tốt, bạn hiền, bạn trai tốt miễn bàn.”

Chương 19

“Vậy……” An Lương cười khúc khích, hạ giọng hỏi: “Mày và người thầy tốt, bạn hiền, bạn trai tốt đó đã tiến tới