Ngủ Cùng Sói

Ngủ Cùng Sói

Tác giả: Diệp Lạc Vô Tâm

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323294

Bình chọn: 7.00/10/329 lượt.

chẳng thèm để ý đến việc tôi đã khổ sở van nài. Tôi thật không hiểu nổi. Đã nhiều năm như vậy rồi mà hắn không thay đổi cách ngược đãi khác ư? Tôi đã sợ đến mức toàn thân tê dại mà hắn vẫn chưa thấy chơi đủ sao?

Tôi lồm ngồm đứng dậy, vắt tóc, lấy cánh tay áo ướt đầm lau khuôn mặt đẫm nước.

Tôi cao hơn rất nhiều, nước trong bể bơi chỉ đến ngực, không phải vô vọng kêu cứu nữa. Nhưng tôi vẫn không thích cảm giác này, quần áo dính chặt vào cơ thể, lạnh giá và nặng nề. Bộ quần áo ướt đẫm làm lộ ra những đường cong của cơ thể. Bị hắn nhìn thấy như thế này tôi thấy rất xấu hổ.

Tôi nhìn hắn bằng ánh mắt van lơn tội nghiệp.

“Tha cho con đi!”

Mắt hắn như tối sầm lại.

“Đến đây!”

“Vâng!”

Tôi khó nhọc lê từng bước lần theo thành bể bơi, chỉ còn hai bước nữa là đến gần hắn thì bỗng hắn nhảy xuống, nước bắn lên mặt tôi. Tôi định lấy tay lau thì hắn giơ tay gạt những lọn tóc nhỏ nước che mặt tôi, nâng cằm tôi lên.

Đang là mùa xuân, hoa lê nở rộ. Gió thổi qua đem theo hương thơm thoang thoảng. Hương thơm làm say đắm lòng người. Tôi nhìn hắn, lần đầu tiên phát hiện mắt hắn đẹp đến vậy, đồng tử màu nâu đen thật quyến rũ, đôi mắt sáng ngời như ánh sáng mặt trời làm rung động lòng người…

“Thiên Thiên…” Giọng hắn trầm ấm. Trong lúc mơ màng, cánh tay hắn đặt ở eo tôi, kéo tôi xích gần lại, giữa chúng tôi không còn khoảng cách nữa!

Tim tôi như ngừng đập, thâm tâm mách bảo tôi phải nhanh chóng trốn thoát, rõ ràng hắn đang dùng biện pháp mạnh.

“Chú định làm… ư…”

Đôi môi mềm mại của hắn chạm vào môi tôi, hành động đã giải đáp cho câu hỏi tôi chưa kịp đặt ra. Tôi khựng lại giây lát rồi bừng tỉnh. Hắn là Hàn Trạc Thần! Phản ứng đầu tiên của tôi là đẩy hắn ra nhưng một tay hắn giữ lấy đầu tôi, một tay giữ eo tôi, hoàn toàn không để tôi có cơ hội phản kháng, né tránh.

Lưỡi hắn lướt trên môi tôi, cảm giác ướt át, tê dại khiến cơ thể và khối não tôi cũng như tê dại, bất chợt tôi cũng muốn ôm hắn. Nhưng tôi vẫn còn chút lí trí, nó mách bảo tôi phải nghiến chặt răng không để lưỡi hắn xâm chiếm.

Không thể tin nổi, cánh tay hắn đang để ở eo tôi bắt đầu lần sờ bầu ngực mềm mại của tôi. Tôi hoảng sợ, theo phản xạ định mở miệng kêu lên: “Không!”

Khi lưỡi hắn nhanh chóng len lỏi vào khoang miệng tôi, lúc đó tôi mới ý thức được mình đã phạm phải một sai lầm rất lớn. Khi đầu lưỡi của tôi và hắn chạm nhau, tôi có cảm giác như chạm phải một góc yếu đuối nào đó của con tim, chợt thấy nhói đau, bất giác cất tiếng rên khẽ, hai tay bấu chặt lấy cánh tay hắn.

Có lẽ tiếng rên của tôi đã kích thích hắn, nụ hôn của hắn trở nên mãnh liệt, cuồng nhiệt, cho dù lưỡi tôi có trốn tránh thế nào hắn vẫn có thể quấn lấy khiến tôi không cách nào né tránh. Tay hắn lần lên tấm lưng đang cứng đờ của tôi, vuốt ve kiểu gợi tình, khiến lưng tôi đang lạnh cóng dần ấm lên.

Tôi bỗng quên đi hắn là ai, quên mất phản kháng, quên cả chính mình, chỉ cảm thấy một góc nào đó của cơ thể trống trải muốn được lấp đầy.

Khi tôi không còn ý thức nữa, đưa cánh tay lên ôm lấy cổ hắn, nụ hôn của hắn trở nên cuồng nhiệt như muốn ngấu nghiến tôi, muốn nuốt trọn hơi thở của tôi, khiến tôi như ngừng thở rồi ngất đi, không nhớ nổi đã xảy ra việc gì.

Bi thảm nhất là khi mọi việc kết thúc, tôi được hắn ôm gọn trong khăn tắm có mặt phòng khách rồi. Lúc này tôi mới phát hiện hai chiếc cúc áo trên ngực không biết đã bị cởi tự lúc nào. Tôi nghĩ nếu hắn không dừng lại đúng lúc thì tôi đã đánh mất bản thân tự lúc nào!

Tôi vốn cảm thấy việc ấy thật xấu hổ, chỉ muốn đập đầu vào tường nhưng sau đó thấy chị Thu chùi nước miếng nghe tôi trưng cầu ý kiến, luôn miệng khen tài hôn của Hàn Trạc Thần có một không hai, tiết tấu và kỹ thuật ve vuốt vô cùng chuẩn xác, chị còn nói mình không may mắn như tôi, khi người bạn trai đầu tiên của chị hôn, miệng chị đầy nước bọt, môi sưng phồng vì bị răng cọ xát, chị hoàn toàn vỡ mộng về nụ hôn ngọt ngào thì tôi mới không còn ý định đập đầu vào tường nữa.

“Có thích không?” Đó là câu hỏi đầu tiên của hắn sau khi hôn tôi.

Hắn hỏi vậy làm tôi vô cùng xấu hổ, ngượng đỏ cả mặt, vùi mặt vào khăn tắm lắc đầu lia lịa. Bị hắn tước đoạt nụ hôn đầu đời mà cảm thấy bi thảm, nhưng bi thảm nhất là tôi lại thích…

Giọng nói trầm ấm đầy quyến rũ của hắn truyền đến tai tôi: “Không sao, ta sẽ dần dần làm cho con thích…”

Lời nói của hắn làm tôi ớn lạnh đến tận xương. Tôi dùng khăn tắm quấn chặt lấy cơ thể run rẩy của mình, giả như không nghe thấy trái tim đang loạn nhịp. Tôi không dám chắc mình có thể phản kháng lần thứ hai.

Bây giờ tôi vẫn còn ý thức rõ mọi việc, có một câu tôi biết không nên hỏi nhưng phải nắm lấy cơ hội này. Tôi cắn răng, bất kể thế nào tôi cũng phải hỏi cho ra nhẽ: “Tiểu Cảnh… anh ấy thực sự sẽ không trở về nữa sao?”

Ánh mắt hắn trở nên lạnh lùng, hai tay hắn nắm lấy bờ vai tôi, ép tôi phải nhìn khuôn mặt đầy phẫn nộ của hắn.

“Không phải ta đã nói với con không được phép nhớ nó nữa, tại sao con vẫn nghĩ đến nó?!”

“Chú đã đồng ý cho anh ấy tám năm, hôm nay vừa tròn tám năm…”

“Con nhớ rõ vậy sao?” Lần đầu tiên tôi thấy hắn tức giận đến như vậy, nh


Old school Swatch Watches