Old school Easter eggs.
Ngự tỷ giang hồ

Ngự tỷ giang hồ

Tác giả: Trữ Viễn

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 326870

Bình chọn: 8.00/10/687 lượt.

èm tỉnh ngủ.

Phòng khách rất rộng, cửa sổ mở một nửa, gió từ khe hở cửa sổ vụng trộm thổi vào trong, bức màn màu trắng trong không gian khẽ lay động, trên sàn đung đưa một cái bóng. Ánh trăng chiếu ánh sáng mày trắng bạc xuống mặt đất thành một đường dài, Vương Tử Hựu ở trên ghế sofa đắp lấy cái chăn mỏng, trông như một cục cơm nắm đáng yêu.

“Ah…ác xì!” Vương Tử Hựu đột nhiên nhảy mũi hai cái, tựa hồ cảm mạo rồi.

Mạc Tịnh Ngôn thở dài đi đến vỗ vỗ nàng: “Cô như thế nào không đóng cửa sổ?”

Vương Tử Hựu mông lung mở mắt nói” A…hình như tôi quên đóng.” Nói xong lại nhảy mũi một cái.

Mạc Tịnh Ngôn bất đắc dĩ, ôm lấy gối của nàng đi ném lên giường: “Cô ngủ trên giường đi.”

Vương Tử Hựu tóc tai bờm xờm hỏi: “Vậy còn chị?”

Mạc Tịnh Ngôn đưa lưng về phía nàng rót nước nói: “Cái kia…thì ngủ cùng giường chứ sao.”

Vương Tử Hựu sững sờ tại chỗ, cái này không phải nằm mơ.

Mạc Tịnh Ngôn uống nước xong, đi toilet rồi quay trở lại phòng ngủ, nghĩ nghĩ lại quay về phòng khách rót một ly nước ấm. Ngay khi nàng vừa cầm ly thủy tinh chứa nước ấm đến mới phát hiện Vương Tử Hựu phi thường nhanh chóng chui vào trong chăn, chỉ lộ ra cái đầu.

Người này, động tác nhanh nhẹn thật.

Mạc Tịnh Ngôn đem ly nước để ở đầu giường Vương Tử Hựu nói: “Uống chút nước ấm rồi ngủ tiếp, đừng để cảm mạo.”

Vương Tử Hựu ngoan ngoãn bắt đầu uống nước, một bên nhìn Mạc Tịnh Ngôn cười quỷ dị.

“Một bên uống nước, một bên cười, ngươi đúng là những hành động mang tính độ khó cao.” Mạc Tịnh Ngôn đối với đứa trẻ này có thể làm một chuyện thần kỳ thật sự hơi bất đắc dĩ.

“Mạc tỷ đúng là một cô gái ôn nhu.”

Vương Tử Hựu mặc kệ Mạc Tịnh Ngôn ghét bỏ, nước uống vào thật ngon lành mặc dù chỉ là nước trắng, cứ như là đang uống rượu vang cao cấp.

Mạc Tịnh Ngôn không chịu được nàng, xoay người tiếp tục ngủ. Vương Tử Hựu vốn tưởng rằng Mạc Tịnh Ngôn sẽ vì chuyện mình say rượu làm chuyện hoang đường mà không thèm để ý đến nàng, kết quả… Có lẽ tiếp tục như vậy cũng không tệ, để cho Vương Tử Hựu có cảm giác giữa hai người tồn tại một thứ tình cảm mập mờ giống như là do hai người cố tình tạo ra, đây thật sự là chuyện tốt?

Trước đây từng lo sợ sự ôn nhu của Mạc Tịnh Ngôn sẽ bị chuyện này chuyện khác phá hủy, không uổng công Vương Tử Hựu theo đuổi nàng lâu như vậy, Mạc Tịnh Ngôn quả nhiên là cô gái thật tốt, tuy ngoài miệng thường cậy mạnh đầy gai nhọn, nhưng trong nội tâm lại là người hiền lành, không bỏ mặc người khác thương tâm được.

Vương Tử Hựu vui vẻ tiến vào trong chăn, dùng tâm trạng thật tốt để đi vào giấc ngủ.

Mạc Tịnh Ngôn xoay người một cái mặt đối mặt với Vương Tử Hựu, Vương Tử Hựu còn chưa ngủ, bị khuôn mặt xinh đẹp của nàng gần trong gang tấc làm cho cơn buồn ngủ lập tức tan biến.

Vương Tử Hựu yên lặng nhìn khuôn mặt khi ngủ của Mạc Tịnh Ngôn. Khi Mạc Tịnh Ngôn ngủ so với bình thường lạnh lùng có chút bất đồng, mang theo loại khí chất xinh đẹp tinh khiết không thể khinh thường. Lông mi của nàng rất dài, cái mũi xinh xắn, bờ môi đầy đặn, trên đôi môi hồng nhạt có chút cong lên, Vương Tử Hựu nhìn chằm chằm vào môi của nàng, trong lòng bắt đầu trở nên nóng lên.

Người này, đã từng rất xa xôi, chỉ có thể ở trên màn hình TV hay rạp chiếu phim mới có thể thấy, hôm nay nằm ngủ trước mặt mình, chỉ cần vươn tay là có thể kéo nàng vào trong lòng của mình, cảm giác giống như đang nằm mơ.

Vương Tử Hựu đối với Mạc Tịnh Ngôn ngủ say khẽ mỉm cười.

Không, đây hết thảy không phải là mộng, là mình từng bước một kiên định cố gắng hướng về nàng! Vương Tử Hựu kiên quyết nói với chính mình như vậy. Nhưng Mạc tỷ, nàng chừng nào mới có thể thực chú ý đến tình cảm của mình đây? Có phải hay không mở miệng nói với nàng, thì nàng mới thật sự nhìn thẳng vào đoạn tình cảm này? Kỳ thật nàng mơ hồ cũng sẽ nhận ra…

Không biết nếu quả thật mở miệng nói ra có thể hay không khiến một nữ nhân nghiêm túc nội tâm này bị dọa mà chạy mất, nhưng Vương Tử Hựu không muốn nghĩ nhiều như vậy, chuyện của tương lai hãy để cho tương lai, hiện nay nàng chỉ cần tồn tại ở trước mắt nữ nhân này là tốt rồi.

“Vì là một phần thưởng, cho nên nó cần phải đặc biệt một chút…” Vương Tử Hựu tà ác cười cười môi chạm vào đôi môi quyến rũ của Mạc Tịnh Ngôn, nhẹ nhàng hôn một cái rồi rời đi ngay.

Như vậy là tốt rồi, Ngủ ngon….

Hôm qua vì Mạc Tịnh Ngôn mà Vương Tử Hựu đã có một giấc ngủ thật ngon.

Ngày hôm sau khi đoàn làm phim ra khỏi khách sạn, người hâm mộ vẫn còn ở đó, trong đám người Vương Tử Hựu thấy mấy tiểu cô nương hôm qua đem quà tặng cho nàng, trong tay vẫn giữ chặt hộp qua lớn kia, nhưng có chút khiếp đảm không dám bước lên trước.

“Các nàng vẫn đến, không có chán ghét mình sao?” Vương Tử Hựu luồn lách trong đám đông đi đến, bảo an muốn kéo nàng trở lại, Vương Tử Hựu khoát tay nói không có việc gì.

Người hâm mộ của Vương Tử Hựu thấy Vương Tử Hựu rõ ràng đang đi về hướng các nàng, nguyên một đám mặt đỏ bừng.

Khuôn mặt Vương Tử Hựu nhìn gần cảm thấy nàng vừa cao vừa gầy, khuôn mặt lớn hơn bằng tay một chút, so với trên TV còn có khí chất hơn, trang điểm thật nhã nhặn đơn giản thật phi th