Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Ngự tỷ giang hồ

Ngự tỷ giang hồ

Tác giả: Trữ Viễn

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 326565

Bình chọn: 8.5.00/10/656 lượt.

hân. Bất quá bởi vì cô là nữ cho nên tôi không có quá nhiều cố kỵ. Vì muốn đem bộ phim này đóng cho thật tốt, tôi sẽ hết sức làm cho chính mình yêu mến cô…”

Vương Tử Hựu nhìn Mạc Tịnh Ngôn, biết rõ nàng hiện tại hành động không theo cảm tình.

“Mạc tỷ, kỳ thật tôi…” Vương Tử Hựu câu đầu tiên định nói ra, lại bị Mạc Tịnh Ngôn cướp lời.

“Tôi sẽ yêu cô, cho đến khi bộ phim kết thúc thì sẽ thôi.”

Vương Tử Hựu bị nửa câu trước làm cho vui vẻ nhưng khi Mạc Tịnh Ngôn lạnh lùng bổ sung nửa câu sau làm cho tan tành thành từng mảnh nhỏ, nàng ngây ngốc đứng nguyên tại chỗ trầm mặc. Mạc Tịnh Ngôn ở trước mặt gần như vậy, lại cho nàng cảm giác xa xôi chưa từng có.

Cái gì gọi là “Chính bởi vì cô là nữ nên tôi không có nhiều cố kỵ?” Bởi vì chị căn bản sẽ không tiếp nhận cảm tình giữa nữ nhân, cảm thấy nữ nhân với nữ nhân hoàn toàn không có kết quả cho nên mới không có nhiều cố kỵ sao? Vì muốn diễn tốt bộ phim này, thậm chí bắt buộc bản thân mình yêu mến tôi sao?

Vương Tử Hựu cười lạnh, tâm trước khi được bay lên thì lập tức bị đạp trở lại mặt đất, thậm chí là ngã vào hang sâu vạn trượng, cứ như thế nàng khôi phục lại một Vương Tử Hựu cao ngạo lãnh khốc: “Mạc tỷ quả nhiên là diễn viên rất giỏi, chị đã giác ngộ như vậy rồi, tôi đây cũng sẽ phối hợp với chị. Đêm nay chúng ta tập thử phân cảnh thân mật, giúp chị nhập tâm vào nhân vật nhanh hơn, được chứ? Chị nên hảo cám ơn tôi.”

Mạc Tịnh Ngôn như thế nào không nghe ra Vương Tử Hựu trong lời nói mang ý châm chọc? Nàng cắn môi dưới, trong kẽ răng nói ra mấy chữ: ” Tốt… tôi cám ơn cô!”

CHƯƠNG 11

“Vậy bắt đầu luôn đi.” Vương Tử Hựu nắm cánh tay Mạc Tịnh Ngôn ném nàng lên ghế salon, Mạc Tịnh Ngôn liền ngã xuống, đôi môi lấp loáng gần tầm, Vương Tử Hựu tựa thừa cơ lấn đến, nâng khuôn mặt Mạc Tịnh Ngôn, đặt một nụ hôn lên môi nàng.

Mạc Tịnh Ngôn ngẩng đầu, hai tay giữ chặt ghế salon, môi Vương Tử Hựu rất ấm áp mền mại, làm cho đầu óc nàng hỗn loạn một mảnh, không khí xung quanh tĩnh lặng tựa hồ cũng biến thành khí nóng hữu hình, vờm quanh hai người, cực kì mờ ám. Vương Tử Hựu hôn rất cường thế càng lúc càng sâu hơn, Mạc Tịnh Ngôn bị nàng hôn đến thở không ra hơi, chính là muốn tránh né, nhưng rồi lại nhẫn trụ. Vài giây trước mình mới nói lời thề son sắt muốn đem toàn lực thử yêu nàng, không bao lâu sau lại không chịu được sao? Sau này không chỉ có cảnh hôn, còn có cảnh trên giường, nếu lùi bước làm sao có thể quay bộ phim thật tốt được?

Nội tâm giãy giụa qua đi, Mạc Tịnh Ngôn giơ hai tay nhẹ nhàng ôm lấy Vương Tử Hựu, Vương Tử Hựu cảm nhận được nàng ôm mình, động tác càng thêm kịch liệt, nụ hôn của nàng chạy dọc từ môi Mạc Tịnh Ngôn đi xuống, Vương Tử Hựu vùi mặt vào cổ Mạc Tịnh Ngôn, hơi thở thổi lên trên chiếc cổ mẫn cảm của nàng, làm cho nàng kìm lòng không được nên co vai lại, toàn thân run rẩy. Vương Tử Hựu một tay ôm eo Mạc Tịnh Ngôn, tay kia vuốt ve dọc theo hông của nàng, rồi từ từ chậm rãi đi dọc xuống người của nàng, đặt trên đùi nàng.

Mạc Tịnh Ngôn cảm thấy tay Vương Tử Hựu đặt ở trên đùi mình cọ sát qua lại, không nhịn được hơi thở hỗn loạn, hừ một tiếng. Nghe được hơi thở của chính mình quá mức rõ ràng, Mạc Tịnh Ngôn triệt để đỏ mặt, vội vàng cắn chặt bờ môi không để cho thanh âm vô cùng xấu hổ một lần nữa phát ra.

Vương Tử Hựu ngừng động tác, ngẩng đầu nhìn Mạc Tịnh Ngôn. Mạc Tịnh Ngôn thấy nàng đột nhiên ngừng, khuôn mặt hai nàng bất đắc dĩ đối diện nhau.

Là ảo giác sao? Như thế nào cảm thấy trong mắt Vương Tử Hựu lộ ra vẻ đau lòng? Giống như đột nhiên ngừng âu yếm vật mình yêu thích, hai mắt mang theo tia ôn nhu khác thường, bộ dạng này của nàng, Mạc Tịnh Ngôn chưa từng thấy qua bao giờ.

Vương Tử Hựu đột nhiên biến hóa càng khiến Mạc Tịnh Ngôn khẩn trương, không biết người này lại muốn thế nào.

Vương Tử Hựu đứng dậy muốn đi, Mạc Tịnh Ngôn mở miệng nói:”Cô…có phải cô cảm thấy tôi liên lụy cô?”

Vương Tử Hựu một bộ uể oải hỏi: ”Vì cái gì nói như vậy?”

“Vậy sao cô dừng lại?”

Vương Tử Hựu xấu xa cười nói: “Thì ra chị rất chờ mong tôi tiếp tục hôn chị.”

Mạc Tịnh Ngôn hung hăng trừng liếc nàng, Vương Tử Hựu xuôi tay nói:”Được rồi, bởi vì tôi cảm thấy chị đang rất căng thẳng.”

Mạc Tịnh Ngôn trầm mặc, không nghĩ Vương Tử Hựu nhạy cảm như vậy.

“Nghỉ ngơi sớm một chút.” Vương Tử Hựu nói xong liền muốn rời đi, Mạc Tịnh Ngôn giữ nàng lại.

“Một lần nữa đi…” Mạc Tịnh Ngôn nói: “Tôi tận lực, buông lỏng một chút.”

Vương Tử Hựu nhìn Mạc Tịnh Ngôn, so với thường ngày nàng thật sự rất khác. Đóng phim trọng yếu như vậy sao? Có thể biến một người không phụ thuộc vào ai trở thành như vậy, vẻ mặt ép dạ cầu toàn đó chỉ là vì muốn đóng phim cho thật tốt? Thật sự là… lại khiến cho người ta nhịn không được yêu thương nàng.

“Đã rất tốt rồi.” Vương Tử Hựu quay người, đưa lưng về phía Mạc Tịnh Ngôn phất phất tay, dùng khẩu khí không sao cả nói: “Kỳ thật tôi cảm thấy tính cách của chị và Tiểu Như tương đối giống nhau, phóng khoáng quá ngược lại không giống với tính cách nàng. Mị lực của Tiểu Như không phải là…bề ngoài lạnh lùng bên trong lại ấm áp sao? Kỳ thật chị hoàn t